Người Cầm Quyền

Chương 305: Chương 305: Vô cùng tin tưởng.






Thẩm Tòng Phi hoàn toàn bị tin tức này đánh cho mê muội rồi. Ông ta thế nào cũng không ngờ được, Chu Khải Kiệt gọi điện đến, không ngờ là chuyện này, không ngờ bản thân đã được bổ nhiệm là Chủ tịch huyện Vinh Quang rồi. Cái này là quả thật là một chiếc bánh có nhân cực lớn rơi từ trên trời xuống.

Trong khoảng thời gian ngắn, Thẩm Tòng Phi kích động khiến mặt có chút hồng.

Thấy bên này không có động tĩnh gì, trong tay cầm có truyền đến hơi thở thanh âm của Thẩm Tòng Phi, Chu Khải Kiệt khẽ nhíu mày hỏi

- Đồng chí Tòng Phi, có vấn đề gì không?

Thẩm Tòng Phi lúc này mới tỉnh ngộ, vội nói

- Không có vấn đề gì, cảm ơn Bộ trưởng Chu, buổi chiều tôi sẽ tới Ban tổ chức cán bộ Thành ủy đúng giờ.

Chu Khải Kiệt nói

- Vậy cứ thế đi nha

Sau đó dập điện thoại cạch một cái.

Thẩm Tòng Phi vẫn cầm ống nghe như trước, ông ta vuốt ve cái trán. Thậm chí có hoài nghi rốt cuộc có phải thật không nữa.

Vốn dĩ Hàn Đông khi bổ nhiệm Bí thư Huyện Ủy huyện Vinh Quang, Thẩm Tòng Phi có lòng tiếp nhận chức Chủ tịch huyện của Hàn Đông, nhưng Thành ủy sớm đã có sắp xếp rồi, để thư ký của Đinh Vi Dân là Nguyễn Nhất Hiên đến cướp mất chức đó rồi, trong lòng ông ta bực bội, nhưng lại đành phải phối hợp công việc với Nguyễn Nhất Hiên, vốn dĩ ông ta đã dần dần bình tĩnh trởi lại, cảm thấy chậm rãi một chút, sau đó tiếp làm tốt mối quan hệ với Hàn Đông, hoặc là đợi đến thời điểm có tiến bộ.

Ai ngờ, sự tình xuất thiện xoay chuyển như vậy, còn chưa qua bao lâu, bản thân bỗng nhiên được bổ nhiệm Phó bí thư huyện Vinh Quang, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, hình như gần đây huyện Vinh Quang ngoại trừ Hàn Đông làm ra một ít động tĩnh, cũng không có chuyện gì mà.

- Chẳng lẽ Hàn Đông gặp lực cản không nhỏ ở huyện Vinh Quang, nên mới nghĩ cách đưa ta qua đó?

Trong lòng Thẩm Tòng Phi âm thầm nghĩ, vừa rồi trong điện thoại Chu Khải Kiệt nói cho ông ta biết, sở dĩ bản thân được bổ nhiệm chức Chủ tịch huyện Vinh Quang, là bởi vì do Hàn Đông đề nghị.

Trong lòng Thẩm Tòng Phi, cảm thấy vô cùng vui mừng. Xem ra lúc trước mình hạ quyết tâm đi lăn lộn cùng Hàn Đông, vẫn là vô cùng chính xác. À không. Còn không có bao nhiêu thời gian, khoản tiền đầu tư đã bắt đầu hiển hiện hiệu quả rồi.

Thẩm Tòng Phi biết, bản thân ở Thành ủy không có chỗ dựa gì, mà muốn tiếp thêm một bước chủ quản một phương, nhất định phải tìm người thích hợp để làm núi tựa mới được, trước đó ông ta đã phân tích qua. Cảm thấy giống như mấy con ruồi bọ không đầu đâm vào Thành ủy, còn không bằng cách gây sự chú ý bên cạnh Hàn Đông.

Bây giờ xem ra, quyết định này của ông ta là chính xác.

Trịnh Vĩnh Trung từ bên ngoài nghe được Thẩm Tòng Phi nhận điện thoại của Chu Khải Kiệt, cũng không nói mấy câu, sau đó cũng không có động tĩnh gì, trong lòng khó hiểu, cũng không biết Trưởng ban tổ chức cán bộ Chu Khải Kiệt tìm Thẩm Tòng Phi làm gì, tốt nhất là chuyện tốt.

Làm thư ký, tự nhiên hy vọng bản thân phục vụ lãnh đạo càng ngày càng tốt, như thế bọn họ mới có thể nhận được nhiều ưu đãi trong đó.

Đợt chút nữa, bên trong vẫn không có động tĩnh gì, Trịnh Vĩnh Trung liền kìm không nổi nhẹ nhàng đẩy cửa vào, lại thấy Thẩm Tòng Phi đứng ở đó, vẻ mặt lóe lên thần sắc hưng phấn.

