Người Chồng Yêu

Chương 159: Chương 159: Chương 156




Úc Linh đứng trước sân thượng, hít thở không khí trong lành đặc biệt chỉ có ở ban công, trong lòng thì lại nặng trịch.

“Chú út, lúc đó chú cũng không rõ tình hình trong Mạc Trang sao ạ?’

“Đúng thế” Giang Vũ Bân giọng khàn khàn mệt mỏi truyền đến, “Tối qua lúc Mạc TRang bị tập kích, Mạc trang đã hoàn toàn được thiên sư phong tỏa hết cả. Cháu cũng biết đó, trong mộ Tu La đâu đâu cũng có sát khí, có sức ảnh hưởng quá lớn, đặc biệt là đối với người thường mà nói rất không an toàn. Mấy ngày trước tiết Trung Nguyên, người ngành đặc biệt đã rút toàn bộ khỏi Mạc TRang, nghe lệnh canh giữ ở ngoài Mạc TRang chừng mười dặm, chúng ta chỉ phụ trách tình hình bên ngoài, với tình hình trong mạc Trang cũng không biết nhiều lắm..”

“Tối qua lúc gần nửa đêm, bên Mạc TRang phát sinh tiếng nổ mạnh rất lớn, sau đó thì trời bắt đầu mưa, mưa to như trút nước, che lấp rất nhiều tin tức. Ta nghe những người canh giữ bên ngoài nói, lúc ấy có người liên kết với Ma tộc Phương Tây tập kích Mạc TRang. Hiện giờ tình hình trong trang thế nào, ta không cách nào rõ được, sáng nay có thiên sư đi vào kiểm tra, nghe nói toàn bộ Nông trang nhạc gia đã sụp hết…”

Giang vũ Bân lần này làm nhiệm vụ đội trưởng, đóng mãi tận vùng ngoài ô, mãi cho đến hiện giờ, đã hai ngày ông chưa chợp mắt tý nào.

Chuyện phát sinh nổ tung tối qua, trời đất chi khí thay đổi đột ngột, sau đó mưa to tầm tã, mộ Tu La cách nhân gian bị khí lưu trong thiên địa khuấy đảo, trận mưa ấy cũng đúng lúc đem mộ Tu La đang hấp hối trong sát khí nhân gian dùng dòng nước chảy ngược đẩy mạnh về âm phủ.

Hóa ra đó là chuyện tốt, có thể một mực ngay vào thời điểm này lại xảy ra sự cố.

Có người ẩn nấp liên kết với giới Ma tộc Đông Phương công kích Mạc TRang, cũng bởi mộ Tu La rời đi mà thiên sư và yêu không kịp rút lui cũng bị ảnh hưởng, tuy Giang Vũ Bân không tự mình đến tận nơi kiểm tra, có thể nghe thấy tiếng nổ tung kia thì chấn động, đã biết tình hình hiện giờ cũng không tốt cho lắm.

Úc Linh bình tĩnh nghe, đợi sau khi Giang Vũ Bân nói gần hết, mới hỏi, “Tình hình bây giờ thế nào rồi ạ?”

“Chúng ta đã phái người đi cứu viện, cháu đừng lo, nhưng người đó đều là kỳ nhân, dị sỹ, có nhiều pháp thuật thần thông, không có chuyện gì đâu. Trưa chú sẽ vào xem, có điều cháu cũng biết đó, chút Út của cháu chỉ là người thường, khắp Mạc Trang ngập tràn khói xám, cũng nhìn không rõ lắm, nghe họ nói, tình hình không tốt lắm, nhưng cũng không quá tệ.

“Nói thế là sao ạ?” Úc Linh trầm giọng hỏi.

“Tình hình lúc đó vô cùng nguy cấp, có điều vào thời điểm then chốt, mấy vị lão thái gia huyền môn xuất lực, cuối cùng cũng đẩy mộ Tu La đi, kết quả cũng không quá tệ. Có điều tối qua vào thời khắc mấu chốt, những ma vật kia tập kích, dẫn đến nhiều thiên sư và yêu bị thương, toàn bộ Mạc Trang Nông gia Nhạc đều sụp cả, bên trong ngập tràn khói xám, nghe nói những khói xám này là uế khí tích tụ lâu năm dưới đất, nếu để chúng tản ra ngoài, thì vô cùng nguy hiểm với nhân loại…”

“Hề Từ đâu ạ?’

