Người Cầm Quyền

Chương 346: Chương 346: Tụ họp




Hàn Đông khẽ cười, gật đầu nói:

- Chúc mừng, Bí thư Cao.

Đinh Vi Dân thở dài một hơi, nói:

- Thật đúng là không thể tưởng tượng được.

Câu nói “không thể tưởng tượng” này của ông ta có hai tầng ý nghĩa, thứ nhất đó là không ngờ Hàn Đông lại có thân phận như thế này, hai là không thể tưởng tượng được mình lại thành công tiến vào phạm vi thế lực của Hàn gia, như vậy, việc phát triển sau này của mình sẽ có được sự trợ giúp rất lớn, nói không chừng còn có không gian phát triển lớn hơn.

Hàn Đông đại khái cũng hiểu được ý tứ của Đinh Vi Dân, nói:

- Vinh Châu dưới sự dẫn dắt của Bí thư Đinh đã có được sự phát triển mạnh mẽ trên mọi phương diện, việc ngài thăng chức cũng là thuận lý thành chương.

Thấy thái độ của Hàn Đông vẫn giống như trước, không thay đổi, không kiêu ngạo, không siểm nịnh, Đinh Vi Dân cảm thấy lòng mình trở nên bình tĩnh hơn. Nói thật, từ lúc bắt đầu, Đinh Vi Dân trong lòng năm vị đều có đủ, đồng thời cũng có chút do dự không biết nên đối diện với Hàn Đông như thế nào.

Từ thái độ hiện tại của Hàn Đông, Đinh Vi Dân nhìn ra được, hắn cũng không giống với cái gọi là nhóm Thái tử ngang ngược trong truyền thuyết. Cho dù Đinh Vi Dân trước đây chưa từng chân chính gặp qua cái gọi là Thái tử của nước Hoa Hạ, nhưng hắn cũng đã từng gặp gỡ con cái của một vài vị lãnh đạo Tỉnh ủy, hành vi của họ khác xa một trời một vực so với Hàn Đông.

- Có lẽ, đây mới là đảng Thái tử chân chính.

Đinh Vi Dân âm thầm cảm thán trong lòng.

Nửa tiếng sau, Hàn Đông mới đi ra khỏi phòng làm việc của Đinh Vi Dân, khi Hàn Đông ra về, Đinh Vi Dân thậm chí còn đứng dậy tiễn Hàn Đông ra đến tận cửa.

Điều này khiến cho thư ký Trần Bá Thanh của Đinh Vi Dân cảm thấy khiếp sợ, hận không thể lập tức đứng dậy hỏi xem rốt cuộc giữa hai người đã xảy ra chuyện gì!

Tình cảnh như cậy quả thực là quá mức quái dị, Trần Bá Thanh cho dù nghĩ nát óc cũng không nghĩ ra được điểm mấu chốt.

Tuy nhiên, hiện tại trong lòng Trần Bá Thanh tràn ngập sự sợ hãi đối với Hàn Đông, ngay cả Bí thư thành ủy cũng phải khách khí với hắn thì cũng không phải một Cục phó nho nhỏ như anh ta có thể trêu chọc.

Ngồi trên xe trở về huyện Quang Vinh, Hàn Đông hơi nhắm mắt lại, trên mặt mang theo ý cười thản nhiên. Đinh Vi Dân gọi mình tới, trên thực tế cũng không có chuyện gì quan trọng, chỉ là ông ta muốn biểu đạt một chút ý tứ, có thể nói, bắt đầu từ bây giờ, Đinh Vi Dân đã trở thành một trong những người thuộc phạm vi thế lực của nhà họ Hàn.

Theo tuổi tác của Đinh Vi Dân, nếu ông ta có thể vững bước đi lên, thì tương lai triển vọng cũng không tệ.

Mà trong hai năm Hàn Đông ở đây, làm thủ hạ của Đinh Vi Dân, cũng đã làm ra không ít thành tựu, khiến cho Đinh Vi Dân nhận thức được năng lực và phẩm chất của hắn, bởi vậy, có thể nói, bên trong thế lực của nhà họ Hàn, Hàn Đông lại vừa có thêm được một người ủng hộ. Nhà họ Hàn là một thế lực khổng lồ, nhưng cũng không phải là bền chắc như thép, mà Hàn Đông thân là cháu ruột của Hàn Lão, nhất định phải có được người ủng hộ trong phạm vi thế lực của nhà họ Hàn, đây là một quá trình lâu dài, hắn nhất định phải bắt đầu bồi dưỡng ngay từ bây giờ.

