Người Cầm Quyền

Chương 1005: Chương 1005: Thư tố cáo làm Hàn Đông khó xử




Đưa Hàn Đông tới khu công nghệ cao thành phố Giang Thành thị sát, để Hàn Đông nhìn thấy điểm sáng này của tỉnh Giang Bắc đầu tiên đồng thời thông qua giới truyền thông tiến hành loan tin, tới lúc đó sẽ đưa thông tin liên quan tới phát tại đài truyền hình trung ương, điều này làm Hàn Đông trong công việc giám sát đốc thúc lần này định rồi, tiếp theo Tô Xán còn chuẩn bị tiến hành phương án truyền thông tin sự việc này, điều này tương đương với việc ăn một quân của Hàn Đông

Đối với khu công nghệ cao Giang Thành Tô Xán tràn đầy tin tưởng.

Khi Tô Xán mới tới tỉnh Giang Bắc, quy mô của khu công nghệ cao thành phố Giang Thành không lớn, cơ sở hạ tầng của khu cũng khá lạc hậu, còn có không ít xí nghiệp có tính ô nhiễm, sự phát triển của cả khu chậm chạp nghiêm trọng, thỉnh thoảng còn có một số dân cư gần đó tới Ủy ban nhân dân tỉnh kêu oan, kịch liệt yêu cầu dừng một số xí nghiệp ô nhiễm trong khu.

Là phó chủ tịch tỉnh bên kinh tế công nghiệp, Tô Xán nhậm chức liền chú ý về khu công nghệ cao Giang Thành, anh ta bỏ một số xí nghiệp ô nhiễm trong khu, vì thế cũng đắc tội với không ít người, nhưng lại thắng được nhiều người thừa nhận và ủng hộ, tiếp theo anh ta hao tâm tổn sức để cải thiện cơ sở hạ tầng trong khu, để các xí nghiệp trong khu đầu tư có thể nhanh chóng bước vào kinh doanh, mặt khác lợi dụng các mối quan hệ của mình bắt đầu đầu tư rất nhiều vào khu đặc biệt là về phương diện phần mềm điện tử, dường như đều là dựa vào mối quan hệ cá nhân.

Tô Xán toàn lực ứng phó, hiệu quả kinh tế của khu công nghệ cao càng ngày càng tốt, trở thành nguồn thuế trọng yếu của thành phố Giang Thành và Giang Bắc.

Đây cũng là thành tích quan trọng nhất sau khi Tô Xán tới Giang Bắc, chính vì thành tích này mà trong việc đề bạt y làm ủy viên thường vụ tỉnh căn bản không có áp lực rồi.

Hơn nữa vì hàng loạt biểu hiện của Tô Xán ở tỉnh Giang Bắc, mà những ảnh hưởng tiêu cực lhi y lên phó chủ tịch tỉnh Giang Bắc dần dần tiêu hết, rất nhiều người đều thừa nhận năng lực của anh.

Đây cũng chính là điểm mạnh khi Tô Xán đối mặt với Hàn Đông, luôn cố gắng phấn đấu vì thế từ trong sự phấn đấu của bản thân anh có thể nhìn thấy một tia hi vọng.

Lúc này nhìn thấy Hàn Đông đối diện với một đống phóng viên trên mặt mang theo nụ cười, khẳng định, bình phẩm đối với một số điểm sáng của khu công nghệ cao thành phố Giang Thành, trong lòng Tô Xán rất vui sướng.

Hàn Đông không dễ đối phó với cánh phóng viên, quay đầu nhìn lại thấy Tô Xán đứng bên cạnh cười, trong lòng có chút khó chịu.

“Tên này dám đưa mình vào tròng.”

Hàn Đông nghĩ trong lòng, nhưng anh có thể lý giải được cách làm của Tô Xán, nếu là người khác, chắc cũng sẽ dẫn mình tới đây.

Từ tình hình ban nãy ở khu có thể thấy, Hàn Đông khá hài lòng với khu công nghệ cao thành phố Giang Thành, nếu các nơi trên toàn quốc đều làm được một khu công nghệ cao như vậy thì thật không tồi.

