“Ngày mai đi cùng tôi,” Ngực Lê Duệ Húc không ngừng phập phồng, để
lại một câu, hắn nhân lúc mình còn chưa phát hỏa, liền đi ra khỏi căn
phòng, nếu không, hắn thực sự sẽ không biết mình sẽ làm những chuyện gì, có thể là trực tiếp túm lấy cô ném xuống hoặc bóp chết cô.
Bọn họ chưa tính là đôi vợ chồng bình thường, hắn không xem cô như
một người vợ, cô cũng không xem hắn là một người chồng, nhận thức này
khiến trái tim hắn cảm thấy không thoải mái.
Tô Lạc vẫn cầm chiếc thẻ trong tay, một lúc sau mới đưa tay về, lại đem chiếc thẻ để vào chỗ cũ. Cô không rõ hắn đang tức giận, chỉ vì cô
làm rơi cốc sữa lên người hắn sao? Trên mặt cô có chút khó chịu rất
nhanh liền tiêu tan.
Cô đi tới, ôm lấy con thỏ nhỏ trên bàn, một tầng sương mờ hiện lên trong mắt.
Chiếc xe bắt đầu chuyển động, Tô Lạc ngồi ở phía sau, quay đầu lại
nhín căn biệt thự, nơi này thực sự rộng lớn, lái xa cũng mất nhiều thời
gian để đi tới, chẳng trách mỗi khii cô đi về cảm thấy toàn thân nhức
mỏi.
“Chúng ta đi đâu vậy?” Đợi cho tới khi căn biệt thự chỉ còn là một
chấm nhỏ, hai hàng cây xanh biếc không ngừng lui về phía sau, cô mới
quay đầu nhìn chằm chằm sau lưng người đàn ông đang chuyên tâm lái xe,
nói thật, xe này hết sức thoải mái, cô có thể đêm bản thân rúc vào chiếc ghế lớn, thậm chí có thể đưa cả hai chân để lên. Nếu không có người đàn ông mặt lạnh kia ở đây thì thật tốt, hắn làm cho không khí trong xe như đông cứng lại, khiến cô hô hấp cũng khó chịu.
Lê Duệ Húc vẫn chuyên tâm lái xe, từ đầu tới cuối cũng không có để ý tới cô, mà Tô Lạc không thấy hắn trả lời, chỉ có thể chơi với ngón tay
của mình, nói chuyện với Lê Duệ Húc thực là mệt, ở chung với hắn càng
mệt hơn.
Bên trong một cửa hàng cao cấp, Tô Lạc ngồi ở một bên, con mắt không ngừng, mắt nhìn xung quanh, cô đã từng đi qua nơi này, quần áo bên
trong thực sự rất đẹp, đương nhiên giá cả cũng không thể chê, bản thân
cô cho tới bây giờ cũng chưa bao giờ nghĩ mình sẽ tới nơi này.
Lê Duệ Húc đứng bên cạnh cô, những cô nhân viên kia, dường như đều
hiểu hắn, hiển nhiên hắn là khách quan ở nơi này, “Chọn cho cô ấy mấy bộ quần áo.” Lê Duệ Húc ngồi xuống, trực tiếp phân phó, theo như lời hắn,
tự nhiên hắn lại mang cô đi ra ngoài.