Người Chồng Yêu

Chương 77: Chương 77: Chương 74




Về đến nhà Úc Linh nhìn căn phòng sạch sẽ, sáng sủa dưới ánh đèn, cây cối tươi tốt trên ban công, lại còn có không khí tươi mát bên ngoài, rốt cuộc cũng thấy có sức sống hẳn.

Đối lập với căn phòng quỷ âm trầm của Cát Tân, nhìn lại chính phòng mình ở, quả thật thỏa mãn.

Cô nằm co trên chiếc ghế ở ban công, nhìn lên bồn hoa xanh tươi rực rỡ trên ban công, trong bóng đêm nó càng thêm tỏa sáng đầy sức sống, đột nhiên phát hiện ra ở gần hai năm trong cái tiểu khu này, chỉ có mấy ngày nay không khí mới tươi mát, tuy vẫn còn kém xa phòng ở thị trấn và thôn Ô Mạc, nhưng vẫn còn tốt hơn những nơi khác trong B thị. Có lẽ nguyên nhân là bởi chút hoa cỏ này đi.

Cô cảm thấy Hề Từ là một người thần kỳ, chỉ cần cây lá qua tay anh thì đều tỏa sáng rực rỡ đầy sức sống vậy.

Hề Từ nấu cho cô một ly đường đỏ trục hàn – đây là sau mỗi lần đến nơi có âm khí, Hề Từ đều phải nấu một ly đường đỏ cho cô, cứ như chuyện đã thành thông lệ rồi vậy. Đợi sau khi cô uống xong thì giục cô rửa mặt đi ngủ.

Nằm trên giường bất chợt cô lại thấy không buồn ngủ nữa, nên kéo chuỗi dây đeo tay độ ách linh ra.

Hôm nay là lần thứ hai cô dùng độ ách linh, mặc dù chưa quen lắm nhưng lệ khí trên người đám quỷ kia cũng không nặng, vì thế chuyện dùng độ ách linh cũng không khó mấy, chỉ cần đọc thuộc bí quyết thì nhanh chóng xong.

Nhìn một lúc cô lăn người lên nằm úp sấp trên ngực Hề Từ, giơ dây độ ách linh lên nói, “Hề Từ à, anh xem, có phải đá mắt mèo trên sáng hơn chút không ạ?’

Hề Từ nửa dựa nằm trên đầu giường, ôm trọn người cô vào, đón dây độ ách linh kia nhìn nhìn, nói, “Quả thật là sáng một ít, mặt trên này không phải được khảm bằng đá mắt mèo đâu’

Úc Linh ư một tiếng, nhìn kỹ xem, rõ ràng là đá mắt mèo mà.

“Là một loại đá hồn, vốn chỉ là đá ngọc thông thường, nhưng là vì sau khi mèo yêu chết đi, linh hồn chúng bám vào mặt trên, trải qua trui luyện của trời đất, biến thành một loại linh thuần khiết. Đại khái là vì lâu không dùng nên độ ách linh trên đá hồn có vẻ ảm đạm như vật thường, giống như viên ngọc vậy, thực ra linh đá hồn không được cung cấp năng lượng liên tục nên lâm vào ngủ say, hiệu quả độ ách linh cũng suy giảm lớn”

Úc Linh gật gù hiểu ra, hóa ra là do mèo yêu bám vào, vì thế mới có vẻ giống đá mắt mèo.

Ngón tay thon dài miết trên mặt chuông, chuông và dây chạm vào nhau kêu lanh canh, “Sau này em mỗi lần sử dụng, linh đá hồn sẽ có được nhiều năng lượng, hồn thạch càng sáng ngời, làm rõ linh bên trong càng thêm sinh động, linh hồn thạch sau đó sống lại hoàn toàn, độ ách linh mới có thể phát huy tác dụng tốt nhất của nó’

Úc Linh ngẩng đầu nhìn anh, “Còn có lúc lợi hại hơn sao? Lợi hại tới mức nào vậy?” Cô còn tưởng là hiện giờ độ ách linh đã lợi hại lắm rồi chứ.

Hề Từ ngẫm nghĩ, nói, “Đến lúc đó nó cùng em tâm ý tương thông, có thể khu trừ yêu tà lén lút gì đó, nói tóm lại là âm tà khó xâm’ Nói đến đây ánh mắt anh ảm đạm hẳn.

Úc Linh hiểu mơ màng, không thể tự thể nghiệm qua, nên không thể nào hiểu rõ hết lời anh nói.