Từ khu công nghệ cao Giang Thành đi ra, Hàn Đông lại cùng Tô Xán thị sát chợ ven sông, đây là chợ hàng hóa đặc sắc mà thành phố Giang Thành tạo ra.

Hàn Đông và ông chủ trong chợ nói chuyện với nhau rất nhiều, hiểu quy hoạch quy chế phát triển của chợ, đồng thời cũng nghe nỗi lòng của họ.

Thấy Hàn Đông và ông chủ kia nói chuyện rất hợp nhau Tô Xán âm thầm bĩu môi, trong lòng nghĩ Hàn Đông quả nhiên ngoài khả năng làm việc còn có khả năng giả bộ.

“Ta cũng không tin, anh ta thực sự có thể nói chuyện với mấy người này hợp như vậy“

Tô Xán trong lòng nói một cách khinh thường.

Do trước Hàn Đông đã yêu cầu rồi, ngoài Tô Xán và một phó trưởng ban thư ký thì không ai đi cùng nữa cho nên Hàn Đông nói chuyện với ông chủ ở chợ rất nhiều người tưởng anh là đến bàn chuyện làm ăn.

Thông qua nói chuyện Hàn Đông cảm thấy chợ này vẫn còn tồn tại không ít vấn đề thuộc về quản lý canh tác, quyền quản lý giao nhau không rõ ràng mà các loại thuế phí rất nhiều, mặc dù chỉ nhìn thôi không nhiều nhưng tham gia vào thấy không ít, mà các tiệm lớn nhỏ cũng không tiến hành phân khu, cả chợ về mặt biểu hiện xem ra nhộn nhịp nhưng thực chất rất hỗn loạn, không xảy ra vấn đề thì thôi, chứ cứ xảy ra vấn đề thì sẽ là vấn đề lớn.

Tuy nhiên Hàn Đông không vội nói suy nghĩ của mình với Tô Xán, Tô Xán vốn rất căng thẳng với mình nếu mình đưa ra vấn đề nhanh như vậy chỉ sợ trong lòng anh ta lại càng lo hơn.

Hơn nữa chợ giống như vậy các nơi trên cả nước có rất nhiều, cũng tồn tại nhiều vấn đề, Hàn Đông chuẩn bị quay về chỉ đối phó các chợ nhỏ của các nơi trên cả nước, đưa ra một văn kiện có tính chất dẫn đường, tiến một bước quản lý chợ quy mô nhỏ.

Đi hết chợ, Hàn Đông lại tới Hoàng Hạc Lâu, đây là cảnh đẹp nổi tiếng nhất của thành phố Giang Thành, bất luận ai tới thành phố Giang Thành dường như đều tới thăm cảnh đẹp này.

Hoàng Hạc Lâu xây dựng trên đài, dưới đài cây cối rậm rạp, nhìn khói xa xa mênh mông, giữa là hai tầng lầu chính, mặt bằng hình vuông, tầng dưới trái phải thò ra, trước sau có hành lang thông nhau. Các nóc nhà chằng chịt, sừng đá lởm chởm, khí thế hùng tráng. Lầu này tương truyền bắt đầu xây dựng vào thời Tam Quốc, qua nhiều thế hệ nhiều lần xây dựng lại. Lầu chính cao 49 mét, tổng cộng 5 tầng, đỉnh nhọn, mái cong tầng tầng, bốn mặt như nhau. Tầng thấp nhất cột ngoài cao 30 mét, đại sảnh trung bộ tường chính diện có một lớp phù điêu lớn, biểu hiện ra ngoài là những thần thoại truyền thuyết lịch sử có liên quan đến Hoàng Hạc Lâu, tầng 3 thiết kế hành lang gấp khúc, trưng bày những bức tranh thơ từ có liên quan, tầng 2, 3, 4 bên ngoài có 4 mặt là hành lang, du khách có thể đứng tham quan nhìn về phía xa, tầng 5 là nhìn ra sảnh, có thể ở đây thưởng thức cảnh sắc Đại Giang, kiến trúc gần đó có tiên táo đình, thạch chiếu đình Hoàng Hạc trở về đợi.

