Người Cầm Quyền

Chương 399: Chương 399: Vết thương tình cảm




Hàn Đông đại khái cũng có thể hiểu được quyết định chuẩn bị từ chức của Kiều San San, trong lòng càng buồn bực. Bây giờ Hàn Đông cũng không có biện pháp nào khác để bù đắp Kiều San San, chỉ có thể đối với cô tốt một chút, khiến cô sống vui vẻ một chút. Như vậy Hàn Đông mới có thể yên lòng

“Tuyệt đối không thể phụ tình nghĩa của Kiều San San”. Hàn Đông trong lòng thầm hạ quyết tâm

Đối với chuyện này, trong lòng Hàn Đông quả thật vô cùng bất đắc dĩ

Nếu trong đầu của Hàn Đông không có những ký ức của đời trước, nếu lần này Hàn Đông trở về không có gặp được Tô Xán, Hàn Đông chỉ sợ cũng sẽ cố gắng hết sức đi tranh thủ, đi đấu tranh

Nhưng hiện tại, Hàn Đông đối với gia tộc, đối với vận mệnh của hắn đều tràn đầy lo lắng. Những ký ức của đời trước, giống như tảng đá lớn lại trở về trong lòng hắn, khiến hắn trong lòng tràn đầy cảnh giác và áp lực. Tuy rằng đời này, bởi vì Hàn Đông, tiền đồ của Hàn gia đã tốt hơn đời trước rất nhiều. Nhưng sự xuất hiện của đối thủ số mệnh Tô Xán, khiến Hàn Đông một chút cũng không dám thả lỏng. Hắn phải toàn lực ứng phó mới được.

Cho nên, đối với người nhà phản đối hắn với Kiều San San ở cùng nhau, phải sắp đặt cho hắn đối tượng môn đăng hộ đối, có thể mang đến trợ lực cho hắn, Hàn Đông cũng chỉ có thể chấp nhận

Bởi vậy, cho dù trong lòng yêu thương Kiều San San sâu sắc, Hàn Đông cũng không thể vì cảm tình, mà bất chấp tất cả đấu tranh với người nhà đến cùng. Bởi vì Hàn Đông không biết nếu hắn kiên quyết làm theo ý mình ở cùng Kiều San San, kết quả sẽ tiến triển ra sao, nhưng Hàn Đông không dám mạo hiểm. Chỉ có thể thành thật dựa theo sắp đặt của người nhà từng bước mà đi tiếp, dù sao như vậy là ổn thỏa nhất

- Lão Kiều, ông nói trong nhà Hàn Đông rốt cuộc là chuyện gì vậy, sao cứ bận mãi như vậy?

Mẹ của Kiều San San hơi không vui nói

- Sao giống như một chút cũng không quan tâm chuyện của Hàn Đông, giành chút thời gian hai nhà gặp mặt cũng không có thời gian sao?

Theo phong tục tập quán của người Trung Quốc, thông thường mà nói, chuyện của con cái, đều là phía nhà trai tích cực chủ động nhất, mà cha mẹ của phía nhà gái đều xuất phát từ thế mạnh. Thông thường cha mẹ phía nhà trai đều rất tích cực tìm nhà gái trao đổi, nhưng mỗi lần bà nhắc với Hàn Đông chuyện cha mẹ hai nhà gặp mặt, Hàn Đông đều nói cha mẹ hắn rất bận, lúc này khiến bà có chút không vui

Kiều Hiếu Nghĩa nghiêm mặt, trong miệng ngậm một điếu thuốc hiệu Trung Hoa, nhất thời không trả lời

Ông đã biết thân phận của Hàn Đông, đồng thời từ hành vi của Hàn Đông mà phân tích, người nhà của ông chắc chắn là không đồng ý cho hắn và Kiều San San ở cùng nhau

- Sao ông không nói gì cả, cứ hút thuốc mãi, một chút cũng không quan tâm đến chuyện của San San

- Sao tôi không quan tâm, bà chỉ biết cả ngày cằn nhằn

Kiều Hiếu Nghĩa nhét mạnh điếu thuốc vào trong gạt tàn thuốc, không kiên nhẫn nói

- Tôi thấy Hàn Đông và San San không hợp nhau lắm!

- Ông nói gì?

Mẹ của Kiều San San còn cho rằng bà nghe lầm rồi, kinh ngạc nhìn Kiều Hiếu Nghĩa

- Lão Kiều, đầu óc của ông không có sốt chứ. Sao bỗng nhiên nói những lời này, Hàn Đông và San San xứng đôi như vậy, tiền đồ của nó lại tốt như vậy, ông nói bậy bạ cái gì chứ?

Tạm dừng một chút, bà lại nói:

- Hơn nữa, tình cảm của hai đứa nó tốt vậy, ông nhẫn tâm chia rẽ chúng sao?

Kiều Hiếu Nghĩa hừ lạnh một tiếng

- Bà biết cái gì, bà không nhìn ra sao? Người nhà của Hàn Đông không đồng ý chuyện của chúng!