Chơi độ ách linh một lúc, mãi cho đến khi Hề Từ cảm thấy nếu cô không ngủ thì mai sẽ không dậy đúng giờ để ăn sáng, nên ép cô ngủ.

Chẳng rõ thế nào Úc Linh lại dịch tới dịch lui, không yên. Ép nằm im Hề Từ đành xoay người đặt cô dưới thân, nhìn chằm chằm vào mắt cô, “Bữa sáng mai của em chắc sẽ không có đâu”

“Tỉnh lại thì ăn trưa luôn cũng thế mà” Cô nói chậm rãi, nhìn nhìn mặt anh. Mặt anh hơi đỏ, nhìn vào ánh mắt sáng ngời của cô, không kìm được cúi đầu hôn lên mặt cô, sau đó còn ôm chặt cô vào lòng xoa nắn, hôn thẳng một đường xuống….

Cuối cùng vì lo cô ngủ không đủ giấc, nên dù hơi khó chịu, vẫn làm một lần là xong, Úc Linh ôm cổ anh, chôn mặt vào trong ngực anh, anh vẫn chôn sâu trong thân thể cô không ra, có thể cảm giác được độ mạnh yếu thuộc về anh, hơi thở của anh, sự tồn tại của anh.

Cô cố không chịu nhắm mắt đi ngủ, híp mắt hôn lung tung lên cổ ra mồ hôi của anh, lúc hôn đến yết hầu của anh, thậm chí còn cắn một cái, nói hàm hồ, ‘Gần đây vì sao anh lại coi em như thủy tinh dễ vỡ vậy? Em có thể ăn ngủ, lại có thể chạy nhảy, không yếu ớt nổi đâu” Ngừng chút, cô lại nói thêm, “Còn có thể đánh người tróc quỷ nữa, rất lợi hại đó’

Cô giống như một đứa trẻ cứ khoe khoang ra. Hề Từ bị cô ép chặt thân thể lại, đầu óc trở nên trống rỗng, lại cảm nhận được cảm giác mất tự chủ của bản thân, suýt nữa thì không kìm được lại tiếp tục ăn cô cho tới khi cô khóc thì thôi.

Mãi một lúc sau mới tiêu hóa nổi ý cô nói, hít sâu một hơi, rời khỏi thân thể cô, không ngờ lại bị cô quặp chặt hai chân vòng lên eo, dán chặt vào anh, cả hai người chân tay quấn quít triền miên, thân mật đến mức khiến người đỏ mặt.

Anh hít một hơi sâu, mặt càng đỏ hơn, rốt cuộc không khắc chế được dùng sức đè lên người cô.

Mãi lâu sau thân thể quấn chặt mới ngừng xoay người trở lại, để cô ghé sát ngực mình, nắm lấy eo cô khẽ trừng phạt, giọng đầy ấm áp dịu dàng, ‘Đừng nghĩ nhiều, em mệt rồi, ngủ đi’

Úc Linh còn định nói gì đó, nhưng cô vẫn cố không chống đỡ nổi, nói lầm bầm vài câu, rồi ghé sát ngực anh ngủ.

Nghe thấy tiếng cô thở đều, Hề Từ nằm một lúc, mới đưa tay xoa trên lưng bóng nõn của cô, vỗ nhè nhẹ từng cái, thần sắc tối hẳn.

Một lúc sau, anh thở dài, anh biết cô cũng không phải thủy tinh dễ vỡ, cũng không yếu ớt, nhưng mỗi lần cảm giác sức sống của cô xói mòn điên cuồng, mà loại này chẳng cách nào giữ lại nổi mà thấy bất lực, không kìm được chỉ muốn nâng cô trên lòng bàn tay, thật cẩn thận giữ sức sống của cô lại.

Nhẹ nhàng ôm thân thể mềm mại thơm ngát của cô vào lòng, vỗ về dung nhan ngủ say của cô, anh mở trừng mắt tới sáng.

***

Quả nhiên Úc Linh bỏ lỡ bữa sáng, lúc tỉnh lại thì đã sắp ăn trưa mất rồi. Với hành vi ngủ dậy muộn của mình, cô tuyệt đối không xấu hổ, thậm chí còn nhìn thấy bộ dáng xấu hổ của người đàn ông kia, vẫn có thể nhàn nhã vung đao ngồi trên ghế salon, vừa nhìn anh bận rộn vừa lướt web.

