- Trung ương đối với việc mở rộng khu vực phía Tây rất là ủng hộ, gần đây nghe nói, Ban Tổ chức Trung ương cũng đang ấp ủ phương án, chuẩn bị tuyển chọn lãnh đạo ở tỉnh phía Đông điều đến tỉnh phía Tây nhậm chức,
như vậy thúc đẩy các tỉnh phía Tây từ từ bắt đầu thay đổi quan niệm phát triển.
Tạ Hồng Quân chậm rãi nói, cho thấy nhiệt tình và quan tâm đối với chuyện mở rộng khu vực phía Tây.
Hàn Đông trong lòng không khỏi có chút quái lạ, Tạ Hồng Quân nói chuyện này với mình, rốt cuộc là có mục đích gì, chẳng lẽ ông ta muốn điều đến các tỉnh phía Tây, theo chức vụ của ông ta hiện tại, nếu thật sự đến
khu phía Tây, cũng có thể làm một Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, Phó chủ
tịch thường trực Tỉnh cũng không phải vấn đề lớn, tự nhiên tốt hơn so
với vị trí bây giờ của ông ấy, tương lai trước khi về hưu có lẽ còn có
thể chuyển qua Hội đồng nhân dân tỉnh, Mặt trận Tổ quốc làm một chức vị
chính, giải quyết đãi ngộ cấp Bộ trưởng.
Theo hiểu biết của
Hàn Đông, Tạ Hồng Quân tuy nhìn có chút già, trên thực tế tuổi tác hẳn
là không đến năm mươi lăm, cho dù như vậy ở tỉnh Giang Việt căn bản
không có khả năng tiến thêm bước nữa, nếu đến khu phía Tây, cũng có thể
cải thiện một chút tiền đồ phát triển.
- Chủ tịch thành phố Tạ đối với công tác mở rộng khu phía Tây vô cùng quan tâm.
Hàn Đông mỉm cười, nói.
Tạ Hồng Quân thản nhiên cười cười, nói:
- Mở rộng khu phía Tây, là quyết sách của Trung ương Đảng, chúng ta
quan tâm nhiều một chút cũng là nên làm, lại nói, khu phía Đông của
chúng ta sở dĩ phát triển nhanh một chút, cũng là do khu phía Tây đã hi
sinh và cống hiến, hiện tại sư chênh lệch giữa hai khu Đông - Tây không
ngừng lớn lên, cũng là nên thúc đẩy phát triển khu phía Tây rồi.
Hàn Đông đã nhìn ra, Tạ Hồng Quân khẳng định là muốn đến khu phía Tây
công tác vài năm, ông ta sở dĩ nói với mình điều này, e là có liên quan
đến việc mình đã đến tỉnh Tây Xuyên công tác vài năm, mục đích của ông
ta hẳn là tỉnh Tây Xuyên, dù sao thì trong các tỉnh ở phía Tây, vị trí
của tỉnh Tây Xuyên tương đối mà nói thì tốt một chút, trọng yếu một
chút.
Chẳng qua, tuy là hiểu cách nghĩ của Tạ Hồng Quân nhưng Hàn Đông hiện tại cũng không tỏ thái độ gì, Tạ Hồng Quân là cán bộ cấp
Phó tỉnh, hơn nữa việc điều động của cấp Phó tỉnh, Hàn Đông không thể
nhúng tay vào. Đương nhiên, Hàn Đông cũng biết Tạ Hồng Quân có cách nghĩ này, khẳng định là ông ta cũng có sự nắm chắc nhất định, dù sao thì làm đến vị trí cán bộ cấp Phó tỉnh này, ở Trung ương có chút quan hệ cũng
là bình thường, Tạ Hồng Quân làm Chủ tịch thành phố cấp Phó tỉnh, chỉ
cần phía trên có người đề bạt, nếu không ai ngăn cản, muốn điều đến khu
phía Tây khả năng không nhỏ, còn nếu ông ta đến tỉnh Tây Xuyên, Hàn Đông cũng có thể giúp ông ta và Bí thư Tỉnh ủy Phạm Đồng Huy móc nối quan
hệ, nghĩ là Phạm Đồng Huy cũng sẽ đồng ý đấy.
Hai người trò
chuyện, ngoài mặt cũng khá hài hòa, dù sao hai người không tồn tại xung
đột lợi ích, lại đều là cán bộ cấp Thứ trưởng, hiếm khi ở cùng một chỗ,
cũng rất vui vẻ.