Ngày mùng năm tháng bảy, tổ khảo sát của Ban Tổ Chức Trung Ương đến tỉnh Tây Xuyên, sau khi gặp mặt và nói chuyện với một số lãnh đạo Tỉnh ủy có liên quan, hôm sau liền cùng Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, Trưởng ban Tổ chức cán bộ Triệu Nhạc đến Vinh Châu, tiến hành khảo sát Bí thư Thành ủy Đinh Vi Dân.

Ban Tổ chức Trung Ương đến khiến cho quan trường ở Vinh Châu nảy sinh chấn động rất lớn, khiến mọi người đều khiếp sợ, tất cả đều muốn đoán xem rốt cuộc Đinh Vi Dân sẽ được đề bạt lên chức vụ gì, có người nói Đinh Vi Dân sẽ được đề bạt lên làm Phó Chủ tịch Tỉnh, có người lại nói Đinh Vi Dân có khả năng sẽ được điều đến Ủy Ban Kế hoạch Trung Ương, nói chung là có rất nhiều giả thiết được nêu ra.

Mà sau khi Đinh Vi Dân được đề bạt, thì chức Bí thư Thành ủy sẽ để trống, khiến cho không ít người thấp thỏm. Vị trí này, theo tình hình trước mắt mà nói, thì những người có tư cách tranh thủ ở Vinh Châu cũng không nhiều lắm. Phó bí thư Chu Khải Kiệt vừa mới được đề bạt xong, ông ta không thể tiến thêm một bước nữa nhanh như vậy, Chủ tịch Thành phố Dương Lâm Sâm cũng vừa mới được đề bạt lên, nếu như muốn tiến thêm một bước, thfi cũng gần như là không có khả năng, còn những người khác, thì ngoại trừ Phó Chủ tịch thường trực Thành phố Khâu Hiểu Mai, ai cũng đều không có cơ hội, bởi vậy, mọi người mặc dù nghị luận rất nhiều, nhưng lại cũng không có hành động thực tế gì cả.

Ủy viên thường vụ Thành ủy, Phó Chủ tịch thường trục Thành phố Khâu Hiểu Mai lại hơi động tâm, cô được đề bạt lên cấp Phó giám đốc Sở cũng đã được bảy, tám năm, đã từng làm qua Chủ tịch huyện, Bí thư huyện ủy, Phó Chủ tịch thành phố, lý lịch kinh nghiệm cũng rất đầy đủ, hơn nữa, trước dây, Tỉnh ủy cũng đã từng an bài cho cô lên chức Chủ tịch thành phố, không ngờ lại bị Dương Lâm Sâm chen mất, nhưng mặt khác, nếu như lần này cô đứng lên tranh chức Bí thư Thành ủy, thì có phải cũng có một chút hi vọng hay không?

Bởi vậy, đối với việc Ban tổ chức Trung ương đến khảo sát Đinh Vi Dân, Khâu Hiểu Mai trong lòng vô cùng vui mừng.

Nhân viên của Ban Tổ chức Trung ương sau khi tọa đàm cùng với lãnh đạo Thành ủy, còn ngẫu nhiên chọn lấy hai huyện trong bốn khu hai huyện của Thành phố để tiến hành điều tra, đến tận hơn bốn giờ chiều mới xong, sau đó, nhân viên tổ khảo sát liên rời khỏi Vinh Châu.

Việc khảo sát này trên cơ bản chỉ là làm cho có mà thôi, dù sao thì người của Ban Tổ chức Trung ương đến đây, mọi người cũng không có khả năng nói rằng Đinh Vi Dân nói bậy, mà trong thời điểm này, cho dù là có, thì người trong tổ cũng sẽ giữ bí mật, nhưng trên thế giới này, không có tường nào là kín gió cả, ai dám nói luyên thuyên, trên cơ bản sẽ trở thành kẻ địch chung. Mặt khác, cho dù là có người nói bậy thì cũng phải có một, hai chứng cứ xác thực mới được, nói cách khác, ngoại trừ kết thù ra thì sẽ không có tác dụng gì cả.

