Hàn Đông cảm thấy việc hôm nay đến Tỉnh ủy không tốt như mình
nghĩ. Thái độ của Bí thư Tỉnh Ủy Tào Hoành Vị lập lờ nước đôi, còn
thiên về hướng lãnh đạm. Còn về Chủ tịch Hà Vĩnh Thành, thái độ cũng
không tốt. Tuy rằng Âu Dương Hiên Dật nói lời đồng ý nhưng một mình cậu
ta thôi cũng không có tác dụng gì.
Buổi chiều gọi điện cho
Hầu Khôn và Trịnh Đồng, hẹn nhau uống trà, nói chuyện một chút. Hàn Đông liền lái xe trở về Ninh Hải.
Hầu Khôn là cán bộ giao lưu,
được điều làm cán bộ tuần tra Sở Công An Giang Việt, Ủy viên Đảng ủy,
trợ giúp Giám đốc Sở quản lý Cục xuất nhập cảnh, Cục Biên phòng.
Và Trịng Đồng cũng là hôm qua mới đến đây công tác. Lần này tình cảnh
Trịnh Đồng và Hầu Khôn giống nhau, đến đây tạm giữ chức Ủy viên thường
vụ Ủy ban Kỷ luật, trong sạch hóa bộ máy chính trị. Chức vụ này nghe qua không có giá trị gì, chỉ phải xem cậu ta làm việc thế nào.
Nếu so sánh với Hầu Khôn, Trịnh Đồng, có vẻ điềm đạm hơn. Điều này có
thể khiến công việc của cậu ta trở nên dễ dàng hơn. Còn Hầu Khôn thì
họat bát sôi nổi hơn, đương nhiên công tác ở Sở Công An dường như quá
sức, và có đôi chút bất lợi.
Nói chuyện cùng họ, Hàn Đông cảm giác hai người đó đã trưởng thành hơn rất nhiều.
Tuy Hàn Đông ít tuổi hơn bọn họ, nhưng hắn lại là người già dặn nhất.
Hơn nữa trong mắt của hắn hai người kia vẫn còn trẻ con lắm. Xem ra cấp
trên bố trí cho bọn họ đến Giang Việt tạm giữ chức cũng là một sự công
nhận.
Cho dù Hàn Đông cảm thấy việc này không có hiệu quả cao nhưng sau khi về Ninh Hải, Hàn Đông sẽ gửi bản văn kiện lên tỉnh.
Việc khiến Hàn Đông không ngờ là trên tỉnh lại phản ứng rất tốt.
Ba ngày sau, trên tỉnh đã có kết quả, hòan tòan nhất trí với Hội đồng
nhân dân thành phố Ninh Hải, triển khai cuộc họp Mặt trận Tổ quốc và
đồng ý vấn đề nhân sự mà thành ủy đã đề xuất.
- Bí thư, xem ra tỉnh rất ủng hộ công tác của Ninh Hải.
Phó bí thư Chu Trạch Phi cười nói vui vẻ.
Hàn Đông gật đầu nói:
- Đúng thế. Cơ hội tốt như vậy cần phải biết tranh thủ làm tốt công việc.
Thật ra trong lòng Hàn Đông đầy nghi hoặc. Hắn không biết trên tỉnh
đang ra nước cờ gì đây. Bởi lẽ Tào Hoành Vị thì không có ý kiến gì, Hà
Vĩnh Thành đối với hắn có thành kiến, hai vị lãnh đạo này chắc sẽ không
ủng hộ Ninh Hải.
Nhưng kết quả lại đang như hắn mong muốn.
“Có thể thấy, tên Tào Hoành Vị này thật sâu xa, chắc đã sớm đồng ý
phương án của mình. Chẳng qua là đang tìm thời cơ, cố ý tỏ ra đắn đo,
không muốn cho mình đóan được ý đồ của gã.”
Hàn Đông suy nghĩ thật lâu. Nghĩ rằng nếu Tào Hoành Vị không gật đầu, Tỉnh ủy sẽ không
thể nào vui vẻ đồng ý phương án của Ninh Hải như vậy được.
Đồng thời Hàn Đông cũng hiểu thêm về con người Tào Hoành Vị. Xem ra con người này làm đến Bí thư tỉnh ủy cũng không phải cho không.
- Bí thư Hàn, Tỉnh ủy đã đồng ý phương án của thành phố chúng ta. Như
vậy cần phải xúc tiến nhanh. Đã hơn 1 tháng rồi, cần bắt kịp công việc.
Tôi đề nghị mở một cuộc họp để chỉnh đốn lại một chút.
Chu Trạch Phi châm điếu thuốc nói.