Chín giờ, dưới sự dẫn dắt của Bí thư Tỉnh ủy Tào Hoành Vị, Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy tỉnh Giang Việt đi vào hội
trường. Lập tức hội trường vang lên tiếng vỗ tay, các Ủy viên thường vụ
cũng vỗ tay đáp lại.
Tào Hoành Vị ngồi ở vị trí giữa đài chủ tịch, Ủy viên thường vụ khác chia ra hai bên trái, phải.
Đại hội do Phó bí thư Tỉnh ủy Ngô Thời Hy chủ trì, nghị trình thứ nhất
chính là học tập tinh thần bài phát biểu của Tổng Bí thư Trung ương Long Chính Bang, trước tiên do Ngô Thời Hy đọc văn kiện, sau đó Chủ tịch
tỉnh Hà Vĩnh Thành bố trí tỉnh Giang Việt làm thế nào tiến hành theo
tinh thần bài phát biểu của Tổng Bí thư, thiết thực thúc đẩy sự phát
triển kinh tế xã hội các cấp nông thôn ở tỉnh Giang Việt, phát biểu cuối cùng quan trọng nhất của Tào Hoành Vị đề ra vài yêu cầu, đề nghị các vị đang ngồi ở đây cần coi trọng chuyện này, phải có kế hoạch có tổ chức
cụ thể triển khai công tác, đến lúc đó Tỉnh ủy sẽ đối với tình hình tiến hành của các thành phố trong tỉnh tiến hành đốc thúc và kiểm tra.
Hàn Đông ngồi ở hàng thứ nhất, hơi ngẩng đầu, nghiêm túc đánh giá các
Ủy viên thường vụ trên đài chủ tịch, những người này là lãnh đạo cốt yếu của tỉnh Giang Việt, giờ phút này ngồi trên đài chủ tịch, người nào
cũng mặc đồ Tây, vẻ mặt trang trọng, ai biết được bọn họ đang nghĩ gì,
nhưng nếu tỉ mỉ quan sát, liền thấy có lãnh đạo tinh thần đều có chút áp lực, ví dụ Bí thư Thành ủy thành phố Ninh Hải - Lam Nghiệp, mặt ông ta
tối sầm, thần sắc nặng nề, hình như lưng đang đeo gánh nặng ngàn cân
vậy, điều này so sánh với tinh thần thoải mái của Ngô Thời Hy, khác biệt rất rõ ràng.
Căn cứ theo sắp xếp thống nhất của Tỉnh ủy, đối với hai mươi mốt châu, thành phố của tỉnh Tây Xuyên, do mười một thành
phố cùng với cơ quan cấp tỉnh của tỉnh Giang Việt tiến hành viện trợ,
nguyên tắc là tuân theo mức độ kinh tế để sắp xếp đơn vị viện trợ, thành phố có kinh tế phát đạt viện trợ thành phố kinh tế lạc hậu của tỉnh Tây Xuyên.
Mức độ kinh tế của thành phố Ninh Hải xếp đầu toàn tỉnh, do đó sắp xếp viện trợ châu A Sơn của tỉnh Tây Xuyên.
Tỉnh ủy yêu cầu, sau khi xác định đơn vị trợ giúp, các đơn vị cần kịp
thời hành động, đem ra phương án thiết thực và làm tốt công tác tham gia viện trợ, cần cố gắng tìm ra phương thức phương án viện trợ, đem hành
động viện trợ làm đến nơi đến chốn.
“Châu A Sơn là một châu
rất nghèo nàn, lạc hậu, hơn nữa có bảy mươi phần trăm dân là dân tộc
thiểu số, ngoài ngành du lịch các mặt khác đều vô cùng lạc hậu, mà ngành du lịch cũng vì giao thông hạn chế, phát triển cũng chịu hạn chế rất
lớn.”
Bởi vì trước đây ở tỉnh Tây Xuyên vài năm, lại thêm trí nhớ của kiếp trước, Hàn Đông đối với châu A Sơn cũng có ấn tượng, hiện
tại thành phố Ninh Hải viện trợ châu A Sơn, Hàn Đông phải suy nghĩ thật
kỹ, như thế nào mới có thể viện trợ có hiệu quả thực sự.
Nhưng hiện tại không phải là lúc suy nghĩ chuyện này, vì rất nhanh Hàn Đông phải lên đài trao đổi kinh nghiệm với mọi người.