Hàn Đông đi lên lầu Hoàng Hạc, ngay lập tức phong cảnh kiều diễm của tam trấn Giang Thành rõ mồn một trước mắt, núi sông gấm vóc của Thần Châu cũng nhìn được từ xa xa, trong lòng Hàn Đông nhất thời gợn lên một hào khí.

Quay đầu nhìn Tô Xán, chỉ thấy Tô Xán nheo mắt nhìn về phía xa xa, mím miệng lại, dường như trong lòng nghèn nghẹn một khát vọng.

Nhưng Hàn Đông cũng thấy, trong nháy mắt bản thân quay đầu, lông mày Tô Xán nhảy mạnh lên sau đó mới hồi phục lại.

Bởi vậy có thể thấy Tô Xán kỳ thực luôn chú ý tới mình chỉ là không biểu hiện ra mà thôi.

Trên mặt Hàn Đông không kiềm chế được lộ ra nụ cười.

Trên lầu có thơ từ, văn phú, câu đối, những câu chuyện dân gian từ các triều đại trong lịch sử Hàn Đông xem tỉ mỉ, dùng tâm để cảm nhận tình cảm trí tuệ của cổ nhân để lại, trong lòng có chút hào khí.

Lúc này Hàn Đông cũng không quan tâm đến Tô Xán bên cạnh, cảm nhận di sản văn hóa tinh thần cổ nhân để lại trong lòng càng thấy bình tĩnh, tận đáy lòng vô tư vô lo, mặc dù Tô Xán bên cạnh thỉnh thoảng cảnh giác với mình nhưng Hàn Đông cũng không thẹn với lương tâm, trong lòng rất vui sướng.

Kỳ thực Tô Xán rất buồn bực, anh cảm thấy Hàn Đông có chút thể hiện.

Tô Xán cũng nhiều lần tới Hoàng Hạc Lâu mặc dù anh thừa nhận phong cảnh ở đây thực sự không tồi nhưng cũng chỉ là đẹp mà thôi, nhìn nhiều cũng chỉ có thế, ở đâu có thể có nhiều cảm xúc như vậy.

“Một chữ giả bộ”

Tô Xán trong lòng khinh bỉ nghĩ.

Nhưng trong lòng Tô Xán mặc dù khinh thường nhưng biểu hiện vẫn là nụ cười, thỉnh thoảng nói với Hàn Đông một hai câu.

Xong Tô Xán dẫn Hàn Đông đi ăn tối, rồi dẫn Hàn Đông tới khách sạn sau đó mới rời đi.

Bọn Hàn Đông ở là nhà khách Giang Thành, vốn là nhà khách của Ủy ban nhân dân tỉnh, sau đổi lại để tư nhân nhận thầu. Nhưng người nhận thầu có một số quan hệ trong tỉnh vì thế vẫn có nhiều việc cần tiếp đón, cũng tính là nguồn thu nhập lớn của khách sạn, dù sao Ủy ban nhân dân tiếp khách, tiêu cũng không phải là tiền của tư nhân, cho nên việc cần tiêu tuyệt đối không thể tiêu ít, mà chỉ cần tạo mối quan hệ tốt tốn nhiều tiền một chút cũng không sao.

Hàn Đông ở trong phòng lớn của tầng 9, thư ký Hứa Song ở phòng nhỏ bên cạnh, sắp xếp như vậy thuận tiện, Hàn Đông có việc gì có thể trực tiếp dặn dò anh ta. Một phòng bên cạnh có một phòng nhỏ, đây là sự sắp xếp cố ý của khách sạn, để thuận tiện đối đãi với lãnh đạo, lãnh đạo đương nhiên ở phòng lớn, tùy tùng của lãnh đạo ở phòng nhỏ, dù sao để lãnh đạo và tùy tùng cùng làm ở trong một phòng cũng không thích hợp lắm.

Đứng trước cửa sổ bằng kính Hàn Đông nheo mắt nhìn ra xa thành phố Giang Thành đầy huy hoàng, trong lòng cảm xúc ngổn ngang.

