Người Cầm Quyền

Chương 353: Chương 353: Tấm lá chắn




Nhưng Hàn Đông không lo lắng chút nào, cho dù Trương Tuấn Hân này có âm mưu gì cũng phải có chứng cứ rõ ràng mới được, nếu không cũng không thể làm gì được Hàn Đông.

Lúc này điện thoại trên bàn vang lên, Hàn Đông nhận, lại là Vinh Tiểu Dân gọi tới, anh nói trong điện thoại:

- Bí thư Hàn, tôi vừa đi khu mới, đúng lúc gặp mấy người đang làm ở đó hỏi thăm tình hình, gọi người đi hỏi một chút hình như người ở bên thành phố.

- Vậy à?

Hàn Đông cười, hóa ra Trương Tuấn Hân chia làm hai đường, bản thân anh dẫn người tới huyện ủy làm ngụy trang, mặt khác một đội khác lại đi tới hướng khác thu thập tài liệu.

- Trương Tuấn Hân thực sự là mưu đồ thâm sâu.

Nhưng trên công trường không điều tra ra vấn đề gì, Trương Tuấn Hân muốn điều tra ra để anh ta đi điều tra.

Trương Tuấn Hân không biết Hàn Đông đã biết trò của anh ta, luôn cùng Phương Vũ Hằng, anh cũng biết tiến hành điều tra như vậy làm Hàn Đông làm việc 1 phương chắc chắn khó chịu, cho nên chỉ hi vọng Hàn Đông có thể phối hợp điều tra cùng bọn họ. Điều đó đơn giản là không thể nào, cho nên anh liền nghĩ tới cách này, bản thân dẫn người tới huyện Vinh Quang hô to gióng trống điều tra, mặt khác lại sắp xếp một đội điều tra đi thu thập những vấn đề liên quan ở xung quanh. Không thể điều tra ra sự thực báo cáo vậy có thể thấy một số vấn đề khác cũng không tồi, dù sao mình lần này đến là tìm vấn đề tìm gốc rễ, vì thế chỉ cần có thể tìm được thứ gì đó ở huyện Vinh Quang mà bất lợi đối với Hàn Đông là có thể hoàn thành nhiệm vụ. Còn về việc thành ủy xử lý như thế nào thì anh không quan tâm.

Cả một ngày Phương Vũ Hằng cùng mấy người Trương Tuấn Hân đi điều tra, Trương Tuấn Hân mặc dù thái độ không hài lòng đối với mình nhưng lại không triệu tập, trong lòng nghĩ Trương Tuấn Hân này là một quý ông vì thế anh cảm thấy phải nhắc nhở lần nữa.

Đến văn phòng Hàn, Đông Phương Vũ Hằng thuật lại chi tiết tình hình:

- Mặc dù các công việc của chúng ta không có vấn đề nhưng tôi cảm thấy chủ nhiệm Trương lần này đến không có mục đích tốt đẹp gì.Chúng ta không sợ họ điều tra, nhưng nếu trong quá trình điều tra họ động tay động chân gì cũng mang lại phiền phức cho chúng ta.

Hàn Đông gật đầu nói:

- Ưm, cậu nói đúng, cũng không thể để họ làm một cách tùy ý, tôi sẽ xử lý việc này, cậu đi theo dõi bọn Trương Tuấn Hân là được rồi.

Sau đó Hàn Đông liền lấy điện thoại gọi tới văn phòng ủy viên thành ủy - chủ nhiệm ủy ban kỷ luật Bùi Bảo Thuận, cung kính nói:

- Chào chủ nhiệm Bùi, không làm phiền anh chứ?

- Hàn Đông đúng lúc tôi đang định gọi cho cậu

Bùi Bảo Thuận cười nói.

- Căn cứ vào quyết định hội nghị ủy ban thường vụ thành phố, ủy ban kỷ luật cùng với tổ giám sát sẽ tiến hành điều tra vấn đề liên quan tới huyện Vinh Quang, người của tổ giám sát đã xuống chưa?

Hàn Đông nói:

- Vâng nhưng chủ nhiệm Bùi, tổ giám sát rốt cuộc muốn làm gì? Họ muốn điều tra vấn đề gì ủy ban nhân dân huyện Vinh Quang nhất định sẽ toàn lực ủng hộ, nhưng tôi thấy họ chỉ là muốn tìm xương trong trứng gà, phân thành mấy đội đi công trường điều tra, họ làm như vậy rốt cuộc là có mục đích gì? Lẽ nào hội nghị thường vụ thành ủy bảo họ chuyên đến bới móc sao?

Bùi Bảo Thuận cười nói:

- Ha ha, xem ra cách điều tra của tổ giám sát có vấn đề rồi, nhưng Hàn Đông cậu yên tâm, sáng mai tôi sẽ dẫn đội xuống điều tra vấn đề có liên quan, nếu không có vấn đề gì họ sẽ kịp thời rút về, dù sao cũng không thể trì hoãn công việc đang bình thường của huyện Vinh Quang.

