Người Cầm Quyền

Chương 987: Chương 987: Tiềm lực không nhỏ






Thấy Hàn Đông đồng ý, Lâm Phương Tri liền cầm điện thoại lên, bấm số điện thoại của Hà Hải Vân, sau khi nối máy bèn nói:

- - Chủ tịch huyện Hà, anh có ở phòng làm việc không?

Hà Hải Vân lúc này đang trên đường từ thành phố Vinh Châu trở về huyện Phú Nghĩa, nhận được điện thoại của Lâm Phương Tri, gã ta có chút nghi hoặc, nói:

- - Bí thư Lâm, tôi đang ở trên xe sắp về đến huyện rồi, có chuyện gì không?

Lâm Phương Tri nói:

- - Như vậy đi, anh đến đầu đường của thị trấn Tự Đại chờ, tôi lập tức đến ngay.

- - Đi thị trấn Tự Đại?

Hà Hải Vân càng thêm nghi ngờ, gã ta cảm thấy Lâm Phương Tri này hoàn toàn là bố trí không đầu không cuối, trước đây không nghe anh ta nói đi thị trấn Tự Đại thị sát công tác, hơn nữa Lâm Phương Tri muốn đi thì đi, làm gì phải vội vàng gọi mình lập tức đến.

Trước đó Hà Hải Vân đến thành phố, gặp được lãnh đạo cũ Chu Ứng Lai, từ chỗ Chu Ứng Lai được biết Phó chủ nhiệm Ủy ban Cải cách Hàn Đông đã đến tỉnh Tây Xuyên, khả năng đến thành phố Vinh Châu thị sát công tác, đến lúc đó có khả năng quay về huyện Phú Nghĩa, bởi vậy muốn Hà Hải Vân quay về sắp xếp và bố trí một phen, tránh để xảy ra sai sót.

Hà Hải Vân trước kia từng làm Thư ký của Chu Ứng Lai, gã ta có thể đi đến vị trí Chủ tịch huyện Phú Nghĩa, là kết quả ra sức đề cử của Chu Ứng Lai. Đối với việc của Chu Ứng Lai bố trí, Hà Hải Vân chắc chắn phải cố gắng làm tốt, huống hồ gã ta cũng biết Hàn Đông từng làm việc một thời gian dài ở thành phố Vinh Châu, huyện Phú Nghĩa có thể phát triển được tốt như vậy, là nhờ vào Hàn Đông trước kia đã tạo một cơ sở tốt, hơn nữa giờ Hàn Đông với thân phận là Phó chủ nhiệm Ủy ban Cải cách nhà nước, bất luận là ai cũng không dám chậm trễ. Hà Hải Vân chuẩn bị trở về tìm Lâm Phương Tri nói chuyện này, sắp xếp bố trí một phen để đón tiếp Hàn Đông tới thị sát, bây giờ không ngờ Lâm Phương Tri lại vội vàng gọi điện cho gã đến thị trấn Tự Đại.

- - Bí thư Lâm, tôi mới nhận được tin Phó chủ nhiệm Hàn ở Ủy ban Cải cách nhà nước đến tỉnh Tây Xuyên, khả năng muốn đến thành phố Vinh Châu, anh xem có phải chuẩn bị gì không?

Hà Hải Vân là một người khá ôn hòa, về mặt công việc mặc dù có quan niệm và ý tưởng của mình, nhưng hợp tác với Lâm Phương Tri cũng coi như tương đối vui vẻ, có tình hình như vậy gã đương nhiên phải bàn bạc với Lâm Phương Tri.

Lâm Phương Tri khẽ mỉm cười, nói:

- - Cũng không có gì cần chuẩn bị, Chủ tịch huyện Hà, anh bây giờ đến đầu đường chờ, tôi lập tức tới đó. Được rồi cứ vậy đi.

Nói xong anh ta liền cúp điện thoại, nhưng đối với thái độ của Hà Hải Vân, anh ta vẫn rất hài lòng. Cho dù Hà Hải Vân không biết mình đã gặp được Hàn Đông, hơn nữa còn phải chuản bị đưa Hàn Đông đến thị trấn Tự Đại, nhưng gã ta có thể nói thật với mình, ít ra có thể cho thấy gã ta cũng tôn trọng Bí thư Huyện ủy mình.