Mặc dù cho tới này bản thân mình và Tô Xán vẫn không ngừng cạnh tranh nhưng lần này hai người lần đầu tiếp xúc gần gũi, đây không phải chỉ là khoảng cách vị trí của hai người, mà là công việc của hai người lần đầu tiên có sự giao lưu.

Trước kia Hàn Đông và Tô Xán có nhiều điểm khác nhau.

Công việc cũng không có gì liên quan.

Nhưng lần này lại không như vậy, Hàn Đông là phó chủ nhiệm Ủy ban cải cách, đến tỉnh Giang Bắc thị sát đốc thúc, mà Tô Xán lại là phó chủ tịch tỉnh bên công tác cải cách, về mặt quản lý mà nói công việc của hai người có rất nhiều chỗ cần giao nhau

Căn cứ vào sự sắp xếp và bố trí của trung ương lần này vốn là tìm vấn đề, giải quyết vấn đề trong công việc giám sát đốc thúc tình hình kinh tế ở các chợ, cũng là nói Hàn Đông chuyến này không phải là tiện đi mà là yêu cầu các địa phương đưa ra các vấn đề tồn tại trong quá trình phát triển kinh tế ở các chợ, tới lúc đó sau khi trở về và nghiên cứu, thậm chí phải đệ trình trung ương thảo luận quyết định.

Vì thế Hàn Đông trên thực tế là đến với mục đích cạnh tranh.

Đây cũng chính là lý do tại sao Tô Xán luôn cảnh giác.

Lần này tới tỉnh Giang Bắc Hàn Đông hết sức giữ thái độ công chính để xem xét tất cả vấn đề.

Hiện tại cho thấy tỉnh Giang Bắc có điểm sáng nhưng cũng có vấn đề, hơn nữa cũng na ná mấy thân phận khác.

Suy nghĩ một hồi lâu Hàn Đông liền đi tắm, sau đó gọi điện thoại cho Lữ Nhạc rồi lên giường đi ngủ.

Bẩy giờ sáng ngày hôm sau Hàn Đông đã tỉnh rồi, sau khi vệ sinh rửa mặt xong liền có tiếng gõ cửa bên ngoài, nói là mang bữa sáng tới.

Hứa Song quản lý thời gian rất tốt, đây cũng liên quan đến tính cẩn thận của anh, anh quan sát cẩn thận biết Hàn Đông là người rất quan trọng thời gian, hằng ngày đi làm nghỉ làm, họp hành đều rất đúng giờ, cho nên anh phải nắm bắt rõ tiết tấu thời gian của Hàn Đông.

Điều này làm Hàn Đông rất hài lòng.

Hàn Đông mở cửa nhìn thấy Hứa Song bưng một mâm lớn, bên trong có trứng, sữa, bánh ngọt, những thứ này đều là bữa sáng hằng ngày của mình.

- Chủ nhiệm, tôi vừa tới nhà ăn chuẩn bị, anh xem có hợp khẩu vị không.

Hứa Song cười nói.

Lúc này anh cảm giác chân mình dẫm phải cái gì đó, cúi đầu nhìn thì thấy một phong thư màu vàng nằm dưới chân, căng phồng, cũng không biết bên trong chứa cái gì.

Hàn Đông vừa tính nói những thứ này đã không tồi, lúc này theo ánh mắt của Hứa Song thì cũng nhìn thấy phong thư dưới đất, không khỏi ngạc nhiên, nghĩ bụng đây lại là ai nhét vào.

Liền nhặt phong thư lên Hàn Đông cũng không vội mở ra, mà tới phòng khách, ngồi xuống ghế sô pha mềm mại, đợi Hứa Song đặt bữa sáng xuống, Hàn Đông mới đưa cho anh ta nói:

- Cậu xem xem.

Hứa Song gật đầu, cầm phong thư, lật nhìn 1 chút rồi xé phong thư, bên trong không có tiền mặt mà là giấy tờ tư liệu.