Nghe thấy Bùi Bảo Thuận đích thân tới huyện Vinh Quang, Hàn Đông cảm thấy rất vui liền nói:

- Vậy chủ nhiệm Bùi vất vả rồi, tôi hi vọng thông qua sự điều tra của chủ nhiệm Bùi có thể nhanh chóng làm sáng tỏ cho tôi và ủy ban nhân dân huyện Vinh Quang, nếu không tổ điều tra cứ ở đây bới xương trong trứng gà thì tính tích cực làm việc của mọi người sẽ bị ảnh hưởng.

Nghe thấy Hàn Đông biểu lộ thái độ bất mãn đối với đội điều tra giám sát thành ủy, Bùi Bảo Thuận cười, trong lòng nghĩ Đàm Ngưng Hào vụ này chọn không đúng nơi rồi, muốn chơi Hàn Đông anh nghĩ đơn giản quá rồi.

Làm chủ nhiệm ủy ban kỷ luật thành phố, Bùi Bảo Thuận hiểu được Hàn Đông hơn những ủy viên thành ủy khác, anh biết đằng sau Hàn Đông không chỉ có ủy viên thường vụ tỉnh, trưởng ban tổ chức cán bộ Triệu Nhạc là chỗ dựa, là ủy viên thường vụ tỉnh, chủ nhiệm ủy ban kỷ luật tỉnh Uông Kỳ Tài cũng đặc biệt ưu ái Hàn Đông, từ việc của Sa Ứng Lương lần trước có thể thấy rõ. Quan hệ Hàn Đông và Uông Kỳ Tài chắc hẳn không bình thường, nếu không trong việc của Sa Ứng Lương phản ứng của Uông Kỳ Tài cũng không thể như vậy.

Vì thế Bùi Bảo Thuận thấy Đàm Ngưng Hào muốn thông qua Hàn Đông để giết gà dọa khỉ, từ đó lập uy quyền của bí thư thành ủy anh, rất rõ đó là một nước cờ dở, nếu đổi lại là anh làm thì trước khi làm rõ chân tướng của Hàn Đông, chắc chắn phải dùng chính sách dụ dỗ.

Lúc này trong văn phòng làm việc của Hàn Đông, Thẩm Tòng Phi đang rất tức giận nói:

- Bí thư Hàn, tổ giám sát thành ủy rốt cuộc muốn làm gì, thành ủy để họ tới điều tra không phải là điều tra kiểu chăng lưới trên trời sao. Huyện Vinh Quang dưới sự lãnh đạo của bí thư Hàn thu đạt được sự phát triển nhảy vọt, chỉ vì mấy thư tố cáo mà thành ủy tiến hành điều tra lớn, điều này cũng gây ảnh hưởng tới công việc của mọi người.

Hàn Đông cười nói:

- Chủ tịch Thẩm cậu không cần nóng giận như vậy, thành ủy phải điều tra cứ để họ điều tra, dù sao bọn họ cũng không điều tra ra được gì, huống hồ thông qua điều tra cũng làm nội dung thư tố cáo không có tác dụng gì.

Thẩm Tòng Phi dùng lực hít một hơi thuốc nói:

- Bí thư Hàn, tôi chỉ cảm thấy bây giờ phòng giám sát kiểm tra làm như vậy có khả năng sẽ ảnh hưởng tới việc xây dựng của khu Tân Thành cho nên có chút lo lắng.

Hàn Đông xua tay:

- Việc này chủ tịch Thẩm không cần lo lắng, việc xây dựng Tân Thành đó là thông qua hai cấp tỉnh, thành phố và quốc vụ viện phê chuẩn, chỉ cần chúng ta vẫn trong quá trình đấu thầu thì không có vấn đề gì. Đồng thời làm tốt việc giám sát chất lượng công trình, những vấn đề nhỏ khác không ảnh hưởng đến việc xây dựng của khu Tân Thành. Tôi đã liên lạc với chủ nhiệm Bùi ở thành ủy rồi. Ngày mai anh ấy sẽ dẫn tổ điều tra của ủy ban kỷ luật xuống, nội dung thư tố cáo đó chắc rất nhanh có kết luận.

Thẩm Tòng Phi thở phào nhẹ nhõm, có ủy viên thành ủy Bùi Bảo Thuận đích thân xuống, vấn đề đương nhiên sẽ dễ giải quyết rồi. Trương Tuấn Hân chỉ là phó chủ nhiệm văn phòng giám sát thành ủy mà thôi, không thể nào chống lại Bùi Bảo Thuận được.

Sáng ngày hôm sau Hàn Đông liền dẫn Thẩm Tòng Phi, cùng Gia Tài, Chu Sỹ tới biên giới huyện Vinh Quang để đón Bùi Bảo Thuận, trong tình huống này Hàn Đông cũng không thể dẫn tất cả ủy viên thường vụ đi, bốn người này đi là thích hợp nhất.