Ông kỳ thật rất thương yêu Kiều San San đứa con gái này, vừa nghĩ tới Hàn Đông không thể cho Kiều San San danh phận, mà nhìn tư thế của hai người, chỉ sợ sau này vẫn muốn ở cùng nhau, trong lòng ông vô cùng tức giận

Nhưng Kiều Hiếu Nghĩa đối với chuyện này cũng không có cách nào, Hàn Đông cũng không phải ông có thể động được. Bởi vậy, ông đành phải đành lòng hạ quyết tâm, không đồng ý Hàn Đông và Kiều San San ở cùng nhau. Theo ông, chỉ có khiến Kiều San San nhịn đau rời khỏi Hàn Đông, đau khổ trong thời gian dài không bằng đau trong thời gian ngắn, đối với cô cũng là có lợi

Mẹ của Kiều San San lập tức ngây ngẩn cả người, ngơ ngác nhìn Kiều Hiếu Nghĩa một hồi, kinh nghi bất định nói:

- Cũng phải, nếu không mỗi lần tôi nói gặp cha mẹ nó, nó đều nói không có thời gian, Hàn Đông xem ra con người không tồi, sao lại như vậy, người trẻ tuổi thật là không đáng tin

Kiều Hiếu Nghĩa bực bội trừng mắt nhìn bà nói:

- Bà biết cái gì, bà nhìn xem đóng gói cái hộp của chai rượu Mao Đài kìa, còn có đóng gói của thuốc lá Trung Hoa

- Sao nữa?

Mẹ của Kiều San San nói xong, cầm hộp thuốc lá trên bàn, rất nhanh liền phát hiện ra chữ trên đó

- Trung Nam Hải đặc biệt cung cấp, Trung Nam Hải, đây là chuyện gì vậy?

- Nếu tôi không đoán lầm, Hàn Đông là hậu nhân của lão Hàn

Kiều Hiếu Nghĩa u buồn nói

- Lão Hàn?

- Chính là Hàn Chấn Lương!

Kiều Hiếu Nghĩa phất phất tay

- Từ biểu hiện của Hàn Đông, có thể nhìn ra, người nhà của nó chắc chắn không đồng ý. San San đi theo nó, lại có thể thể nào, còn không bằng sớm tách rời, thà đau một lúc còn hơn đau dài

Mà lúc này, mẹ của Kiều San San lại vẻ mặt khiếp sợ. Hàn Đông không ngờ là hậu nhân của lão Hàn. Tuy là đàn bà phụ nữ, nhưng đối với nhân vật đã lên sách giáo khoa lịch sử bà cũng biết được, hơn nữa còn hiểu một chút về sự tích truyền kỳ trong thời kỳ kháng chiến của lão Hàn

Chỉ có điều, trong khoảng thời gian ngắn, đối với chuyện Hàn Đông là hậu nhân của lão Hàn, bà còn có chút chưa phản ứng kịp

Tin tức này khiến bà quá khiếp sợ rồi

Mà rất nhanh, bà liền nghĩ tới một vấn đề, đó chính là vì sao Hàn Đông vẫn luôn từ chối nói người nhà của hắn rất bận.

Giống như gia tộc của hắn, cha mẹ hắn chắc chắn thật sự rất bận. Ngoài ra đối với vấn đề cá nhân của hắn, chắc chắn cũng vô cùng coi trọng, phỏng chừng con gái của bà cũng không cách nào lọt vào trong mắt người nhà của hắn

Chỉ có điều vừa nghĩ tới con gái của bà đối với Hàn Đông mối tình thắm thiết, hơn nữa trước đó chỉ sợ cũng đã biết thân phận của Hàn Đông, mà nếu bây giờ muốn khiến chúng xa nhau, cũng không dễ như vậy

Tuy rằng Kiều San San rất muốn luôn ở bên cạnh Hàn Đông, nhưng buổi tối cô vẫn phải trở về mới được

Bởi vì lo lắng sao khi cô trở về, cha mẹ sẽ bắt lấy cô hỏi về chuyện của Hàn Đông, cho nên đến hơn 11 giờ cô mới trở về, nghĩ rằng cha mẹ đã ngủ rồi

Nhưng khi cô nhẹ nhàng mở cửa ra, trong phòng khách lại sang ngời, cha mẹ đều chưa ngủ, đều ngồi đó, bộ dáng rất nhiều tâm sự

Kiều San San hơi sửng sốt, lập tức miễn cưỡng cười vui nói:

- Ba mẹ sao còn không ngủ vậy?

- San San, con qua đây, ba mẹ có chuyện hỏi con!

Mẹ buồn rầu nói

- Gì ạ, không còn sớm rồi, ngày mai còn phải đi làm, có việc mai mới nói đi

Kiều San San rơi vào đường cùng, đành phải sử dụng bí quyết kéo dài, có thể kéo dài lúc nào thì tính lúc đó

- San San, con qua đây

Cha Kiều Hiếu Nghĩa cũng trầm giọng nói

- Ba mẹ muốn trao đổi với con về chuyện của Hàn Đông

- Có gì đáng nói đâu

Kiều San San chu cái miệng nhỏ nhắn, không tình nguyện mà đi qua đó, ngồi trên sô pha

Chẳng qua trong lòng cô, lại không có biểu hiện bình tĩnh như mặt ngoài, cô biết, cô sắp phải đối mặt với sóng to gió lớn

- San San, Hàn Đông có phải hậu nhân của lão Hàn hay không?