Mở tài liệu ra xem một lần nữa trong lòng Hứa Song liền hiểu ra, anh nói:

- Chủ nhiệm đây là thư tố cáo, tố cáo tỉnh Giang Bắc trong quá trình chống lũ có tồn tại vấn đề, ngoài thao tác ám muội còn tố cáo công trình chống lũ ăn bớt ăn xén nguyên vật liệu, làm hàng nhái...

Hàn Đông không khỏi nhíu mày, nghĩ bụng đây lại là một việc phiền phức đây.

Tỉnh Giang Bắc nằm ở trung hạ lưu của sông Trường Giang, hằng năm khi lũ mùa hè tới thì công việc chống lũ lại là việc đại sự hàng đầu, một trận hồng thủy lớn vào năm 98 đã làm cho người Trung Hoa có ấn tượng sâu sắc.

Vì thế, về công trình chống lũ, tỉnh Giang Bắc có thể nói là nắm bắt không ngừng, hằng năm đều phải chi ra một khoản tiền lớn để phục vụ cho việc xây dựng, giữ gìn công trình chống lũ.

Trong quá trình này có tồn tại vấn đề cũng là chuyện bình thường.

Công trình chống lũ liên quan đến sự an toàn cho tài sản và tính mạng của hàng nghìn hàng vạn người dân nhưng trong mắt của những kẻ tham lam phi pháp thì sự sống chết của nhân dân không liên quan gì đến họ, cái họ quan tâm là có thể thu được bao nhiêu tiền, làm thế nào có thể thu được càng nhiều tiền càng tốt.

Nếu nói tố cáo tỉnh Giang Bắc trong quá trình chống lũ có tồn tại nhiều vấn đề mờ ám thì vẫn là phạm vi giám sát của Hàn Đông, nhưng về mặt chất lượng công trình thì có vẻ hơi xa với mục đích công việc trong chuyến đi lần này của Hàn Đông.

Hàn Đông là phó chủ nhiệm Ủy ban Cải cách, nhưng không phải là lãnh đạo của Ủy ban Cải cách trung ương.

Nhưng bây giờ thư tố cáo này đã tới tay Hàn Đông, Hàn Đông không thể làm như không thấy gì

Theo nội dung thư tố cáo, tương đối tỉ mỉ xác thực đấy, bởi vậy không có nghĩa là hoàn toàn chân thật, nhưng ít nhất cũng có một phần lớn là sự thật.

Với tính cách Hàn Đông, đối mặt với loại vấn đề này, mặc kệ là không thể nào

Nhưng Hàn Đông nếu giơ tay đi quản, có thể sẽ làm cho người ta có ấn tượng tay quá dài

Mặt khác phản ứng bên Tô Xán khẳng định càng là vô cùng kịch liệt, dù sao Tô Xán trước khi chưa tiến vào ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, phân công quản lý công tác của y chính là khối thuỷ lợi, mà nguyên Giám đốc sở Thủy lợi, hiện tại đã thăng làm Phó chủ tịch tỉnh, người này rất có thể chính là người theo sát Tô Xán

Bởi vậy nếu Hàn Đông xuất thủ, Tô Xán nhất định sẽ không chút do dự cho rằng Hàn Đông là đang chống đối mình

Nếu không tra cho rõ, thì Hàn Đông trong lòng không yên, mặt khác cũng làm cho người tố cáo mủi lòng

Mặc kệ người tố cáo xuất phát từ mục đích gì, ít nhất khiến vấn đề tỉnh Giang Bắc lộ ra, từ góc độ khách quan mà nói, có thể khiến cho công trình chống lũ tỉnh Giang Bắc được tốt hơn, đây đối với dân chúng là mới có lợi nhất

Thấy Hàn Đông cau mày suy tư, Hứa Song lẳng lặng đứng yên, không quấy rầy Hàn Đông. Anh biết Hàn đông hẳn là đang cân nhắc chuyện này, anh cũng biết đại khái quan hệ giữa Hàn Đông và Tô Xán, biết Hàn Đông lần này đến tỉnh Giang Bắc, rất nhiều phương diện đều là rất hạn chế. Hiện tại gặp chuyện như vậy, Hàn Đông khẳng định phải thận trọng suy xét.

