Người Chính Trực Ai Lại Yêu Thầm

Chương 41: Chương 41: Cuối năm học (ba)




Trong kỳ thi tuyển sinh đại học 2018, trường trung học R lại lần nữa cho ra đời một Trạng Nguyên.

Chính là học thần mới của khối 12 – Tạ Như Nhất, còn vị học thần cũ Ngô Trừng là người đứng thứ hai.

Trường R đã sớm dán bảng thông báo tin vui ở cổng trường. Trên nền giấy màu đỏ tươi, hai dòng đầu tiên viết:

“Trong kỳ thi tuyển sinh đại học 2018 vừa qua, trường chúng ta đã đạt được những thành tích tốt đẹp, chiếm lĩnh vị trí đầu toàn tỉnh. Trường ta có hai em đứng vị trí đầu trong top 5 khối khoa học tự nhiên toàn tỉnh. Em Tạ Như Nhất với số điểm 718 đạt được Trạng Nguyên, em Ngô Trừng với số điểm 714 đạt được Bảng Nhãn...”

Phía dưới dán hình hai bạn học đang mỉm cười, hình thẻ trên nền đỏ khiến Hạ Cửu Gia chợt nhớ đến tờ giấy hôn thú.

Tờ thông báo tin vui còn có tên năm người đứng đầu khối xã hội, năm người đứng đầu chung cuộc v.v.. Tờ thứ hai là tỉ lệ điểm số, tỉ lệ vào 985, tỉ lệ vào trường trọng điểm,...

Trước khi tân khoa Trạng Nguyên rời trường, trường R bảo Tạ Như Nhất tranh thủ vào giờ nghỉ trưa đến các lớp thực nghiệm và lớp hỏa tiễn khối mười, muời một để trò chuyện, truyền đạt kinh nghiệm.

Vì thế Hạ Cửu Gia lần đầu được tiếp xúc gần với vị học thần này.

Trước đó, cậu chỉ nghe vài câu chuyện ngắn từ “ông tám” Tiền Hậu mà thôi. Ví dụ, Ngô Trừng vốn cũng là học bá “lũng đoạn” toàn trường, ai ngờ Tạ Như Nhất bỗng nhiên chuyển trường tới. Một núi không thể chứa hai cọp, hai người nhìn nhau ngứa mắt, ngày ngày so kè. Và ví như, sự kiện nhầm lẫn “soulmate” trớ trêu. Thầy Toán lớp họ bỗng dưng lên cơn điên cuồng đưa ra thử thách là đề thi Toán Olympic, bọn họ mỗi người làm được một nửa, nhưng không biết rằng người làm nửa kia là đối thủ của mình, còn cho rằng là một nữ sinh nọ, cuối cùng hai anh giai thẳng theo đuổi nhầm người! [Notes: Chuyện về hai bạn học thần mới và cũ này đã từng được kể chi tiết ở chương 2]

Tướng mạo Tạ Như Nhất trông có chút bất cần đời, cậu ta đeo kính cận, từ tốn nói: “...Với bài luận văn, cần suy xét cẩn thận. Không thể không phản biện, nhưng cũng đừng phản biện quá đà. Anh được nghe kể có mấy người bình thường trong lớp đều điểm số top 1, top 2 nhưng bởi vì quá muốn đạt được Trạng Nguyên mà chọn góc độ phân tích kỳ lạ, cuối cùng bị chấm là lạc đề...”

Hạ Cửu Gia chỉ tùy tiện nghe mấy câu. Đối với cậu, người Trạng nguyên bị trừ 32 điểm trong số tổng điểm 750 thì tốt nhất không cần học theo.

Lúc này cửa phòng học vang lên hai tiếng gõ, Thẩm Hi xuất hiện: “Ờm... Em vào trễ.” Cậu chơi bóng quá high nên không để ý thời gian.

Buổi trưa thầy Dư không ở đây, thay vào đó là cô Toán tính tình nóng nảy đến canh lớp. Vừa nhìn thấy Thẩm Hi cà lơ phất phơ, cô nhất thời tức giận xông lên đầu, quát to: “Đứng đó!”