Kiều Hiếu Nghĩa hỏi, đôi mắt nhìn chằm chằm Kiều San San

- Đúng vậy

Kiều San San gật gật đầu, hạ giọng nói:

- Lão Hàn là ông nội của Hàn Đông, cha của Hàn Đông là Chủ tịch tỉnh Vân Điền

Nếu như cha cô đã đoán được rồi, cô cũng không có gì phải giấu diếm, mọi thứ đều thành thật trả lời. Dù sao mặc kệ thế nào, tình cảm của cô đối với Hàn Đông sẽ không thay đổi. Cho dù cha mẹ phản đối, cô cũng phải kiên trì ở cùng Hàn Đông, cùng lắm sau này đổi một cách khác, không lộ liễu như vậy mà thôi

“Quả nhiên”. Kiều Hiếu Nghĩa thầm thở dài một tiếng, trong lòng trăm mối cảm xúc ngổn ngang

- Con bé này, có phải đã sớm biết hay không?

Mẹ oán trách hỏi han. Đối với con gái đã sớm biết thân phận của Hàn Đông, lại luôn che giấu, bà hơi không vui. Con bé này thật là hôn mê đầu óc rồi, thân phận Hàn Đông như thế, hơn nữa cũng không thể cho cô danh phận, sao còn một lòng hướng về hắn chứ?

Kiều San San khẽ gật đầu, lập tức nói:

- Mẹ của Hàn Đông có đến gặp con

- Cái gì?

Kiều Hiếu Nghĩa sửng sốt, lập tức trong lòng dâng lên một tia hy vọng, hỏi:

- Vậy mẹ của Hàn Đông đã nói gì với con?

- Bà nói thích con, nhưng…

Kiều San San không nói tiếp, nhưng ngụ ý đã lộ rõ rồi, chính là mẹ của Hàn Đông tuy rằng thích cô, nhưng đối với chuyện của hai người cũng không thể chấp nhận

Kiều Hiếu Nghĩa thở dài một hơi, một phần trăm hy vọng trong lòng cũng tan biến, ông suy nghĩ một chút nói:

- Sau này con và Hàn Đông đừng qua lại nữa

- Đúng vậy, nó lại không thể cưới con, con còn theo nó làm gì

Mẹ cô cũng nghiêm khắc nói

Làm cha mẹ, họ đều hy vọng Kiều San San có thể có một chỗ nương tựa tốt, mà không phải không danh phận đi theo một người

- Ồ

Kiều San San ồ một tiếng, cũng không có ngay mặt trả lời họ, đứng lên nói:

- Con mệt chết đi, con ngủ trước, ngày mai còn phải đi làm

Nói xong, cô liền mặc kệ cha mẹ, trực tiếp đi vào phòng ngủ.

- Con bé này!

Mẹ cô bất đắc dĩ thở dài một hơi.

Kiều Hiếu Nghĩa nghiêm mặt, không nói gì

Sáng sớm hôm sau, Hàn Đông lái xe trở về thành phố Thục Đô, chuyến đi thành phố Phù Thành lần này, trong lòng Hàn Đông tràn đầy áp lực, nhưng hắn cũng biết sớm hay muộn hắn cũng phải nói rõ ràng tình hình với Kiều San San và cha mẹ cô, đây là không thể tránh khỏi

- Ôi

Hàn Đông thở dài một hơi, lắc lắc đầu

- Việc đã đến nước này, nghĩ nhiều cũng vô ích. Chỉ có cố gắng về phía trước, không ngừng phấn đấu mới được.

Đau thương trên tình cảm, đã hóa thành động lực lớn mạnh, khiến Hàn Đông dường như thoát khỏi gánh nặng trong lòng, phấn chấn tinh thần, toàn lực ứng phó, đấu tranh với vận mệnh, giao tranh với đối thủ

Hàn Đông trực tiếp lái xe đến Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy, dừng xe xong, Hàn Đông đi đến văn phòng, nói với Dương Nguyên Hi:

- Thông báo mấy Phó cục trưởng đến phòng họp, thảo luận quy tắc chi tiết hoàn thiện khảo hạch

Theo yêu cầu của Hàn Đông, hôm nay là thứ hai, bản thảo của mọi người hẳn đã có rồi, bởi vậy Hàn Đông quyết định, triệu tập mọi người đến đây, cùng thảo luận các bộ phận hoàn thiện, nhanh chóng xác định giao lên trên

- Chuyện tình cảm, chỉ có thể chôn ở trong lòng, chỉ có cố gắng, mới có thể thay đổi vận mệnh trói buộc.

Giờ này khắc này, vết đau tình cảm, trên người Hàn Đông, đã hóa thành động lực vô tận, khiến hắn toàn thân tràn đầy ý chí chiến đấu

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.