Kỳ thực Hàn Đông vẫn luôn có một nghi vấn, chính là tại sao Tỉnh ủy lại kêu mình lên đài phát biểu giao lưu kinh nghiệm, theo lý mà nói với mô
hình của Tỉnh ủy, cơ hội xuất đầu lộ diện sao lại dễ dàng tới lượt mình
chứ.
“Không nghĩ nhiều như vậy, giao lưu kinh nghiệm thì giao lưu kinh nghiệm vậy, dù sao mình ăn ngay nói thật là được rồi.”
Hàn Đông thầm nghĩ trong lòng, không suy nghĩ nữa, bắt đầu chăm chú nghe lãnh đạo phát biểu trên đài.
Nghị trình thứ ba bắt đầu, Chủ tịch tỉnh Hà Vĩnh Thành nói một chút về
tầm quan trọng, ý nghĩa của việc chỉnh đốn công tác giải phóng mặt bằng, đồng thời chỉ ra trong công tác này, thành phố Ninh Hải đã đi trước, hy vọng các thành phố khác phải học tập thành phố Ninh Hải, nghiêm túc làm tốt công tác chỉnh đốn, làm sạch.
Sau đó Ngô Thời Hy tuyên bố do Chủ tịch thành phố Ninh Hải - Hàn Đông lên đài phát biểu giao lưu kinh nghiệm.
Hàn Đông đứng lên không nhanh không chậm đi lên bục phát biểu, Hàn Đông cũng không có đọc theo bản thảo, dù sao thì công tác làm rồi, lại có
chuẩn bị từ trước, cho nên Hàn Đông đứng đó, rành mạch nói khoảng mười
phút, từ mục đích, ý nghĩa, hành động, hiệu quả và các mặt khác nói ra
công tác chỉnh đốn, làm sạch công tác giải phóng mặt bằng của thành phố
Ninh Hải, mặt khác còn chỉ ra vài điểm thiếu sót.
Lúc Hàn Đông nói chuyện, người bên dưới gần như là ánh mắt đều tập trung vào người của Hàn Đông.
Người thanh niên này không phải là một Chủ tịch bình thường, tuổi còn
trẻ đã là Chủ tịch thành phố cấp Phó tỉnh, là quan lớn cấp Phó tỉnh.
Hơn nữa mọi người còn mơ hồ nghe nói, Hàn Đông phát triển nhanh chóng ở thành phố Ninh Hải, chế ngự cả Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy là Lam Nghiệp, cho dù thông qua việc Tỉnh ủy động tay vào bộ máy lãnh đạo của thành
phố Ninh Hải, nhưng kết quả Lam Nghiệp vẫn không thể xoay chuyển tình
thế.
Có thể thấy người thanh niên này thủ đoạn không đơn giản.
“Nói không chừng tương lai không xa, Hàn Đông chính là lãnh đạo Tỉnh ủy tỉnh Giang Việt đấy.”
Có người nghĩ thầm trong lòng, thậm chí có người còn nghĩ hiện tại làm
sao cùng Hàn Đông gây dựng quan hệ, tương lai có lẽ có lợi cho bản thân.
Không chỉ có người ở bên dưới quan sát Hàn Đông, người ngồi trên đài
chủ tịch cũng gần như là đang quan sát Hàn Đông, xem xét con người Hàn
Đông.
Giờ khắc này, Hàn Đông nghiễm nhiên giống như trở thành trung tâm của toàn hội trường.
Ở giữa hội trường, chính là những nhân vật tinh anh trong quan trường
của tỉnh Giang Việt, hoặc là lãnh đạo tỉnh, hoặc là nhân vật số một, số
hai của các thành phố, nhân vật có quyền lực của toàn tỉnh gần như là
đến đông đủ.
Đây là lần xuất hiện chính thức của Hàn Đông
trên mặt trận quyền lực của tỉnh Giang Việt, tuy rất sớm đã nghe nói về
danh tiếng của Hàn Đông, nhưng rất nhiều người trong lòng có cảm giác
như lần đầu gặp Hàn Đông vậy.
“Đáng ghét, mình nhất định phải gia tăng hành động mới được.”
Lam Nghiệp ngồi bên phải đài chủ tịch, ánh mắt của ông ta từ bên hông
nhìn Hàn Đông, thấy trên mặt của Hàn Đông mỉm cười nhẹ, tràn đầy tự tin, trong lòng ông ta tức tối một trận.