Trước đó, Lam Nghiệp bị Hàn Đông áp chế đến mức tâm phục khẩu phục, Chu Trạch Phi cũng đang bắt đầu lo lắng cho cái tiền đồ của gã đây. Sau khi Lam Nghiệp bị điều chỉnh, Hàn Đông tiếp nhận chức Bí thư thành ủy,
trong lòng gã sớm đã quyết định. Hàn Đông đã nắm trong tay Ninh Hải, mọi việc đã không thể trốn tránh được. Tuy rằng không nhất định phải đứng
cạnh hắn nhưng phải tận tâm tận lực với công việc. Ít nhất cũng phải
cống hiến cho thành phố chút sức lực. Chỉ cần không đối đầu với Hàn
Đông, như vậy hắn sẽ chấp nhận mình.
Hàn Đông cảm thấy thái độ Chu Trạch Phi so với trước kia tốt hơn nhiều, cũng khá hài lòng, gật đầu nói:
- Ừ, chuyện này kéo dài mãi không ổn. Phaỉ nhanh chóng thu xếp, đảm bảo tiến hành thuận lợi.
Mặc kệ trên tỉnh đang làm gì, Hàn Đông trải qua chuyện này, càng nắm chắc được Ninh Hải trong tay.
Vì thế đối với công tác tiếp theo, Hàn Đông vô cùng tự tin.
Cho tới thời điểm này, việc điều chỉnh nhân sự, cơ bản có thể đánh một dấu chấm kết thúc.
Dùng người tốt, công việc sẽ suôn sẻ, mới có được sự đảm bảo cơ bản nhất.
Trong lúc Hàn Đông tràn đầy niềm tin thì Quyền chỉ tịch thành phố Vương Vĩnh Ninh trái tim lại đang quặn thắt trong lòng.
“Nắm giữ Thành ủy còn dễ nói một chút, nhưng ngay cả Ủy ban nhân dân
thành phố đều là người của hắn thì mình làm sao làm việc được.”
Vương Vĩnh Ninh ngồi trong phòng làm việc nhưng trong lòng trào lên nỗi tức giận không lời.
“Hai Ủy viên thường vụ bên Ủy ban nhân dân thành phố đều là người của
Hàn Đông, lại còn điều chỉnh hai thân tín đến làm Phó Chủ tịch thành
phố. Mình làm Chủ tịch thành phố cũng không bằng người ở Ủy ban nhân
dân nữa rồi.”
Quả thật với tình thế bây giờ, cho dù Hàn Đông
nới lỏng tay để Vương Vĩnh Ninh làm việc nhưng gã cũng không thể làm
theo ý muốn của mình được. Vì đến Ủy ban nhân dân thành phố còn không
làm gì được thì còn xử lý được chỗ nào nữa.
Vương
Vĩnh Ninh cảm thấy Hàn Đông đang muốn tước đi tất cả quyền lực của gã.
Nếu như vậy, gã có làm Chủ tịch thành phố cũng chẳng còn ý nghĩa nữa
rồi.
Nhưng Vương Vĩnh Ninh vẫn không cam lòng, chưa muốn từ bỏ ý định.
Gã vẫn hy vọng vào nhà họ Tô. Từ miệng lưỡi của Tô Xán, Vương Vĩnh Ninh biết Tô Xán hòan tòan coi Hàn Đông là kẻ địch rồi. Bởi vậy gã cảm thấy
nhà họ Tô nhất định sẽ không để Hàn Đông bước từng bước vững vàng. Chỉ
cần chịu đựng một thời gian, nhất định sẽ có ngày lật ngược tình thế.
“Chỉ cần nhẫn nhịn, mình không tin không tìm được cơ hội.”
Vương Vĩnh Ninh trong lòng tức tối.
Các hạng mục công việc ở Ninh Hải đều đang được tiến hành theo ý của Hàn Đông.
Trong lúc này, giới tin tức Ninh Hải, thường xuyên báo cáo tin tức về
Vương Tĩnh và Lâm Dũng. Hai người bọn họ cũng không ngừng tìm đủ cơ
hội lộ diện nhiều hơn, đây đối với tuyển cử sắp tới của bọn họ
rất có lợi.
Kỳ thật Hàn Đông không có một chút lo lắng về Lâm Dũng. Dù gì Lâm Dũng cũng có danh tiếng trong những công tác trước đó,
ít nhất khi mọi người nói về trị an ở Ninh Hải đều rất hài lòng về Cục
trưởng Cục Công An Lâm Dũng.
Còn về Vương Tĩnh, trước đây
luôn làm việc ở văn phòng Ủy ban nhân dân thành phố, ít có cơ hội tự
mình đảm đương công việc. Vì thế sức ảnh hưởng có phần ít hơn Lâm Dũng.
Cho nên trong lúc này cần phải để cho cô ấy thể hiện mình một chút.
Đương nhiên việc tuyển cử là cả một quá trình. Vấn đề của Lâm Dũng và
Vương Tĩnh, tỉnh cũng đã đồng ý. Cho dù Chủ tịch hội dồng nhân dân thành phố Tạ Minh Huy muốn nhúng tay, cũng cần phải có can đảm mới được.
Nếu gã giở trò ở đây, Hàn Đông sẽ không chút khách khí đối phó.