Cô nhanh chóng bị tiêu đề nóng “Lão tử thật không ngờ tới” trên Weibo thu hút.

Hề Từ sau khi nấu xong canh mang tới, định bảo cô ăn canh, lại thấy cô vẫn đang xem chăm chú thì hỏi, “Đang nhìn gì thế?’

Úc Linh rời tầm mắt từ điện thoại lên mặt anh, chớp chớp mắt nói, “Hề Từ à, địa điểm trong video trên mạng này chắc là vị trí bãi đỗ xe đi nhỉ”

“Lão tử không thể nào ngờ được” là do một người có tên là “Kẻ chà xát chân tướng mờ ám” đăng lên trên mạng, bên dưới còn đính kèm một bình luận gần nhất, clip là phát vào lúc sáu giờ sáng nay, đến giờ thì đã biến thành trang mạng nóng hổi nhất rồi.

Cái vị “Kẻ chà xát chân tướng mờ ám” này được rất nhiều người tham gia, vị này chuyên vạch lá tìm sao trong giới giải trí, tìm những chuyện chưa ai biết để đăng lên, lần nào anh ta đăng lên cũng là một số sự kiện bất ngờ, lâu ngày mà có một đống fan tham gia.

Lần nào trên Web anh ta có động tĩnh gì, thì đều biến thành đề tài nóng hổi trước. Lần này cũng thế, clip anh ta phát lần này, rất xứng với câu nói “Lão tử không thể nào ngờ được” kia, dĩ nhiên cũng thu hút một đống người, bên dưới khu bình luận có rất nhiều người tham gia.

Video thực ra không dài, cũng chỉ chừng hai phút, nhưng do người quay nắm giữ góc quay chuẩn, nên có thể nhìn rất rõ hiện trường xảy ra.

Sau khi một đống người xem, thì đã oanh tạc bên dưới.

Người đẹp V: “Người đẹp trong video có một đôi chân đẹp lại thẳng dài, chỉ nhìn đã thích!”

Kẻ mê gái không đến mức si, “Đùi đẹp quá xá! Quả thật không có gì đẹp hơn! Đôi chân phong tình mất hồn ấy, quả thật nhìn đến nao lòng”

Lão nam nhân ngây thơ, “Mẹ hỏi mình sao đi nhà vệ sinh lại chảy máu mũi, mình sao đành nói là bị một đôi đùi đẹp làm sốc chứ?’

Nhị hóa như một, “Cùng chạy vào nhà vệ sinh, không phải anh cũng chẳng phải em!”

23333: “Tôi dám khẳng định, người đẹp này nhất định cao một mét bảy, quả thật là đẹp hết chỗ nói, nếu không phải thì ăn ….!”

Yêu yêu yêu v: “+10086! Tuyệt không thể tả!”

Peter, “Cầu mong có video tư liệu người đẹp, nằm trong vòng phấn của nàng, nguyện ý vì nàng tan xương nát thịt!”

Aaaa: “Đồng tình!”

….

….

Người qua đường Giáp v: “Đúng rồi, các anh chị em, mọi người có biết người đàn ông trong video bị đá kia trông rất quen không?”

Người qua đường Ất: “Xem kỹ rồi, là Cát Tân!’

Wpw: “Chính xác, là Cát Tân tham gia đàn p, thật sự là ác độc mà, nhân phẩm quá thấp kém, cũng chỉ có loại người ghê tởm như thế mới làm ra hành động đáng ghê tởm thế!’

Người qua đường nằm úp sấp, “Người bị Cát Tân công kích là vị An Như đại diện cho công ty Cảnh An, tôi đã thấy bà ấy”

Ta là người chú chính nghĩa, “Mặt trên, các người thật sự đủ rồi, chẳng lẽ điểm quan trọng là người bị Cát Tân công kích hay sao? Nhìn bộ dạng Cát Tân như muốn công kích vị đại diện An Như của công ty Cảnh An đi?’

Tiểu hóa bát quái, “Bác chủ đúng là trâu, cả loại chuyện thế này cũng để ngài gặp! Cát Tân bị rớt đài, rơi vào tình trạng này cũng là do bản thân, đáng lắm!’

Không làm không chết: “Chính Cát Tân không làm không chết, không ngờ giờ vẫn còn sống nhăn!”