Trên xe Hà Hải Vân cầm di động ngây ra, thái độ của Lâm Phương Tri hôm nay có chút cứng rắn, cũng không biết thị trấn Tự Đại hôm nay rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì làm cho Lâm Phương Tri lại vội vàng đến đó.

Thái độ của Lâm Phương Tri đã thể hiện chân thật như vậy, Hà Hải Vân đương nhiên phải tuân theo yêu cầu của Lâm Phương Tri, cho lái xe trực tiếp lái đến đầu đường thị trấn Tự Đại.

Cùng lúc đó Hà Hải Vân gọi điện thoại cho Chánh văn phòng Ủy ban nhân dân huyện, hỏi:

- - Anh Vu, hôm nay trong huyện xảy ra chuyện gì không?

Chánh văn phòng nhận được điện thoại không đầu không cuối này cũng rất kinh ngạc, nhưng ông ta vẫn thành thật, nói:

- - Chủ tịch huyện Hà, hôm nay không có chuyện gì đặc biệt.

- Ừ, vậy thì thôi.

Hà Hải Vân nói rồi cúp điện thoại, gã ta khẽ cau mày, suy nghĩ hồi lâu cũng không nghĩ ra cái gì, bèn không thèm nghĩ nữa, dù sao sắp gặp Lâm Phương Tri rồi, đến lúc đó chẳng phải sẽ biết hết sao.

Không bao lâu xe đi đến chỗ ngã ba đầu thị trấn Tự Đại, Hà Hải Vân bảo lái xe dừng xe đợi một lát, cũng không nhìn thấy xe số 1 của Huyện ủy đi đến, trong lòng gã ta có chút nghi hoặc, trong lòng nghĩ Lâm Phương Tri bây giờ đến rồi mới phải, sao lại thế này?

Đang nghĩ ngợi, một chiết xe Audi mang biển Thục Đô từ từ dừng lại, sau đó cửa kính xe phía sau từ từ hạ xuống, Lâm Phương Tri từ trong thò đầu ra, nói với Hà Hải Vân đang từ cửa kính xe nhìn ra xung quanh:

- - Chủ tịch huyện Hà, cùng đi thôi.

- - A, được rồi.

Hà Hải Vân sửng sốt, trong lòng vô cùng khiếp sợ.

Từ chỗ gã ta nhìn sang, chỉ thấy một người đàn ông không quen biết ngồi ở vị trí ghế phụ của xe Audi, hai người ngồi cùng hàng với Lâm Phương Tri ở ghế sau cũng không nhìn rõ, không biết là ai.

Hơn nữa nhìn bộ dạng của Lâm Phương Tri, thân phận của hai người kia chắc chắn không đơn giản.

Như vậy Lâm Phương Tri vội vàng gọi mình đến thị trấn Tự Đại hẳn là có liên quan đến hai người này, lẽ nào là nhà đầu tư nào đó?

Nhưng nếu như đến khảo sát đầu tư thì có vẻ không giống, trừ phi đây là một dự án rất lớn, nếu không thái độ của Lâm Phương Tri sẽ không vội vã như vậy.

Đi theo chiếc xe Audi phía trước, Hà Hải Vân trong lòng không ngừng suy tư, nhưng chuyện hôm nay có chút đột ngột, gã ta cũng không có được tin tức hữu dụng gì, bây giờ trong đầu nghĩ ngợi cũng không ra kết quả.

Suy nghĩ một hồi, Hà Hải Vân cũng không muốn nghĩ nhiều nữa, hai mắt gã ta nhìn ra bên ngoài, một hàng cây cao lớn ven đường giống như binh lính đứng thẳng hàng uy nghiêm vậy. Hàng cây này trồng vào năm trong huyện mạnh mẽ thực hiện công trình giao thông nông thôn, bây giờ đã trở thành đại thụ, công trình giao thông nông thôn là Hàn Đông năm đó phát động ở thành phố Tân Châu, huyện Phú Nghĩa cũng học tập tham khảo cách làm của Hàn Đông, thúc đẩy công trình này trong phạm vi toàn huyện, cũng đạt được hiệu quả rất tốt, bây giờ các thị trấn các thôn của huyện Phú Nghĩa đều có có đường giao thông rộng rãi, giao thông phát triển, kinh tế cũng trở nên sống động hơn, trong huyện có hoạt động gì cũng dễ dàng triển khai.