Trịnh Vĩnh Trung đi qua rót cho Thẩm Tòng Phi cốc nước.

"Rốt cuộc là có việc gì?"

Trong lòng Trịnh Vĩnh Trung nghi ngờ nghĩ. Xem bộ dạng Thẩm Tòng Phi, hẳn là không phải chuyện xấu gì.

Rót nước, Trịnh Vĩnh Trung nhẹ nhàng đặt chén trà lên bàn trước mặt Thẩm Tòng Phi .

Thẩm Tòng Phi lúc này nói

- Tiểu Trịnh àh, ngồi xuống rồi nói chuyện.

Trịnh Vĩnh Trung sửng sốt, lập tức gật đầu, ngồi xuống trước mặt Thẩm Tòng Phi, lại nhìn thần sắc của Thẩm Tòng Phi, hỏi

- Bí thư Thẩm, có phải ngài được thăng chức không?

Thẩm Tòng Phi cười ha ha

- Cậu khá là thông minh đấy.

Ông ta tuy không chính diện trả lời, nhưng cơ bản lại thừa nhận sự suy đoán của Trịnh Vĩnh Trung.

Trong lòng Trịnh Vĩnh Trung kích động, có điều lập tức anh ta nghĩ đến vấn đề, Thẩm Tòng Phi thăng chức, vậy anh ta phỏng chừng khả năng thăng chức ở huyện Phú Nghĩa không lớn, vậy anh ta sẽ đi đâu, mà nếu như Thẩm Tòng Phi rời huyện Phú Nghĩa nhậm chức, bản thân có phải đi cùng không nữa?

Trịnh Vĩnh Trung là người của huyện Phú Nghĩa, anh có chút không bằng lòng rời huyện Phú Nghĩa, chỉ là anh ta lại không nỡ rời Thẩm Tòng Phi, dù sao Thẩm Tòng Phi thẳng chức, bản thân đi theo ông ta, cũng có thể đạt được sự thăng tiến nhất định.

Trong lòng Thẩm Tòng Phi vô cùng hưng phấn , ông ta nói

- Tôi sắp sửa về Ủy ban nhân dân huyện Vinh Quang. Về sau lại công tác dưới sự lãnh đạo của Bí thư Hàn, Vĩnh Trung àh, cậu chuẩn bị làm thế nào, nếu như ở lại, tôi sẽ sắp xếp cho cậu vào đơn vị tốt, nếu như đồng ý đi cùng tôi, tôi cũng không bạc đãi cậu

Trong lòng Thẩm Tòng Phi, Trịnh Vĩnh Trung đó tương đối trung thành, vẫn là không đủ thông minh, bởi vậy anh ta nếu như bằng lòng đi theo mình, vậy thì xem phần trung thành của anh ta, mà nếu như Trịnh Vĩnh Trung đồng ý ở lại, cũng phải cho anh ta một chỗ tốt nào đó.

Vừa nghe Thẩm Tòng Phi là đi huyện Vinh Quang, Thẩm Tòng Phi lại có chút thất vọng, nếu như Thẩm Tòng Phi đi nơi nào đó trong thành phố, bản thân đi cùng, dẫu rằng là trong thành phố, nhưng huyện Vinh Quang mọi mặt không so sánh

Anh ta sửa lại ý nghĩ, nhân tiện nói

- Bí thư Thẩm, tôi đương nhiên bằng lòng đi theo ngài phát triển, nhưng mà , tôi vừa mới có bạn gái, cho nên tôi….

Thẩm Tòng Phi khẽ mỉm cười, nói

- Ừ, nếu đã như vậy, vậy cậu ở lại đi, cậu muốn đến bộ môn nào? Đến Cục tài chính thì thế nào?

Cục tài chính là một trong những cục trọng yếu trong huyện. Là đơn vị được mọi người hâm mộ, Trịnh Vĩnh Trung tự nhiên bằng lòng, gật đầu nói

- Tôi nghe sự sắp xếp của Bí thư Thẩm.

Thẩm Tòng Phi nói

- Vậy cứ thế đi, đến lúc đó tôi để sẽ để cậu làm cấp tổ trường, về sau phát triển thế nào, phải xem cậu nỗ lực ra sao.

Trịnh Vĩnh Trung trong lòng bất ngờ, cảm kích nói

- Cảm ơn Bí thư Thẩm.

Thẩm Tòng Phi gật đầu nói

- Được rồi, cậu bận việc cậu đi, tôi tiếp tục họp đây.

Trong lòng ông ta vô cùng vui vẻ, tự nhiên đối với thái độ của Trịnh Vĩnh Trung cũng không tồi.