“Dạ...” Thẩm Hi vào lớp, đứng sát vào tường gần bên cửa, chân dài vắt chéo, trông rất tiêu sái.

Tất cả bạn học lớp 10-6 cúi đầu, làm động tác dùng một tay đỡ trán như trong manga, không thể nhìn nổi nữa. Tại sao người lúc hạng nhất lúc hạng nhì của khối mười hai có thể đứng trên bục giảng diễn thuyết, mà người cũng khi hạng nhất khi hạng nhì của khối mười bọn họ thì bị phạt đứng ngay cửa?!

Học thần Tạ Như Nhất chưa kịp tiếp tục thì cô Toán lại chỉ vào Thẩm Hi: “Thẩm Hi, bụng em đó! Làm sao mà nhô lên hình tam giác? Đem đồ bên trong lấy ra ngay!”

“Dạ~..” Thẩm Hi hết sức ngoan ngoãn kéo ra hai quyển truyện tranh Hồng Kông từ dưới áo sơmi, ném cái phạch lên mặt bàn, sau đó lùi về lặng lẽ đứng, bụng đã bằng phẳng trở lại. Khi nãy do mỗi bên giấu một quyển truyện, vừa vặn làm áo sơ mi nhô lên một hình tam giác. Trên bìa truyện là hai người đàn ông bắp thịt căng phồng, đang chiến đấu với nhau.

Quyển manga này là Thẩm Hi mượn từ bạn tốt học lớp khác, ngày nào vào buổi trưa cũng trao đổi mấy quyển với nhau, đọc xong trưa hôm sau lại trả. Thẩm Hi không sợ cô Toán tịch thu, dù sao, cô Toán có tịch thu thì cũng sẽ đưa cho giáo viên chủ nhiệm giữ, mà thầy Dư chưa bao giờ quăng bất cứ đồ nào của học sinh.

“...” Tạ Như Nhất cúi đầu liếc nhìn.

Bạn học lớp 10-6 cảm thấy càng mất thể diện hơn. Thật ngại quá, học thần nhà chúng tôi lại là như vầy.

Sau mấy giây, Tạ Như Nhất tiếp tục chia sẻ: “Về phần các môn khối A...”

Cậu ta chia sẻ rất chân thành, chừng mười phút sau mới nói xong những kinh nghiệm của mình, liền dời bước đi lớp 10-8.

Cô Toán vẫy tay bảo Thẩm Hi trở về chỗ ngồi.

“Đông nhi”, Thẩm Hi hiếm khi tám chuyện, “Học thần cũ khối mười hai, người hạng nhì toàn tỉnh, Ngô Trừng ý, thảm quá là thảm ----”

“Hả?” Hạ Cửu Gia không hiểu lắm.

Thẩm Hi nói tiếp: “Mới nãy lúc tớ trở về lớp thì thấy Ngô Trừng đứng bên ngoài hành lang, xuyên qua cửa sổ lặng lẽ nhìn Tạ Như Nhất diễn thuyết, mãi cũng không đi, cứ đứng bên ngoài nhìn, trông bóng dáng cô đơn lắm. Aiz, anh ta nhất định rất ghen tị. Vốn người đứng ở đó phải là anh ta chứ không phải Tạ Như Nhất, nhưng ngờ đâu Tạ Như Nhất chuyển đến bất ngờ, đoạt luôn Trạng Nguyên, được tiền hô hậu ủng, đi các lớp diễn thuyết, nở mày nở mặt, còn anh ta thì bị người khác quên lãng, gì cũng không có...”

“Được rồi, được rồi”, Hạ Cửu Gia cắt ngang, “Đều là đoán mò mà nói như thật. Cậu đúng là hợp đi viết tiểu thuyết.”

“Tớ vốn thích viết tiểu thuyết mà.”

“Tôi thấy Ngô Trừng không phải thế”, Hạ Cửu Gia hồi tưởng lại những chuyện đã được nghe, “Ngô Trừng chọn chuyên ngành hóa học, muốn học tiến sĩ, làm giáo sư, làm nghiên cứu, sao có thể nhỏ mọn như vậy.”