Một lát sau, Hàn Đông thản nhiên nói:

- Ừm, để đó đi, tôi ăn sáng trước đã

- Được

Hứa Song đem thư tố cáo đặt trên bàn trước mặt Hàn Đông, sau đó nói:

- Chủ nhiệm, không còn chuyện gì, tôi đi ra ngoài trước

Hàn Đông gật gật đầu, lập tức bắt đầu ăn điểm tâm, ăn xong bữa sáng, hắn cũng không vội vã cầm lấy thư tố cáo trên bàn xem xét, mà lấy điện thoại di động ra, bấm số điện thoại của cha - Hàn Chính

- Hàn Đông, gặp phải sự tình gì?

Trong điện thoại, Hàn Chính thanh âm ôn hòa, tràn đầy một loại giọng điệu kẻ bề trên, một câu liền điểm ra tình huống Hàn Đông có lẽ gặp nan đề

Hàn Đông cười khổ một cái, nghĩ thầm rằng mình mặc dù ở trong quan trường từng trải lâu như vậy, nhưng ở trước mặt cha, rất nhiều phương diện vẫn có vẻ rất trúc trắc

- Cha, là vậy, con bây giờ đang ở tỉnh Giang Bắc, có người từ phía dưới khe cửa nhà khách nhét vào một phong thư tố cáo, con còn chưa xem cụ thể, tuy nhiên theo thư ký nói, là tố cáo tỉnh Giang Bắc trong quá trình đấu thầu công trình chống lũ có mờ ám cùng với chất lượng công trình chống lũ, con hiện tại có chút khó khăn

Trước mặt cha mình, Hàn Đông cũng không giấu diếm gì, đem sự tình từ đầu chí cuối nói ra.

- Có phải lo lắng cho thằng nhóc Tô Gia kia không?

Hàn Chính ha hả cười nói

- Thư tố cáo kia là hướng vào anh ta sao?

Hàn Đông nói:

- Thế thì không đến mức, tuy nhiên...

- Nếu không phải hướng vào anh ta, khó xử cái gì, hơn nữa, cho dù là hướng vào anh ta, chuyện này cũng không có gì khó xử chứ?

Hàn Chính lại có vẻ không lo lắng gì, nói:

- Con nghĩ xem, nếu tỉnh Giang Bắc không có Tô Xán này, khi con nhận được thư tố cáo như vậy, sẽ làm như thế nào?

Hàn Đông giật mình, lập tức trong lòng liền bình thường trở lại, tuy rằng Tô Xán là đối thủ cạnh tranh của mình, mình vì không kích thích đến y, tận lực hạn chế, nhưng cũng không phải đối với vấn đề gì đều làm như không thấy được.

Trước đây sách lược của mình đó là nhìn vấn đề trước để ở trong lòng, mà không vội mà vạch ra, hiện tại gặp phải sự tình thư tố cáo, sao liền không biết nên xử lý như thế nào thế?

Nếu như không có Tô Xán ở tỉnh Giang Bắc, Hàn đông nhận được thư tố cáo như vậy, khẳng định muốn trong vòng quyền hạn của mình, liền tiến hành bước đầu kiểm tra đối chiếu sự thật vấn đề tương quan, mà sự tình ở ngoài quyền hạn, liền chuyển cho Ủy ban Kỷ luật là xong

Giờ khắc này, Hàn đông có một cảm giác rộng mở trong sáng, hắn đã nghĩ thông suốt, bất kể phong thư tố cáo này dính đến ai, mình cũng bình đẳng đối đãi.

Cũng không bởi vì nguyên nhân Tô Xán là đối thủ cạnh tranh của mình, mình sẽ đối với y hắn khách khí một chút

Tuy rằng không đến mức cố ý nhằm vào y, nhưng cũng không cần phải nhân nhượng y chứ

Tô Xán như một người không liên quan, ở trong lòng của mình, đều là đối xử bình đẳng, đây mới là xử lý sự việc chứ không xử lý con người

Nghĩ đến đây, Hàn Đông trước xem thư tố cáo, theo sau cho gọi Hứa Song tới, bảo anh thông báo mọi người tới phòng hắn mở cuộc họp


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.