Bên đó đám người Phương Trung đợi Thẩm Tòng Phi đến họp. Cho dù Chu Khải Kiệt đã thông báo, nhưng trước khi rời chức, việc ông ta nên làm thì vẫn phải làm thôi.

Hơn nữa, lúc này ông ta lại họp cùng Phương Trung, cảm giác không giống nhau.

Rất nhanh đến văn phòng của Phương Trung, sắc mặt Thẩm Tòng Phi vô cùng hưng phấn, vui vẻ nói

- Thật ngại quá, để các vị đợi lâu, Bí thư Phương, chúng ta tiếp tục họp đi.

Ông ta cũng không nói là có chuyện gì, để mọi người vô cùng tò mò, tất cả mọi người đều biết Thẩm Tòng Phi vừa mới nhận điện thoại của Chu Khải Kiệt, hiện tại sắc mặt của Thẩm Tòng Phi vui mừng trở lại, rốt cuộc là có chuyện tốt gì.

Bí thư Huyện ủy Phương Trung là khó chịu nhất, ông ta cảm thấy Thẩm Tòng Phi người này rất đáng ghét, xem bộ dạng này, chắc chắn là có chuyện gì mới vui mừng như vậy, nhưng ông ta đã biểu hiện như vậy, sao không nói cho mọi người biết chứ.

Lại họp, sau khi thảo luận những vấn đề có liên quan, Phương Trung liền tuyên bố tan họp.

Đợi mọi người ra khỏi cửa, Thẩm Tòng Phi nói với Phương Trung

- Bí thư Phương, lúc này Trưởng ban Chu thông báo cho tôi, để tôi chiều này đến Ban tổ chức cán bộ Thành ủy.

- Có chuyện gì sao?

Phương Trung không kiềm chế được liền hỏi. Chu Khải Kiệt để Thẩm Tòng Phi đến Ban tổ chức cán bộ thành ủy. Chẳng lẽ vị trí của Thẩm Tòng Phi phải điều động rồi, nếu là như thế, có thể để người của mình đảm nhận chức Phó bí thư Huyện ủy hay không?

Cho dù trước mặt Phương Trung vẫn bị đám người Nguyên Nhất Hiên đè nén, nhưng Phương Trung bây giờ cứng cỏi kiên trì chịu đựng nhẫn nại, ông ta vẫn đang tìm cơ hội, không ngừng tiếp xúc với các vị Thường ủy, chính là hy vọng có ngày nào đó chèn ép lại đám người Nguyễn Nhất Hiên kia.

Thẩm Tòng Phi khẽ cười, trong lòng vô cùng vui sướng nói

- Bí thư Phương, Thành ủy chuẩn bị để tôi đến huyện Vinh Quang đảm nhiệm chức Phó bí thư

- Ồ ?

Phương Trung ồ lên một tiếng, lập tức phản ứng lại, Thẩm Tòng Phi chắc không chỉ qua đó đảm nhức chức Phó bí thư, nếu không ông ta chắc không vui mừng thế đâu

- Ông qua đó chủ trì công việc của Ủy ban nhân dân huyện?

Khi nói chuyện, ngữ khí của Phương Trung phải tốt một chút, nếu Thẩm Tòng Phi đi rồi, vậy cạnh tranh hết thẩy trước đó, cũng không coi là gì hết.

Thẩm Tòng Phi sau khi Hàn Đông đi rồi, mơ hồ là người phát ngôn xuống dưới của Hàn Đông, Phương Trung nghĩ đễn việc đầu là, có phải có thể thông qua Thẩm Tòng Phi, kéo thêm hai người.

Cho nên, vẻ mặt Thẩm Tòng Phi, dâng lên mỉm cười, nói

- Thẩm Tòng Phi ông thăng chức rồi, vậy phải chúc mừng cho đáng chút chứ, chúng ta thời gian làm cũng nhau cũng không ít, tuy trong công việc có cách nhìn không giống nhau, nhưng tổng thể mà nói, hợp tác vẫn vui vẻ, thế này đi, trưa nay chúng ta cùng ăn cơm, buổi tối các vị Thường ủy cùng nhau chia tay ông.

Trong lòng Thẩm Tòng Phi hiểu được Phương Trung đăm chiêu suy nghĩ, tuy nhiên ông ta không thể giúp Phương Trung được, Bởi vì Phương Trung từng là đối thủ của Hàn Đông, ông ta tự nhiên sẽ không giúp đối thủ của Hàn Đông, cho nên Thẩm Tòng Phi uyển chuyển cự tuyệt nói

- Cảm ơn Bí thư Phương, trưa nay tôi phải chuẩn bị một chút, không đi ăn cơm, hôm khác tôi mời Bí thư Phương nha.

- Ừ, vậy được rồi, vậy buổi tôi chúng ta cùng nhau chia tay ông.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.