Vừa nghĩ tới Hàn Đông, Hà Hải Vân bèn cảm thấy lúc này trong huyện chắc là đem toàn bộ tinh lực vào việc chuẩn bị đón tiếp Hàn Đông như thế nào, trước tiên quét dọn vệ sinh trong huyện thị, một số chỗ dơ dáy bẩn thỉu phải được đặc biệt sửa sang, đồng thời những người xin ăn, xin tiền trên đường phải đuổi đi, tiếp theo mọi người đều phải cân nhắc, nếu Hàn Đông đến huyện, có thể tìm hiểu những công việc ở phương diện nào, có thể đi thị sát ở những nơi nào, và làm công tác ứng phó tương ứng.

“Hàn Đông từng công tác ở huyện Phú Nghĩa lâu như vậy, lần này lấy thân phận Phó chủ nhiệm Ủy ban Cải cách trở về, cũng coi là áo gấm về làng, mặc dù đây không phải là quê hương của hắn, nhưng là nhà phát triển của hắn, khả năng hắn trở về là rất lớn.”

Hà Hải Vân trong lòng nghĩ thầm, “Lâm Phương Tri mặc dù từng làm việc cùng Hàn Đông, hơn nữa nghe nói quan hệ với Hàn Đông cũng không tệ, nhưng bây giờ Hàn Đông là thân phận gì, nếu hắn không hài lòng về huyện Phú Nghĩa, đến lúc đó Lâm Phương Tri cũng không được yên ổn qua ngày, không biết Lâm Phương Tri nghĩ như thế nào, anh ta hẳn là cũng biết chuyện Hàn Đông đến tỉnh Tây Xuyên rồi chứ.”

Không bao lâu, xe liền đi tới trung tâm thị trấn Tự Đại, nhưng chiếc xe Audi phía trước lại không đi vào Ủy ban nhân dân thị trấn, lại xuyên qua con đường xi măng trong thị trấn, đi thẳng đến phía đông thị trấn.

Hà Hải Vân không khỏi nghi ngờ nghĩ thầm: “Lâm Phương Tri muốn đi đâu vậy?”

Đang nghĩ ngợi, chiếc xe phía trước cũng đã dừng lại, Hà Hải Vân vừa nhìn lập tức đã hiểu là chuyện gì xảy ra rồi, đây không phải là công ty may của một người nông dân đi làm thuê trở về tên là Khang Hữu Dân lập nên ở thị trấn Tự Đại sao? Đây chính là công tác gần đây đang mạnh mẽ triển khai ở trong huyện, đó chính là động viên nông dân đi làm thuê trở về xây dựng doanh nghiệp ở địa phương, từ đó kéo theo lập nghiệp và phát triển kinh tế địa phương.

Chuyện này Lâm Phương Tri vô cùng coi trọng, mở nhiều cuộc họp tại chỗ, đến các thôn, trấn điều tra nghiên cứu, đi nói chuyện với các nông dân đi làm thuê bên ngoài trở về, và còn yêu cầu trong huyện đưa ra một loạt chính sách ưu đãi, còn đưa ra mục tiêu nhiệm vụ cho các xã, thị trấn.

Đối với công trình Lâm Phương Tri cố gắng thực hiện này, Hà Hải Vân cũng tương đối tán đồng, bởi vậy hết sức cố gắng và thông qua quan hệ với lãnh đạo cũ, điều được một món tiền từ thành phố để ủng hộ công tác này.

“Lẽ nào Lâm Phương Tri dẫn người đến xem doanh nghiệp xã, thị trấn sao?” Hà Hải Vân vừa nghĩ vừa xuống xe.