“xin lỗi, hiện giờ chú vẫn chưa nhìn thấy nó”

Úc Linh trầm mặc, nói tiếp, “Chú Út, chú giúp cháu tìm Mễ Thiên Sư, bảo anh ấy gọi điện thoại cho cháu đi ạ”

“Được” Giang Vũ Bân đáp lại thoải mái.

Nói thêm mấy câu nữa, Úc Linh chỉ kịp dặn chú Út một câu, bên kia chút đã vội vàng cúp máy để tiếp tục đi làm việc.

Úc Linh nhìn chằm chằm điện thoại, trong lòng vẫn thấy bất an, chỉ cảm thấy lòng hoảng loạn, vốn không cách nào bình tĩnh nổi.

Giang Vũ Thành thấy cô cả đêm tinh thần không yên, hỏi, ‘Úc Linh, xảy ra chuyện gì thế?”

Úc Linh hít sâu một hơi, nói mọi chuyện ở Mạc TRang cho ông nghe.

“Hề Từ đâu? Chú Út con không sao đó chứ?’ Giang Vũ Thành hỏi vội, trong lòng lại nóng lên, không những lo cho em trai đang bận rộn ở chỗ đó, mà cong thực sự không thể nào lo cho con rể không cách nào thừa nhận nổi cũng đang ở đó, thật sự không hy vọng ở đó có chuyện gì.

Hai người đều lo lắng, chỉ mong được bình an trở về.

“Chú Út không sao ạ, chỉ là đang vội đi cứu người, đến giờ cũng chưa được nghỉ. Hề Từ thì không biết tình hình gì cả” Úc Linh nói buồn bã.

Giang Vũ Thành không biết an ủi con gái ra sao, không cách nào khác đành nói, “Không sao đâu, thằng nhóc đó rất lợi hại, sẽ không sao đâu”

Úc Linh buồn bã đáp một câu.

Đợi tới lúc đi ngủ, Úc Linh vẫn không yên tâm, nghĩ chút, cô thăm dò gọi một tiếng, “Tô Loan”

Đèn trong phòng nhấp nháy, lúc mờ lúc tỏ, chung quanh trở nên tối hẳn.

Theo nhiệt độ không khí giảm xuống, một bóng người màu đỏ ngòm từ trong tối đi ra.

Hai mắt Giang Vũ Thành sáng quắc nhìn Quỷ Vương từ bóng tối đi tới, đánh giá cô từ trên xuống dưới, đột nhiên cảm thấy nếu Úc Mẫn Mẫn có thể tu luyện thành Quỷ Vương cũng được, như vậy ông có thể gặp bà mỗi ngày.

Úc Linh nhìn thấy Tô Loan, không nhiều lời, hỏi ngay, “Cô có cảm giác được Hề Từ không?’

Tô Loan lắc đầu, sau đó lại gật đầu nói, (Ta không phải quỷ nô của Hề tiên sinh, có điều pháp khí không chế ta đang trên người ngài ấy, pháp khí không bị hao tổn, ngài ấy sẽ không sao đâu) “Vậy Anh ấy có bị thương không?”

(Điều này tôi không cách nào xác định được)

Úc Linh suy nghĩ chút, lại nói, “Tô Loan, bây giờ cô có thể đi một chuyến tới Mạc Trang ở thành phố S được không, giúp tôi xem Hề Từ thế nào rồi”

Tô Loan lắc đầu, nói lạnh lẽo (Xin lỗi, hiện giờ chức trách của tôi là bảo vệ tô, không có mệnh lệnh của Hề tiên sinh, tôi không thể rời khỏi cô được). Tô Loan đã đi theo cô một khoảng thời gian, cũng rất rõ dụng ý của Hề Từ để cô tới gần Giang Úc Linh là gì.

Là một người bị yêu cổ quấn thân, nắm giữ mệnh cách kỳ lạ, coi như cô không chủ động đi gây sự thì chuyện cũng tới tìm cô, như chuyện tối qua vậy, người cẩn thận ở trong nhà trải qua tiết Trung nguyên thôi, cũng suýt nữa bị ma vật ẩn núp ở Đông phương suýt tìm thấy nhà cô vậy.