Bởi vậy, việc Đinh Vi Dân thăng chức trên có bản đã là việc đã định. Đương nhiên, mọi người mặc dù rất hâm mộ nhưng đều vẫn cảm thấy có chút gì đó kỳ quái, không ngờ vô tình Đinh Vi Dân lại lọt vào mắt xanh của lãnh đạo cấp cao, đằng sau ông ta rốt cuộc có chỗ dựa vững chắc nào vậy.

Tổ khảo sát vừa đi, Chủ tịch thành phố Dương Lâm Sâm liền tới báo cáo công tác với Đinh Vi Dân. Lần này, là ông ta thực lòng muốn tới để báo cáo công tác. Trước đây, ông ta đến báo cáo công tác, đều là do tình thế ép buộc. Thế nhưng, tình huống lần này không giống như vậy, bởi vì Đinh Vi Dân rất nhanh sẽ trở thành lãnh đạo cấp Thứ trưởng, có khả năng sẽ được lên làm Phó Chủ tịch Tỉnh, mặc dù Phó Chủ tịch Tỉnh mới nhậm chức sẽ không có được nhiều quyền lực trong tỉnh, nhưng Dương Lâm Sâm vẫn muốn làm dịu xuống quan hệ giữa hai người.

Lúc Dương Lâm Sâm đang ở trong phòng Đinh Vi Dân báo cáo công tac, thì những lãnh đạo Thành ủy khác cũng đều gọi điện đến chỗ Trần Bá Thanh, hỏi xem Đinh Vi Dân có thời gian không, để qua báo cáo công tác.

Trần Bá Thanh đương nhiên sẽ nhất nhất đem tình huống nói ra, và cũng nói rằng sẽ nhanh chóng báo lại cho Bí thư Đinh, đồng thời trong lòng Trần Bá Thanh rốt cuộc cũng hiểu được vì sao hai ngày hôm nay, Đinh Vi Dân có chút khác thường, hóa ra là bởi vì sắp được thăng chức.

Chỉ có điều, việc Bí thư Đinh được thăng chức, thì có liên quan gì tới Hàn Đông? Trần Bá Thanh suy nghĩ cả trăm lần cũng vẫn chưa giải đáp được. Hàn Đông chỉ là một Bí thư cấp Cục trưởng mà thôi, việc Đinh Vi Dân được thăng chức hẳn là không có quan hệ gì với hắn đi? Chỉ có điều, nhìn vào hành vi của Đinh Vi Dân, thì dường như Hàn Đông lại có tác dụng gì trong đó, điều này, khiến cho Trân Bá Thanh cảm thấy vô cùng nghi hoặc, thế nhưng lại không có cách nào hỏi ra được. Cùng lúc đó, Trần Bá Thanh cũng cảm thấy rất lo lắng cho tiền đồ của chính mình, anh ta vốn là thư ký của Bí thư Thành ủy, mới vừa được đề bạt lên chức Cục Phó không bao lâu, nguyên bản, anh ta trông cậy vào Đinh Vi Dân ở Vinh Châu thêm một thời gian nữa, như vậy, anh ta cũng có thể mau chóng được đề bạt lên cấp Cục trưởng, đến lúc đó, cho dù Đinh Vi Dân tiếp tục ở lại hay là ra đi, thì đối với Trần Bá Thanh mà nói, cũng quá đủ rồi.

Vậy mà Đinh Vi Dân bỗng nhiên nhanh như vậy đã được đề bạt, khiến cho Trần Bá Thanh có chút trở tay không kịp, chỗ để trông cậy vào cũng mất đi. Cho dù Đinh Vi Dân có được thăng làm Phó Chủ tịch tỉnh Tây Xuyên, thì cũng không có khả năng sẽ mang anh ta đi theo, còn nếu như ở lại, thì nhiều nhất cũng chỉ có thể điều đến một ban ngành nào đó làm chức Phó, nếu như muốn được cất nhắc lên chức Cục trưởng, thì rất khó khăn. Dù sao, anh ta là thư ký của Bí thư Thành ủy trước đây, Bí thư Thành ủy mới chậm chức chỉ sợ sẽ không có khả năng sẽ trọng dụng anh ta.