Ngẩng đầu lên nhìn, lại thấy Lâm Phương Tri đang cung kính giới thiệu tình hình với hai người đi cùng, thái độ đó làm cho trong lòng Hà Hải Vân chấn động.

Từ bên cạnh nhìn sang người đàn ông trung niên đứng cạnh Lâm Phương Tri có vẻ quen quen, Hà Hải Vân trong chốc lát không nhớ được người này là ai, không khỏi bước nhanh đến.

Khi bước đến gần, nhìn rõ bộ dạng của người kia trong lòng Hà Hải Vân giật mình kinh hãi, đây không phải là Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, Phó chủ tịch tỉnh Hồng Tiến Phong sao?

Thảo nào là xe Audi mang biển Thục Đô, hóa ra là Hồng Tiến Phong đến đây.

Hà Hải Vân trong lòng vô cùng khiếp sợ, Hồng Tiến Phong đến huyện Phú Nghĩa lúc nào mà mình lại không nghe nói đến.

- - Chào Phó chủ tịch tỉnh Hồng, chào mừng anh đến huyện Phú Nghĩa thị sát chỉ đạo công tác.

Hà Hải Vân đã nhìn thấy Hồng Tiến Phong nhiều lần trên tivi, bây giờ đương nhiên có thể xác định thân phận của ông ta, bởi vậy vội vàng tiến lên cung kính chào hỏi.

Lâm Phương Tri lúc này mới mỉm cười giới thiệu, nói:

- - Phó chủ nhiệm Hàn, Phó chủ tịch tỉnh Hồng, vị này chính là Chủ tịch huyện chúng tôi, đồng chí Hà Hải Vân.

Nghe xong lời nói của Lâm Phương Tri, Hà Hải Vân trong lòng tựa như rơi một viên đạn pháo, giật mình kinh hãi, gã ta cuối cùng đã hiểu rõ là chuyện gì rồi, người đàn ông ở bên cạnh nhìn còn trẻ nhưng khí chất phi phàm kia lại chính là Hàn Đông mà mình vừa mới trên đường còn nhớ mãi không quên.

- - Hải Vân, đây là Phó chủ nhiệm Hàn ở Ủy ban Cải cách.

Lâm Phương Tri giới thiệu, nói.

- - Chào Phó chủ nhiệm Hàn.

Hà Hải Vân kích động, nói.

Hàn Đông vẻ mặt ôn hòa cười nói, chủ động giơ tay ra.

Hà Hải Vân vội vàng tiến lên, bắt lấy tay của Hàn Đông, hơi hơi khom người, trên mặt đầy vẻ tôn kính.

“Thảo nào Lâm Phương Tri vội vàng gọi mình đến đây, Hàn Đông không ngờ đã đến huyện Phú Nghĩa, e là trong thành phố còn chưa biết chuyện này.” Hà Hải Vân trong lòng dậy lên sóng gió. “Coi bộ dạng của Lâm Phương Tri, phỏng chừng Hàn Đông tương đối hài lòng về công tác của huyện Phú Nghĩa, bây giờ ông ta lại đưa Hàn Đông đến thị trấn Tự Đại xem nông dân lập nghiệp, đây chính là điểm sáng của huyện Phú Nghĩa, hơn nữa sự phát triển của nông dân cũng là chuyện Hàn Đông vô cùng quan tâm, như vậy lần này Lâm Phương Tri phát rồi, chỉ cần được Hàn Đông tán thành, lại thêm quan hệ trước đây của anh ta với Hàn Đông, cho dù Hàn Đông không cần nói, đến lúc đó trong thành phố thậm chí trong tỉnh, có thể đều có người quan tâm đến Lâm Phương Tri.”

“Hơn nữa Hàn Đông âm thầm đi đến huyện Phú Nghĩa, lại chủ động liên hệ với Lâm Phương Tri, hẳn là vẫn nhớ đến tình cảm đồng nghiệp trước kia, xem ra tiềm lực của ông bạn Lâm Phương Tri này không nhỏ.” Trong lòng Hà Hải Vân không ngừng phân tích.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.