Thẩm Hi cảm thấy trên vấn đề điểm số, Nhóc Thịt Đông nhà mình không có tư cách nói người ta nhỏ mọn, nhưng nào dám nói ra, chỉ bảo: “Cũng chưa chắc đâu. Các thầy cô giáo cũng GATO nhau đó chứ.”

“...”

Giờ nghỉ trưa kết thúc, cô Toán ra khỏi lớp, Thẩm Hi vội vàng đuổi theo sau, tìm đủ mọi cách lấy lại được cuốn truyện tranh Hồng Kông.

Sau đó, cậu nhìn thấy người vừa kết thúc “tour diễn thuyết” quanh trường - Tạ Như Nhất bước ra từ lớp 10-10, đến gần Ngô Trừng đang chờ ở bên ngoài, nhìn qua như hai người có ước hẹn sẵn.

Kỳ lạ quá ta... Hai người bọn họ thân thiết như vậy từ khi nào nhỉ? Không phải trước là đối thủ, sau là tình địch, vừa nhìn thấy mặt đã ghét, không thấy mặt cũng ghét sao?

Một phút sau, khi Thẩm Hi đi qua sát bên, cậu bỗng nhiên nghe Tạ Như Nhất mở miệng, khẽ gọi Ngô Trừng: “Tiên sinh.”

“...” Thẩm Hi nhớ tới Nhóc Thịt Đông vừa nói Ngô Trừng muốn học lên tiến sĩ làm giáo sư, hai chữ “tiên sinh” này xem ra là kiểu biệt danh, một kiểu biệt danh rất thân thiết, dẫu sao đây là tôn xưng trước giờ dành cho những người thầy có học vấn.

Thẩm Hi vểnh tai, bước chậm lại.

Hai giây sau, sau khi Tạ Như Nhất lại kêu thêm một tiếng “tiên sinh”, Thẩm Hi nghe được Ngô Trừng – người được bảo là rất lạnh lùng, cắn răng nói: “Yêu tinh.”

“...!!!” Thẩm Hi một phen choáng váng!!!

Một người là tiên sinh một người là yêu tinh! Hai học thần này là một đôi!!!

Mình lại còn cảm thấy Ngô Trừng thật thê thảm!!!

Người thê thảm nhất là mình đây này!!!

- --------

Vào tiết tự học chiều hôm đó, thầy Dư Trung Thiện phát cho mỗi người một tờ đơn đăng ký – đơn chọn phân khoa xã hội hay tự nhiên.

Trước khi chính thức nghỉ hè phải phân khoa xong.

Trường R là điểm hình tự nhiên mạnh xã hội yếu, hàng năm trong hai ba chục lớp thì chỉ có hai ba lớp là lớp xã hội, còn lại đều là lớp tự nhiên. Vì vậy, quan điểm “vào trường R thì học tự nhiên” đã thành suy nghĩ thâm căn cố đế trong tư duy của các bạn học.

Hạ Cửu Gia cũng không nghĩ nhiều liền chọn khoa tự nhiên. Trên căn bản, khoa xã hội ở trường R chưa từng xuất hiện Trạng nguyên. Hơn nữa cả khối chỉ có tổng cộng hai ba lớp xã hội, như thế không có chút thách thức nào đối với Hạ Cửu Gia.

Thật ra cậu cũng có chút nghi vấn – mọi người đều mới chỉ 16, 17 tuổi, thật sự có thể biết rõ cả đời sau mình muốn làm gì sao? Nếu đã chọn tự nhiên hay xã hội thì phương hướng căn bản đã được xác định. Bình thường học xã hội thì chả ai thi khối A, khối B; học tự nhiên cũng ít người thi khối C. Nói cách khác, bọn họ ở độ tuổi rất trẻ là mười sáu, đã mất đi rất nhiều lựa chọn cho tương lai.

Nhưng nghe nói, năm nay là năm cuối cùng chia khoa tự nhiên xã hội. Sau đó học sinh khối mười phải thi 3 thêm 3, dùng một phương thức khác để suy tính cho tương lai của mình.

- --------

Trước khi nghỉ, kết quả phân lớp đã được trường học thông báo.