Cát Tân cút khỏi vòng giải trí, “Cát Tân thực sự là cứt chó, trình độ thế này, vẫn dây dưa không ngớt, chẳng phải nói là đã hủy hợp đồng với Cảnh An rồi sao? Chẳng nhẽ anh ta hối hận rồi?”

Cát Tân chết đi chết đi: “May lúc ấy còn có người đẹp mang một thân tuyệt kỹ ở đó, mới không để người đại diện Cảnh An gặp xui xẻo”

…..

…..

Tiền giả gặp tiền thật” “Không sao, tôi cũng muốn được cô ấy đá! Phụ nữ thế này quả thật quá suất, có bị đá cũng thấy hạnh phúc!’

Đại đồng dâm thiên hạ, “Hơn nữa không những công phu giỏi mà mặt cũng đẹp nữa, quả thật chính là nữ thần mà!’

Vvv: “Vì người đẹp video này, tôi mới cố chịu xem kẻ ghê tởm Cát Tân này, xem xong rồi, thấy quả không tệ!’

Apyr: “Nhìn rất chuyên nghiệp, người đẹp này chắc chắn đã từng luyện tập!’

A tạp: “Người đẹp đánh đẹp quá, hẳn là nên đánh cho kẻ đáng ghê tởm này ra khỏi cuộc sống không thể đứng lên nổi mới đáng!”





Khu bình luận lộn xộn, nói gì cũng có, nhưng cuối cùng đều biến thành chuyện nghiên cứu với người đẹp chế phục Cát Tân, thậm chí có người hiểu chuyện còn xóa sạch video, rồi lại sắp xếp theo thứ tự ra, bên dưới nói thẳng thắn khiến người bình luận dần thay đổi hẳn.

Video quả thật vỗ không sai, không những có trọng điểm là cảnh Cát Tân bị trúng tà sắc mặt dữ tợn đụng người khiến người người chán ghét, đồng thời cũng đem cảnh Úc Linh bảo vệ An Như, cả quá trình chế phục người cẩn thận đưa ra.

Úc Linh xem lần lượt một lần, phát hiện ra không nhìn thấy Hề Từ, mới nhớ ra sau khi Hề Từ cầm máy ảnh của một phóng viên tới, cảm thấy anh lúc đó hẳn là đi thăm dò quỷ quái trong bóng tối mới đúng.

Sau khi Hề Từ xem xong, nói với cô, “Tuy ánh sáng hơi tối, nhưng đánh rất tốt” Anh chỉ nhìn video, không xem bình luận bên dưới, nếu không sẽ không lý trí lạnh nhạt như thế.

Úc Linh nhếch miệng cười, nói, “Xem ra tay của em công phu vẫn chưa tụt, chú Út mà biết chắc chắn sẽ rất cao hứng đó’

Hai người cười nói một lúc, cũng không để chuyện này trong lòng, dĩ nhiên cũng không biết vì phần video này mà danh khí Úc Linh ở trên mạng lập tức thăng vọt, thậm chí có người hiểu chuyện đã vào trang web của cô, sau đó phát hiện ra cô vốn cũng là một trong mười tám tiểu minh tinh trong giới giải trí, thậm chí còn là một nghệ sỹ chưa nổi tiếng ở Công ty Cảnh an. Điều này đã khiến trên mạng bùng nổ.

Hai người cũng chưa để ý tới chuyện xảy ra trên mạng, nhưng cũng không biết cả hướng đi của internet. Sau khi ăn trưa xong, Úc Linh nhớ tới chuyện Cát Tân đã gọi điện hỏi tình hình hiện giờ của Cát Tân.

“Tiểu thư Giang, tôi vẫn đang ở khách sạn, đến trưa mới về. Cô yên tâm đi, tôi sẽ đảm đương được, tốt xấu gì tôi cũng là một diễn viên, diễn một kẻ bị trúng tà vẫn còn diễn được, dù sao thì gần đây tôi cũng bị trúng tà thật, nên rất có kinh nghiệm”

Cát Tân ngoan ngoãn báo cáo hành tung của mình, cuối cùng rối rắm hỏi, ‘Tiểu thư Giang, cô có xem trên mạng hôm nay náo nhiệt lắm không? Chuyện xảy ra ở bãi đỗ xe hôm nay quả nhiên đã bị người ta chụp được đưa lên, hiện giờ những kẻ đó đang mắng tôi rầm rộ, ngược lại cô lại phất lên rồi đó’

Anh ta cũng xem một ít bình luận trên mạng, mới biết được hóa ra Úc Linh cũng là một nghệ sỹ của Cảnh An, chỉ không rõ người đẹp này nghĩ thế nào, rõ ràng là nhân tài tốt như thế, còn được cả An Như nâng đỡ nữa, thế mà cứ lúc nào cũng phiêu du bên ngoài.