Mặc dù nói bây giờ Hàn Đông cực kỳ cứng rắn. Nhưng nếu muốn đường đường chính chính làm nên thành tích thì việc cứng rắn như vậy là không thể
tránh khỏi.
Hàn Đông đã biết Vương Vĩnh Ninh đứng về phía Tô
Xán, nên sẽ không thể cho gã nhiều cơ hội. Đầu tiên ổn định thế cục đã,
chỉ có vậy Vương Vĩnh Ninh mới có thể thành thật mà làm việc, cũng không thể lật ngược thế cờ.
Từ 20 tháng 3 đến 24 tháng 3, hội nghị lần thứ 4 khóa 11 Mặt trận Tổ quốc Ninh Hải được cử hành. Hội nghị do
Bí thư thành ủy Ninh Hải trực tiếp thuyết trình, báo cáo và đề án liên
quan đến tình hình công tác của ba kỳ họp trước được thông qua hội
nghị thường vụ và Mặt trận Tổ quốc thành phố Ninh Hải khóa 11 xét
duyệt.
Cùng lúc đó, hội nghị lần thứ 4 khóa 11 Hội đồng nhân
dân khai mạc từ ngày 21 đến 25. Hội nghị đã thẩm duyệt và thông qua
“Báo cáo công tác Ủy ban nhân dân thành phố Ninh Hải”, đã phê chuẩn “ Kế hoạch phát triển kinh tế xã hội quốc dân Ninh Hải.” và “Bản dự tóan
thành phố Ninh Hải năm 2001”, xác định mục tiêu phát triển kinh tế xã
hội, cùng với biện pháp thực hiện những mục tiêu đó.
Hội
nghị quyết định, quận Tân Giang tiến hành công tác thí điểm tòan diện
tân nông thôn mới, cố gắng tìm kiếm phương thức mới phát triển kinh tế
nông thôn. Để kích thích nông nghiệp phát triển, quyết định từ sáu tháng cuối năm luân phiên từng bước miễn trừ thuế nông nghiệp tòan thành phố.
Vương Vĩnh Ninh được chọn làm Chủ tịch thành phố, và Vương Tĩnh và Lâm Dũng giữ chức Phó chủ tịch thành phố.
Chỉ có điều Vương Tĩnh và Lâm Dũng có số phiếu bầu khá thấp, chỉ vừa đủ thắng.
Điều này làm cho Hàn Đông có chút bực tức. Rõ ràng do có người giở trò.
Tuy nhiên xét tổng thể mà nói, trên cơ bản đều đạt tới mục đích của Hàn Đông. Các phương châm chính sách, đều theo sự sắp xếp của hắn. Vấn đề
nhân sự đều thuận lợi tiến hành.
Cho nên đối với những việc nhỏ nhặt khác Hàn Đông tạm thời không so đo nữa.
Một vài quyết định trọng đại lần này, thật ra là kết quả của hai cuộc
hội thảo lần trước đem lại, đã thực hiện được ý đồ của Hàn Đông, tiếp
theo là làm thế nào đi thi hành
Hàn Đông nhìn rõ, hai
ngày nay Vương Vĩnh Ninh nét mặt tươi cười, chỉ là có chút hơi miễn
cưỡng. Hàn Đông đương nhiên hiểu được suy nghĩ của gã.
- Bí thư, cuộc họp lần này rất thành công, có vài người giở trò, nhưng cũng không quá sức với chúng ta.
Lâm Dũng ngồi trước Hàn Đông, tươi cười nói.
Rốt cuộc đã tiến thêm được một bước, trở thành cán bộ cấp cao. Điều này làm cho Hàn Đông vô cùng phấn khởi.
Đây là mối quan hệ thân thiết với Hàn Đông, cậu ta không để tâm cảm
nghĩ của Vương Vĩnh Ninh, khi chạy đến văn phòng Hàn Đông nói chuỵên, ở dưới lầu gặp Vương Vĩnh Ninh, nhìn thấy trong mắt gã tràn đầy nỗi óan giận.
Hàn Đông nói:
- Không cần nghĩ nhiều như thế, làm tốt việc của mình đã.
- Ha ha, em không nghĩ nhiều đâu, chỉ lo có kẻ khác nghĩ nhiều quá thôi
Lâm Dũng nói.
- Bí thư, bây giờ Ninh Hải dưới sự lãnh đạo của anh, tình thế quả thật quá tốt. Chúng em đều đang háo hức muốn lập công đây.
Hàn Đông cười cười, đang định đáp lại nhưng có tiếng điện thọai vang
lên, đành để Lâm Dũng ngồi đợi, quay người với điện thọai.
Điện thọai là chủ nhiệm ủy ban kỷ luật Âu Dương Hiên Dật gọi tới.
Âu Dương Hiên Dật nói luôn:
- Hàn Đông, mới có tin lãnh đạo ban tổ chức trung ương tuần sau sẽ đến tỉnh bổ nhiệm Ủy viên Tỉnh ủy mới.
Hàn Đông trong lòng lặng người, lập tức có một cảm giác xấu.