- Vận khí của mình sao lại kém như vậy!

Trần Bá Thanh âm thầm buồn bực trong lòng, biết thế trước đây đã làm tốt quan hệ với Hàn Đông, như vậy ít nhất có thể thông qua Hàn Đông mà thiết lập mối quan hệ với một vài lãnh đạo Thành ủy khác, thì sau này, mình nếu muốn được đề bạt ở Vinh Châu, cũng không phải là chuyện quá khó khăn, chỉ có điều, hiện tại hết thảy đều đã muộn.

Buổi tối, Hàn Đông nhận được vài cú điện thoại, người đầu tiên ggoij tới chính là Chu Khải Kiệt, ông ta muốn cùng tán gẫu với Hàn Đông về chuyện Đinh Vi Dân bỗng nhiên được thăng chức, ý là muốn nghe thêm một chút tình huống cụ thể, bởi vì ông ta biết được quan hệ giữa Hàn Đông và Triệu Nhạc, như vậy thì Hàn Đông chắc hẳn cũng biết được điều gì đó.

Hàn Đông liền đem chuyện Đinh Vi Dân sắp tới đến tỉnh Vân Điền đảm nhiệm Phó Chủ tịch Tỉnh nói qua, chuyện này ắt hẳn rất nhanh cũng sẽ được công bố cho nên không cần phải giấu giếm.

Đối với việc Đinh Vi Dân được đề bạt lên tỉnh, Chu Khải Kiệt cũng cảm thấy hết sức chấn động, đây không phải là chuyện dễ dàng, nhất định phải có hậu trường mạnh mẽ mới có thể làm được, mà Chu Khải Kiệt cũng không thể ngờ là chuyện này lại có liên hệ cụ thể gì với Hàn Đông.

Tuy nhiên, Chu Khải Kiệt đối với việc Đinh Vi Dân đột nhiên bị điều đi cũng vẫn có chút bất ngờ, mặt khác, trong lòng ông ta lại hiện lên một ý tưởng, đó là Đinh Vi Dân vừa đi, thì các lãnh đạo vốn vẫn quay chung quanh ông ta không phải trở thành quần long vô chủ hay sao? Dưới tình huống này, thì Chủ tịch Thành phố Dương Lâm Sâm khẳng định sẽ tiến hành lôi kéo không ít người, mà Chu Khải Kiệt tự nhiên cũng sẽ không bỏ qua cơ hội này, đây là thời có để ông ta thành lập một vòng tròn riêng cho mình. Trước kia, ông ta cho dù là Phó bí thư , nhưng bởi vì vẫn luôn theo sát Đinh Vi Dân, cho nên cũng không có biểu hiện khác người, mà tình hình hiện tại thì không giống như vậy nữa.

Chu Khải Kiệt biết Hàn Đông bởi vì nguyên do thân phận, nên trong số ủy viên thường vụ, cũng có một vài người ủng hộ, mà nếu như lấy Hàn Đông ra làm lý do, để mọi người tụ hợp lại cùng một chỗ, thì tương lai, bất kể là Bí thư thành ủy mới hay Chủ tịch Thành phố Dương Lâm Sâm, cũng sẽ không thể làm gì được bọn họ.

Đây cũng là lý do vì sao Chu Khải Kiệt lại vội vã gọi cú điện thoại này cho Hàn Đông.

- Hàn Đông, khi nào cậu có thời gian, hẹn một vài người bạn ra ngoài họp mặt uống trà được không?

Chu Khải Kiệt uyển chuyển biểu đạt ý nghĩ của mình.

Hàn Đông cười. Hắn cũng hiểu được tâm tư của Chu Khải Kiệt, nên Hàn Đông cũng nguyện ý giúp ông ta sắp xếp tình hình một chút.

- Tôi cũng đang có ý tưởng này, nếu không, như vậy, đợi tôi hẹn mọi người xong, sẽ báo lại với anh Chu sau nhé.

Hàn Đông cười nói. Hắn cũng sẽ không hẹn với tất cả mọi người, nếu không, ảnh hưởng sẽ không tốt, bởi vậy chỉ có thể hện một vài người cùng ra gặp mặt với Chu Khải Kiệt mà thôi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.