Người Con Gái Đáng Thương (New Version)

Chương 1: Chương 1: Cuộc Gặp Gỡ Định Mệnh




Tiếng bản nhạc du dương cuốn hút, những con người khoác trên mình những bộ trang phục lộng lẫy đắt tiền đang sánh đôi cùng nhau khiêu vũ. Một bữa tiệc xa hoa và lộng lẫy, ánh đèn màu vàng càng làm nổi bật căn phòng rộng lớn này hơn nữa. Sau những nụ cười xã giao giả tạo, những câu chuyện làm ăn kia là bao mưu mô quỷ quyệt. Nhưng trong góc căn phòng náo nhiệt, sang trọng này là một cô bé xinh đẹp vô cùng đang ngồi buồn một mình. Cô bé với mái tóc vàng óng ả, đôi mắt to tròn màu xanh blue, đôi môi đỏ mọng tự nhiên. Cô bé mang một vẻ đẹp phương tây thật quý phái, thật khiến người ta ghen tị. Làn da trắng mịn màng đó làm người khác chỉ muốn chạm vào mãi không thôi. Cô bé đứng đó nhìn về phía mọi người, cô nhìn cách họ nói chuyện, cách họ mỉm cười và nhập hết mọi thứ vào trong đầu. “Thật tẻ nhạt...” Cô bé thầm nghĩ rồi chân bước rời khỏi góc tối đó. Cô đi nhanh ra bên ngoài ban công, gió thật mát, cả người cô bé tỉnh táo hẳn, không khó chịu và ngột ngạt như ở trong kia.- Em....là ai vậy?

Một giọng nói lạnh lùng vang lên. Cô bé quay đầu sang thấy một người con trai tuyệt đẹp, người này đúng là được thượng đế ưu ái cho vẻ đẹp rạng ngời đó. Cô bé mắt chớp chớp mấy cái trông rất đáng yêu. Anh rất cao, hơn cô rất nhiều.

- Em....em là Sion.......

Cô bé Sion lắp bắp, anh ta nhìn cô bé đứng còn chưa đến vai mình kia rồi lại ngước nhìn lên trời.

- Vậy anh là ai? Có vẻ anh hơn em vài tuổi.

Sion mạnh bạo hỏi, cô cũng không nhận ra từ bao giờ bản thân lại nói nhiều như vậy cơ chứ? Anh ta không nhìn Sion nhưng vẫn nói chuyện với cô. So với ngồi cùng cô thì vào trong kia còn khó chịu hơn.

- Vương Hoàng Thiên Vũ, năm nay 16 tuổi.

- Oa, anh hơn em 2 tuổi đó Thiên Vũ.

Sion mỉm cười dơ hai ngón tay lên trước mặt Vũ. Cô bé chỉ là muốn có người nói chuyện với mình ở bữa tiệc chán ngắt này mà thôi.

- Sao anh lại ra đây?

Sion tiếp tục đặt câu hỏi để khơi gợi chủ đề trò chuyện cho cả hai. Vũ vẫn không nhìn cô mà tiếp tục trả lời.

- Hít thở không khí.

- Ồ, vậy anh có bạn gái rồi chứ?

Sion tự nhiên mà hỏi một câu khá tế nhị đối với người ta. Vũ lúc này hơi kinh ngạc nhìn cô bé bên cạnh mình rồi anh lại ngước nhìn bầu trời kia.

- Chưa nhưng sắp có.

- Haha, chắc chắn là có thôi mà.

Sion cười lớn không giữ ý tứ làm Vũ cũng mỉm cười theo. Nói chuyện với cô bé này làm anh ít nhiều thấy thoải mái hơn. Cô bé thật kì lạ khi đường đường là thiên kim tiểu thư, trước mặt người ta cười không ý tứ gì cả.

- Sion-sama, thì ra tiểu thư ở đây.

Một giọng nói có vẻ đã rất khổ sở vang lên cùng lúc anh chàng búi tóc, đeo kính mặc vest đen cung kính cúi chào Sion và Vũ. Sion ngay lập tức gương mặt trở nên vô hồn quay lại nhìn người vừa lên tiếng kia cúi đầu không nói gì. Anh chàng đó nhìn cô rồi cùng đi.

- Đến lúc người phải về nhà rồi đó.

Sion không nói gì đi theo anh chàng đó. Trước khi biến mất cô bé còn lưu luyến quay lại nhìn Vũ một cái. Cô nhất định sẽ làm mọi cách để tìm anh, nhất định họ sẽ gặp lại nhau. Vũ quay người tiếp tục thưởng thức những cơn gió mạnh thổi qua, cảm giác thật dễ chịu.

- Sion-sama, đây là Nhật Bản, chỉ là một trong những ngôi nhà tạm thời của cô mà thôi. Sau một năm ở đây cô sẽ được chuyển về đại gia tộc ở Anh Quốc. Cô dù sao cũng là thành viên của gia tộc Tudor cao quý thưa Sion-sama.

Nghe lời tên áo vest đó nói mà trong lòng Sion tức giận, tay cô nắm chặt váy mình, gương mặt hết sức vô hồn. Sion căm phẫn tất cả những người thuộc gia tộc Tudor quái quỷ đó. Ngay đến tên quản gia riêng của cô đây cũng là một kẻ đáng chết, hắn lúc nào cũng coi thường cô vô cùng. Mọi người trong gia tộc bất kể lớn bé đều ghét cô, vì cô là đứa con lai dòng máu dân thường mà đối với họ vô cùng bẩn thỉu. Họ lấy cớ muốn cô thay mặt tham gia vào bữa tiệc ở Nhật chẳng qua là đuổi cô đi cho khuất mắt họ trong vòng 2 năm. Khi trở về cô nhất định sẽ đòi lại tất cả. Cô sẽ trả thù cho papa yêu quý của mình.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.