Không thể oán được từ xưa tới nay, loại người mà bị yêu cổ quấn thân xưa nay đều sống không thọ.

Cho dù là số mệnh tốt, men theo nguy cơ, không có thực lực tự bảo vệ, cuối cùng cũng chỉ một con đường tiêu vong.

Thấy Tô Loan không hề lay động, Úc Linh nhìn cô một lúc rồi không ép cô, sau khi bảo cô rời đi thì trở về phòng ngủ.

Giang Vũ Thành nhìn cánh cửa phòng đóng lại, lại hướng nhìn về Quỷ Hồn không nhìn thấy trong không khí bảo, “Mẫn Mẫn, anh cảm thấy con gái chúng ta nhất định có ý đồ gì xấu, ngày mai để ý con bé một chút, đỡ cho nó bị kích động lại chạy đi tim thằng nhóc thúi kia”

Úc Mẫn Mẫn nhẹ nhàng đứng ở cửa phòng con gái, nghe thấy ông nói, khẽ cười.

Ngày hôm sau, Úc Linh tỉnh dậy rất sớm. Cô xoa xoa huyệt thái dương đau nhức, nói với Nhị Hắc đang chơi khúc xương nhựa, “Nhị Hắc, có muốn cùng tao đi thành phố S tìm Hề Từ không/’

Nhị Hắc gừ gừ một tiếng, như đang hỏi Hề Từ đang ở đâu vậy?

“Chính là nơi lần trước chúng ta đi máy bay tới đó”

Nhị Hắc, “….” Gào gào gào! Máy bay đáng sợ lắm, không muốn đi!

Giang Vũ Thành vừa ăn sáng xong sắp đi công ty, nghe thấy cô nói với Nhị Hắc, hắng giọng, bảo, “Úc Linh, ba cảm thấy con không nên đi là tốt nhất, dù sao con chỉ là người bình thường, đi đâu cũng chẳng giúp được gì, nếu con có chuyện gì xảy ra, ngược lại còn khiến chúng ta lo lắng thêm, chẳng bằng ở lại Thành phố B đợi tin”

Giang Vũ Thành thấy cô vì thằng nhóc thối mà ngây ngốc đi đến nơi nguy hiểm, lại tiếp tục phân tích bảo, “Nếu mộ Tu La đã đuổi về âm phủ rồi, nói rõ tình hình bên đó cũng không nghiêm trọng lắm, nhiều nhất cũng chỉ xuất hiện sự kiện bị sụp thôi, chắc nhóm Hề Từ vẫn ở đó. Con xem xem, với năng lực của Hề Từ, nó cả mộ Tu La cũng bình an xông ra, huống chi chỉ là loại chuyện nhỏ này”

Úc Linh nghĩ lời ba ba nói, sau đó không phải không thừa nhận lời ba ba nói rất đúng, hiện giờ tình hình Mạc TRang còn không rõ thế nào, với loại thể chất phiền phức của cô đi tới đó, nếu lại gây ra phiền toái gì thì mới khổ đây.

Còn nữa, Hề Từ là yêu, hơn nữa còn là một con đại yêu cực kỳ lợi hại, nếu cả Hề Từ cũng không có cách nào giải quyết, cô một người bình thường có chạy tới cũng toi công.

“Vậy được được” Úc Linh vẫn rất lý trí, “Vậy con đợi điện thoại bên đó, tin là hôm nay sẽ có tin”

Hai cha con ăn sáng xong, đi làm.

Đến công ty, An Như hỏi cô kịch bản thế nào, Úc Linh chỉ nhìn bà, thấy sắc mặc An Như cứng ngắc, cô mới nói, “Con quên xem rồi ạ”

An Như nén giận, ngoài cười nhưng trong không cười bảo, ‘Vậy bây giờ xem ngay lập tức đi”

Úc Linh ồ một câu, đại khái nhìn lướt qua kịch bản, cảm thấy kịch bản cũng không tệ, hơn nữa đạo diễn am hiểu về phim lịch sử, cũng là một vị nổi tiếng ở phim lịch sử, nói ngay với An Như, “Bộ phim này lúc nào thì khởi động bấm máy ạ/’

“Tháng mười, còn khoảng một tháng nữa”

Úc Linh suy nghĩ, quyết định nhận. An Như vô cùng cao hứng, lập tức đi liên hệ với bên kia.