Đón được Bùi Bảo Thuận Hàn Đông liền lên xe, trên xe Hàn Đông biểu thị ý của mình lần nữa. Hi vọng tổ điều tra mau chóng tìm ra vấn đề, như vậy có thể để huyện Vinh Quang có thể toàn tâm tập trung vào công việc, biểu thị sự bất mãn với đội giám sát của Trương Tuấn Hân.

Trương Tuấn Hân rất rõ ý của Đàm Ngưng Hào tới huyện Vinh Quang để bới móc cho nên Hàn Đông cố ý châm chọc anh.

Tới huyện ủy rồi Hàn Đông lập tức mở cuộc họp thường vụ bảo phó chủ nhiệm huyện ủy mời Trương Tuấn Hân tới văn phòng huyện ủy.

Nhìn thấy Bùi Bảo Thuận đích thân đến huyện Vinh Quang, Trương Tuấn Hân cũng có chút kinh ngạc, bước lên trước chào hỏi một cách khách khí.

Bùi Bảo Thuận mặt bình tĩnh hừ một tiếng hỏi không hề khách khí:

- Phó chủ nhiệm Trương, cậu tới huyện Vinh Quang khi nào?

Trương Tuấn Hưng sửng sốt lập tức cung kính nói:

- Chủ nhiệm Bùi chúng tôi sáng ngày hôm qua tới huyện Vinh Quang.

Bùi Bảo Thuận sắc mặt không biểu lộ gì lại hỏi:

- Vậy các cậu đã điều tra ra điều gì chưa?

Thấy Bùi Bảo Thuận kiểu ép hỏi trong lòng Trương Tuấn Hân nghi hoặc không hiểu, không biết Bùi Bảo Thuận rốt cuộc muốn hỏi cái gì, nhưng anh vẫn thành thực trả lời:

- Tạm thời vẫn chưa nhưng chủ nhiệm Bùi yên tâm chúng tôi nhất định có thể làm rõ vấn đề.

- Hừ

Bùi Bảo Thuận lạnh lùng “hừ” một tiếng lại chất vấn:

- Ai bảo cậu một mình đến điều tra, lẽ nào quyết nghị của hội nghị thường vụ thành ủy cậu không rõ?

- Tôi…

Trương Tuấn Hân không ngờ Bùi Bảo Thuận lại trở mặt nhanh như vậy

- Chủ nhiệm Bùi, chúng tôi cũng là theo yêu cầu của hội nghị thường vụ thành phố tới điều tra vấn đề trong thư tố cáo.

- Anh còn xảo biện.

Bùi Bảo Thuận nghiêm mặt nói:

- Theo quyết nghị của hội nghị thường vụ là phòng giám sát phải phối hợp điều tra với ủy ban kỷ luật, phó chủ nhiệm Trương không hiểu điều này sao?

Cái này Trương Tuấn Hân hiểu rồi, Bùi Bảo Thuận tới làm chỗ dựa cho Hàn Đông, đến soi mình đây, anh ta rõ ràng là nhỏ nhen, kết quả của hội nghị thường vụ là nói để phòng giám sát và ủy ban kỷ luật điều tra nhưng không nói rõ nhất định phải hai đội đồng thời điều tra, mà Bùi Bảo Thuận lại vì bảo vệ Hàn Đông mà thêm chữ, trút tức giận lên người mình.

Các vị ủy viên của huyện Vinh Quang đều thấy Bùi Bảo Thuận là đến để xử Trương Tuấn Hân, vì thế trong lòng vô cùng vui sướng.

Chỉ có phó chủ tịch thường trực huyện Ấu Đăng Quyền trong lòng có chút buồn bực, xem ra việc lần này thành ủy vẫn không làm gì được Hàn Đông, chỉ đáng tiếc cấp của anh thấp quá không dễ lọt vào mắt Đàm Ngưng Hào.

Còn về mấy người mà Trương Tuấn Hân đưa tới trong lòng họ cũng có chút bất an, Bùi Bảo Thuận là chủ nhiệm ủy ban kỷ luật thành phố, người ở Vinh Châu sợ anh ta nhiều lắm.

- Còn có người cậu đưa đến là điều tra vấn đề gì?

Bùi Bảo Thuận tiếp tục nói:

- Đây là quyết nghị của hội nghị thường vụ thành phố, cậu phái một số người khác tới đó họ lại đi điều tra vấn đề gì trong thư tố cáo?

- Tôi…

Trương Tuấn Hân rất buồn bực, anh chỉ vì nịnh bợ Đàm Ngưng Hào mới tốn sức bới tìm huyện Vinh Quang, nhưng anh cũng không ngờ lại đắc tội với Bùi Bảo Thuận.

Bùi Bảo Thuận vẫy tay, nói một cách không kiên nhẫn:

- Còn đứng đó làm gì nữa, mau gọi họ lại đây chúng ta sẽ tiến hành điều tra vấn đề trong thư tố cáo.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.