Trước khi lên lớp 11, trường R không có thi chia lớp. Mỗi năm, trường R sẽ bỏ hai hoặc ba lớp phổ thông theo số lượng học sinh đăng ký khoa xã hội tạo thành một lớp ban xã hội trọng điểm và một hoặc hai lớp ban xã hội phổ thông, đồng thời đưa những học sinh đăng ký ban tự nhiên của lớp cũ kia đến các lớp ban tự nhiên mới. Lớp hỏa tiễn và lớp thực nghiệm của khối mười thì vẫn giữ nguyên, trường sẽ căn cứ kết quả thi cuối kì mà chuyển những học sinh “xuất sắc” của các lớp trọng điểm hoặc phổ thông đến lớp hỏa tiễn và thực nghiệm.

Kết quả phân ban lần này của lớp 10-6 nằm ngoài dự đoán của mọi người. Trong tổng số 59 người có 19 người chọn ban xã hội, cao hơn nhiều so với thông thường. Điều này có thể là do xu hướng gần đây đã thay đổi, hoặc có thể là do Dư Trung Thiện đã khiến học sinh yêu văn hóa hơn, hoặc có thể là...

Đồng thời, lớp chọn thực nghiệm 10-2 cũng có mười mấy người chạy đi học xã hội nên trống khá nhiều vị trí, một số học sinh giỏi được đề nghị chuyển đến lớp 10-2.

Sỉ số lớp 10-6 giảm mất một phần ba, chỉ còn tầm ba mươi người, nhưng sau đó sẽ kết nạp thêm tầm 30 người nữa từ các lớp trọng điểm và phổ thông khác.

Hạ Cửu Gia biết từ lớp mười một, lớp thực nghiệm sẽ bắt đầu tấn công vào các cuộc thi đua, nên cậu không muốn chuyển đến; Thẩm Hi tự nhiên cũng từ chối đề nghị “chuyển lớp”, Long Vân Phi thì nhận lời mời.

Mà các bạn học giỏi khác như lớp phó học tập Tôn Thiên Xu, lớp trưởng Thượng Quan Lăng Tiêu v.v... vì cuối kì kết quả không tốt, nên không lọt vào top 10. Cuối cùng, trong nhóm những người có quan hệ thân thiết với Hạ Cửu Gia và Thẩm Hi thì Long Vân Phi sẽ chuyển lớp, còn lớp trưởng, “cô nàng đẹp trai” Tôn Thiên Xu, bạn trai chuyên mặc đồ gái Trác Nhiên, hai đàn em – An Chúng mập mạp và Tiền Hậu gầy nhom, cùng với người từ bỏ trượt băng chuyên tâm vào học tập La Đình Đình và fangirl Tưởng Khiết đều lưu lại.

Ngoài ra, giáo viên lớp 10-6 cũng thay đổi.

Ở bậc trung học, thay đổi giáo viên, thay đổi chủ nhiệm lớp đều là việc hết sức bình thường. Đại đa số giáo viên lớp mười một chỉ chuyên dạy lớp mười một, giáo viên lớp mười hai chỉ chuyên dạy lớp mười hai.

Thầy Dư Trung Thiện sẽ rời đi, lại làm giáo viên chủ nhiệm lớp mười cho năm học mới.

Chủ nhiệm mới của lớp 10-6 họ Dương, tên là Dương Thụ Quả, một cô giáo đã lớn tuổi, dạy môn vật lý. Trường R cho rằng lớp ban tự nhiên thì nên để giáo viên dạy môn tự nhiên làm chủ nhiệm, dù sao trong tổng điểm 750 của kì thi đại học có 450 điểm thuộc môn tự nhiên, 300 điểm là môn xã hội. Mà giáo viên môn tự nhiên cũng quen thuộc với các môn khối tự nhiên hơn.

Cô Lý “cool girl” ở lại dạy khối mười, thầy Sinh học cũng vậy. Còn thầy Hóa “vua tán đả” và cô Toán thích dùng thước eke chọt học sinh thì sẽ dạy thêm một năm nữa.

Từ nay, lớp 10-6 cũ tan rã, lớp 10-6 mới sắp bắt đầu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.