Thấy không còn chuyện gì nữa, Úc Linh liền rời khỏi công ty, định về nhà nằm, mọi chuyện khác đều giao hết cho An Như làm người môi giới, đến thời điểm cô chỉ cần đi ký hợp đồng là được.

Buổi chiều, Úc Linh nhận được điện thoại của Mễ Thiên Sư.

“Người đẹp, nghe chú Út cô nói là cô tìm tôi à, có chuyện gì thế? Có phải là định hỏi Hề Triển Vương không?” Giọng Mễ Thiên Sư vẫn vô cùng có sức sống như cũ.

Úc Linh nghe tiếng anh ta nói cảm thấy tình hình anh ta bây giờ cũng không tệ lắm, trong lòng thở phào nhẹ nhõm, hỏi, ‘Các anh không sao chứ? Bên đó thế nào rồi?”

“Không sao, chúng tôi vẫn khỏe cả” Mễ Thiên Sư cười ha hả, “Chúng tôi đã đuổi mộ Tu La về âm phủ đúng lúc, chỉ là sau khi mộ Tu La được rời đi, toàn bộ Mạc Trang và các vùng gần đó đều sụp cả, thêm vào lúc đó mưa lại xối xả, có thể tưởng tượng gay go đến mức nào, có mấy vị lão thái gia bị thương. Có điều cô cũng biết bản lĩnh của Hề Triển Vương, anh ấy là đại yêu, thực lực còn lợi hại hơn thiên sư tôi đây này…”

Úc Linh nghe anh ta nói liên miên cằn nhằn, đều không nghe được phần quan trọng, nên cắt ngang lời anh ta, “Hề Từ đâu ạ? Tôi gửi tin nhắn cho anh ấy nhưng sao không thấy anh ấy nhắn trở lại thế ạ?”

“Cái này hả, không phải là anh ấy không về, điện thoại Hề Triển Vương chẳng may rơi xuống hố, nước vào nên không dùng được nữa”

“Vậy Hề Từ hiện giờ đang ở đâu ạ? Tôi muốn nói chuyện với anh ấy”

“Điều này không được” Giọng Mễ Thiên Sư nghe thực sự bất đắc dĩ, “Cô nên nghe lời chú Út cô nói đi, hiện giờ toàn bộ Mạc Trang khắp nơi đều là khói xám, loại khói xám này là sau khi mộ Tu La bị di rời phun ra từ lòng đất là một loại uế khí được tích tụ lâu năm, Hề Triển Vương đang xử lý những thứ này, hiện giờ tôi cũng không dám đi qua tìm anh ấy nữa”

Úc Linh yên tĩnh nghe, sau khi đợi anh ta nói xong thì bảo, “Vậy được rồi, đợi lúc nào anh ấy rảnh, anh bảo anh ấy nhắn tin cho tôi, nếu có thể gọi điện thoại được cho tôi thì tốt hơn”

Mễ Thiên Sư đồng ý đáp lại. Úc LInh lại nói tiếp, “Đúng rồi, tôi vẫn không rõ tình hình lúc đó, nói một chút với tôi đi”

Mễ Thiên Sư như bị nghẹn vậy, bên kia truyền đến một trận ho khan, rồi mới nói tiếp, “Người đẹp muốn nghe cái gì thế?”

“Thì nói tới chuyện tối qua những ma vật kia tập kích đó, loại ma vật tập kích các anh là loại ma gì?”

“Lúc ấy có hai con ma vật Bella và ba con Akass, ma Bella là loại ma tộc cấp thấp, có thể tích khổng lồ, nhưng thông mình nhất định, tính cách giảo hoạt, thích ăn loại tâm tình âm u tiêu cực và máu thịt của con người. Còn ma Akass thì là một loại Ma tộc có hình thức gần giống con người, thông minh hơn ma Bella, thích lấy máu tươi làm thức ăn, nhìn bộ dạng máu tươi con người càng tốt lại càng khiến chúng thích hơn…”

