Buổi chiều hôm đấy chính là một buổi chiều đáng nhớ, buổi chiều đưa Minh Phong vào cuộc sống nó và hắn.Một buổi chiều đậm tính huyền thoại.
LMHT những người trong nghề hẳn biết đang nhắc tới cái gì. Đó là Liên Minh Huyền Thoại, một game nắm giữ thị trường rất là lâu, lâu đến nỗi gần như cả những người không chơi cũng biết tới nó. Và quan trọng là hôm nay bọn nó tụ tập tại nhà nó mỗi đứa một laptop để cày Liên Minh.
Hắn ta cũng tới hôm nay toàn bộ team Liên Minh lớp 7B ở đó. Những nhân vật đó lại khá quen thuộc. Hùng đẹp trai. Việt Anh ngồi sau nhí nhảnh. Linh cô nương dễ thương. Lớp trưởng Giang thần thánh. Học sinh mới Vũ Minh Phong, sáu gương mặt, ba nam ba nữ, đánh team hợp đây.
- Sao đông vui vậy - Linh
- Thì toàn bộ mà, đông mới đánh team được - Quỳnh
- Này Phong biết đánh không đấy - Việt Anh
- Cũng chẳng biết được - Giang
- Này, cậu có biết chơi Liên Minh không đấy - Hùng
- Yên tâm Liên Minh là nghề của mình - Phong
- Chắc đấy chứ - Quỳnh
- Chắc chắn - Phong
- Vậy chiến luôn - Việt Anh
- Nhưng Phong không có mang máy - Giang
- Cậu nghĩ nhà Quỳnh chỉ có một máy thôi sao - Linh
- Thôi vào đi - Hùng
- Đánh team nam nữ nhá OK - Quỳnh
- Ok
Vậy là mỗi người gắn với máy của mình, nhà Quỳnh giờ trở thành luôn quán game. sáu người lớp bảy, mười ba tuổi nhưng tốc độ lướt phím đánh nhau thì khó có người hơn. Vòng một team Phong, Hùng, Việt Anh với team Quỳnh, Giang, Linh, lets go
Sau nửa tiếng lướt phím cả hai bên vẫn chưa có thay đổi gì là lớn, toàn bộ là những cái tên xếp ở bảng một bảng hai xếp hạng PK, đánh hoài bất phân thắng bại. trong bảng xếp hạng, Quỳnh số 7, Phong số 8, Hùng số 38, Việt Anh số 54, Giang số 60, Linh số 72.
Lại mười lăm phút nữa trôi qua, bây giờ tình hình đã khác, Linh và Giang không lướt phím nữa mà ngồi ăn dưa xem mấy người còn lại đánh nhau, Quỳnh với team Phong, Hùng, Việt Anh. Chẳng mấy chốc, Việt Anh cũng tham gia tổ đội ăn dưa, mấy anh chị này chiến ghê quá đi. Hình như số phận của Hùng cũng không kém nhỉ, cũng đã ra rồi, còn lại hai tay thủ xếp sát nhau Quỳnh và Phong. Cuối cùng ván đấu kết thúc với một chữ hòa to đùng.
Không chấp nhận kết quả như vậy tụi nó lại chia team đánh hết cả buổi chiều. Không có sự ghen tị hay ganh ghét, họ chỉ đơn gản là chơi hết một buổi chiều. Nhà nó sau cuộc càn quét vô cùng lợi hại của tụi này thật là khổ thân nó, phải PK cả buổi chiều lại phải thu bãi chiến trường do cái tụi này tạo ra nữa chứ. Bọn nó cũng thật là chơi thì thế, đến lúc dọn sao chạy nhanh thế, đảm bảo ngày mai Quỳnh bà bà đây cho chúng bay biết tay nhá. Nhưng quan trọng bây giờ là THU ĐỐNG NÁY MỆT QUÁ.
Có vẻ trận chiến không vẻ vang cho lắm nhưng sau cuộc PK này sẽ có nhiều thứ gắn chặt với nhau hơn ví dụ như tình cảm bạn bè của sáu tên trâu bò này chẳng hạn.
Từ giờ trở đi Phong chính thức tham gia vào hội những người bạn thân cùng Quỳnh, Hùng, Việt Anh, Giang, Linh
Chỉ một trận đấu PK đơn giản có thể khiến hai con người vô cùng ghét nhau gần nhau thêm một chút. Nhưng công nhận riêng tốc độ bấm phím của Phong và QUỳnh cao hơn hẳn những người còn lại. Có phải là chỉ quen tay đánh nhanh hay tại nhiều vấn đề nào khác.
Những thứ con người không thể tưởng tượng ra còn rất nhiều. Nhưng đơn giản hóa vấn đề đi, hôm nay bọn nó đi chơi như này rất tuyệt