Úc Linh ừ một tiếng, không phản ứng gì, trực tiếp gác máy.

Tâm tình Cát Tân phức tạp, chuyện ngu xuẩn gây ra trong một tháng qua quá nhiều, nhiều nhất cũng là chuyện không sao. Nhưng chuyện lần này phát hiện ra sau khi Úc Linh phát hỏa, anh ta cũng tâm đắc, tựa như dùng cơn đau của mình để đổi lấy sự nổi tiếng của cô vậy, vốn chẳng thấy cao hứng chút nào.

Chủ yếu là mỗi lần xem đoạn video đó, thì cảm thấy chỗ nào bị cô đánh đấm cũng thấy đau, thấy khó chịu.

Ở nhà vui chơi giải trí chán cho tới lúc chạng vạng, Cát Tân lại gọi điện thoại tới, lần này giọng phá lệ đầy hưng phấn.

“Tiểu thư Giang, Hề tiên sinh có đó không ạ? Anh Vu vừa rồi tới đây, tôi thừa dịp ông ta không chú ý đã đập cho ông ta ngất đi, rồi lột sạch mọi thứ trên người ông ta, quả thật tìm được một lá bùa. Hiện giờ tôi đã trói ông ta lại rồi, đang đợi các người tới đây đó”.

Úc Linh không ngờ anh ta lại hành động mạnh tới vậy, hoặc Vu An chắc chắn anh ta đã bị trúng tà, nên vốn không đề phòng anh ta, nghĩ tới một tháng Cát Tân trải qua mà tức giận mãi, tài năng bi phẫn hóa thành động lực, nên nói ngay, “Anh đợi lát nữa nhé, hiện giờ chúng tôi sẽ tới. Nhớ rõ xem kỹ ông ta, đừng để cho ông ta chạy, cũng đừng để cho cái quỷ gì gì đó yêu gì đó cứu ông ta đi”

Giọng Cát Tân đang hưng phấn lập tức ỉu xìu, nói yếu ớt, ‘Tiểu thư Giang à…. Nếu có cái quỷ quái hoặc yêu gì gì đó tới, một mình tôi người thường không gánh nổi quá a”

“Dù sao thì anh xem rồi xử lý đi’

Úc Linh gác máy, nói rõ tình hình Cát Tân bên kia cho Hề Từ nghe, rồi cùng anh ra cửa. Bốn mươi phút sau, họ cùng đi vào nhà Cát Tân.

Tiểu khu này tuy ban ngày nhìn vẫn còn dấu vết loang lổ, nhưng tốt xấu gì cũng không đáng sợ bằng ban đêm, đắm chìm trong ánh tịch dương nhìn có vẻ thê lương và u ám.

Cả hai lên lầu sáu, vừa ấn chuông cửa thì cửa mở ra ngay, lộ ra mặt Cát Tân. Cát Tân nhìn thấy họ thì vừa mừng vừa sợ, thậm chí còn thở phào. Trong lòng Úc Linh hiểu rõ, kẻ này khẳng định là bị tụ âm trận vẽ trong phòng gây ra tâm tình mâu thuẫn, cho dù hiện giờ đang ban ngày ban mặt, hơn nữa anh ta cũng không còn nhìn thấy quỷ nữa, song để anh ta một mình ở trong này đợi vẫn bị áp lực quá lớn.

Cùng là người sợ quỷ, Úc Linh vô cùng thấu hiểu anh ta.

“Vu An đâu rồi?’ Sau khi bước vào, nhìn thoáng qua phòng khách trống, Hề Từ hỏi.

“Ở trong phòng đó, tôi sợ bị người khác thấy nên đã kéo vào trong phòng ngủ rồi” Cát Tân nói xong, dẫn họ về phía một gian phòng. Lúc thấy rõ bộ dáng hiện tại của Vu An, Hề Từ dừng bước, trước tiên dùng tay che cặp mắt của Úc Linh trước, thần sắc trên mặt trở nên hơi nguy hiểm, “Vì sao anh lại biến ông ta thành như thế hả?’

Vẻ mặt Cát Tân mờ mịt, dạng gì? Thế này chẳng phải rất tốt đó sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.