Sau khi giới thiệu xong hai loại hình ma, Mễ Thiên Sư nói tiếp, “Tối qua lúc quỷ môn mở ra, chúng tôi đang đem mộ Tụ La đẩy mạnh vào quỷ môn, không ngờ lúc đó lại có ma ẩn vào trận pháp công kích, khiến chúng tôi luống cuống chân tay, may cuối cùng cũng thành công, chỉ là vị trí mộ Tu La bị sụp xuống, chúng tôi trở tay không kịp suýt nữa thất bại, có thể thấy những tên tập kích kia tính rất chính xác. Nếu để cho tôi biết là tên nào làm ra chuyện suýt hại tất cả mọi người, tôi không lột da hắn chắc không thể…”

Mễ Thiên sư nói đến đây thì gần như nói xong, tiện bảo, “Người đẹp, bên phía tôi đang có chuyện, đợi Hề Triển Vương rảnh, tôi sẽ bảo anh ấy gọi điện cho cô nhé”

Úc Linh không làm phiền anh ta nữa, dứt khoát cúp máy, tiếp đó ngồi trên ban công, nhìn đăm chiêu về phía trước.

Ở một nơi khác, trong Nông gia Nhạc Mạc Trang, cuối cùng Mễ Thiên Sư cũng nói điện thoại xong, không kìm được xoa mồ hôi trán.

Lâu Tình xì một tiếng, bảo, “Nhìn đức hạn của anh kìa, đáng sợ thế sao? Tuy đại tiểu thư nhìn có vẻ khó ở chung, song thực ra người rất tốt”

Lúc này mọi người đang nằm nghỉ tạm bên trong lều, cách đó không xa là nơi sụp xuống tạo thành hố sâu, nhìn từ trên xuống, hố lớn này ước chừng hơn ngàn mét, dưới đáy hố có uế khí màu xám đang không ngừng cuồn cuộn tuôn trào, làm mờ mắt con người, khiến cho người ta chỉ cần ngã xuống sẽ bị khói xám kia nuốt chửng mất.

Nghỉ trong lều ngoài thiên sư trẻ ra, còn có một số ít thiên sư và yêu bị thương, nhưng chia làm hai khu vực, không liên quan đến nhau.

“Tính cách người đẹp Giang thật rất tốt, có điều nếu để cô ấy biết hiện giờ tung tích Hề Triển Vương không rõ, chẳng may cô ấy chạy tới đây thì phải làm sao đây?” Mễ Thiên Sư liếc mắt nhìn cô nàng một cái, ‘Hiện giờ tôi nếu thấy cô ấy bất ổn, sau khi Hề Triển Vương trở lại biết chuyện, tôi không ăn no đòn mới lạ đó”

Lâu Tình lại xì một tiếng, cuối cùng cũng không tiếp lời cùng anh ta. Lúc này Vân Tu Nhiên cau mày đi tới.

Vân Tu Nhiên lúc này trên người là bộ màu trắng dài như đã chuyển màu, biến đen, đỏ, vàng, xanh đủ màu sắc, nhìn như bộ quần áo hoa vậy, nhìn kỹ cũng không nhìn ra màu sắc vốn có, khiến cho một nam nhân anh tuấn cao ngạo trở nên bớt cao ngạo hơn.

Nếu như bình thường, thấy người họ Vân chật vật vậy, đã khiến họ buồn cười rồi. Nhưng hiện giờ, chẳng ai có tâm tình mà đi để ý tới chuyện này, thấy anh ta đi vào, cũng theo dõi anh ta.

Tả Dật nằm trên đất thấy anh ta về, những thiên sư bên cạnh cũng cẩn thận ngồi dậy, cố sức không di chuyển chạm đến vết thương ở đùi, hỏi vội, “Tu Nhiên, có phát hiện gì không?”

Vân Tu Nhiên lắc đầu, “Không phát hiện gì cả”

Mọi người nghe xong lại vô cùng thất vọng.

Vân gia, Mễ gia, Tả gia đang đợi mấy lão thái gia và Hề triển Vương, La Phách Vương, Cơ Bằng Vương đã mất tích một ngày, khói xám từ đáy hố càng ngày càng đậm, cũng ảnh hưởng đến tình hình cứu nạn, khiến bọn họ càng ngày càng sốt ruột.

Bất kể là mấy vị lão thái gia hay mấy vị yêu vương kia, bất kể là ai gặp chuyện, với giới Đông phương mà nói thật sự là tổn thất lớn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.