Bảo Cường nâng hai má cô trong tay mình, từ hành động đến ánh nhìn vô cùng yêu chiều.
- Ừ, hôm nay cho em làm chủ.
Yến Nhi không nói nữa chỉ mặc sức yêu anh, khuấy động trên cơ thể người đàn ông. Mỗi lần yêu đương cùng anh, máu nóng trong người cô đều ra sức phun trào. Cơ thể anh, mang một sức quyến rũ khó mà cưỡng lại. Vì yêu anh, cô đã tìm đọc lại bộ tiểu thuyết vừa được chuyển thể do mình đóng chính. Ở đó tác giả Kim đã có câu rất hay “Tình yêu là sự thăng hoa giữa hai cơ thể, sự hòa quyện trong nhịp điệu tâm hồn và sự giao thoa hòa hợp trong xúc cảm thể xác. Nếu bạn thực sự yêu một ai đó, bạn sẽ không ngần ngại mà yêu đương họ một cách chân thành nhất. Hãy dành tình yêu thật trọn vẹn cho người xứng đáng“. Trong truyện, tác giả miêu tả kĩ hình ảnh hai người yêu nhau nên cô đã đọc thật kĩ để học theo. Hôm nay chính là dịp để cô thực hành.
Tim cô đập thình thịch, mặc dù cố gắng nhưng không tránh khỏi sự vụng về, bối rối. Vậy nhưng lại khiến Bảo Cường đặc biệt thích thú.
- Nếu em không thoải mái thì dừng lại.
- Không, kệ em, lần đầu tệ thì lần sau sẽ tiến bộ.
Cô hôn lướt qua môi anh, trượt những ngón tay trên cơ thể mà vuốt ve, chạm lên ngực hôn theo cảm xúc rồi lướt xuống bụng còn tiện tay vỗ như vỗ trống, bật cười thoải mái. Vậy thôi nhưng cô rất căng thẳng khi chạm phải thứ nhạy cảm ấy của anh. Ngẩng mặt nhìn anh dò hỏi, khi anh mỉm cười âu yếm, cô mới bỏ qua sự ngượng ngùng mà khẽ đặt tay xuống chạm nhẹ.
Một sự êm ái trỗi dậy, hơi thở của Bảo Cường loạn nhịp, càng lúc càng trở nên khó khăn khi cánh môi mềm mịn rơi xuống phần da nhạy cảm ấy.
Bàn tay anh đặt trên đầu cô, những ngón tay nhẹ nhàng lách trong mái tóc cô. Mái tóc ướt sũng mềm mượt đang chịu đựng sự giày vò từ ngón tay anh. Mà ngón tay manh động là do Yến Nhi mang lại cho anh một cảm giác điên cuồng, thẳm sâu trong lòng là sự thoải mái muốn được phóng thích bản thân nuông chiều theo nụ hôn của cô.
Anh nặng nề trong từng nhịp thở, khuôn mặt anh tú lấm tấm mồ hôi, nặng nhọc kìm nén khoái cảm mỗi lúc một căng cứng.
- Nhi...
Nhìn khuôn mặt thống khổ của anh, cô ngạc nhiên.
- Em làm anh đau sao?
- Không bé yêu... anh rất thoải mái.
Cô mỉm cười, nụ cười của sự hạnh phúc và mãn nguyện.
Ánh mắt anh nóng rực tựa hồ như thiêu đốt cả cơ thể, con ngươi nhìn cô gái say mê, cuốn hút. Giọng nói của anh trở nên lạc nhịp tựa như mang cả cơ thể mà bay lên.
- Nhi... anh nhớ em... rất nhớ.
Anh nâng cô dậy, nhấc thân người nhỏ bé trên tay mình bước ra khỏi bồn tắm đi vào trong phòng. Đặt cô lên tấm ga trải giường trắng xóa, mát lạnh, hai ánh mắt không rời khỏi nhau đầy đam mê xen lẫn ham muốn dục vọng.
- Nhi... em quyến rũ muốn bức người.
Anh đổ người giữ lấy thân thể mềm mại của cô, nụ hôn chất chứa dục vọng lần nữa đáp xuống, bàn tay linh động mơn man trên da thịt nhẵn mịn, mềm mượt... đầu lưỡi mềm mại luồn lách khiêu khích trên đôi môi đang dần mất kiểm soát của cô.
- Ưhm...Bảo Cường...
Tiếng rên rỉ ngâm nga mềm mại, tên anh gọi lên nhẹ nhàng lẫn ngọt ngào khiến dục vọng trong người anh lần nữa thiêu trụi cơ thể. Những nụ hôn dài trượt xuống thân thể trơn nhẵn của cô mỗi lúc một ướt át..
Bảo Cường cảm nhận được thân thể cô đang run lên, co rút nhè nhẹ. Đôi môi mọng đỏ run rẩy không kiềm chế mà nỉ non bên anh.
Càng lúc, cô càng nghiện cảm giác được anh vuốt ve, hôn trên cơ thể mình.
- Thích không em?
- Em... muốn...
Đôi môi tham lam nóng rực lại đổ trên người cô kéo thêm sự cuồng nhiệt khó khống chế của cô... Yến Nhi càng lúc càng mê muội, không cách nào kiềm chế được nữa mà hét lên, từng đợt sóng trào mãnh liệt xông đến nâng cô lên một dạng cảm xúc bức người đến tê dại.
Lúc này anh không còn từ tốn nữa, bàn tay tăng lực mang ngực cô ra mà chiếm giữ, bên còn lại liên tục bị mút mạnh khiến cô chẳng còn biết hiện thực là gì? Cả người ưỡn lên đón nhận khoái cảm như con sóng lớn xô bờ không ngừng nối đuôi nhau liên tiếp ầm ầm.
Khi còn đang mê man trong hoan lạc hưởng thụ, cô cảm nhận phần hông mình được nâng lên, vật ấm nóng của anh căng trướng trực tiếp đi vào khiến cô bất ngờ thở dốc. Hai tay vòng lên bám chặt bả vai anh. Phần hông được anh duy trì nắm giữ, sức mạnh thân thể xuyên thấu. Cảm giác toàn thân được phủ đầy khoái cảm mà không ngừng ngâm nga, đôi mắt cô nặng nề không mở nổi. Dòng diện chạy dọc cơ thể gây nên sự co rút khó chống đỡ.
- A...Bảo Cường... em không chịu nổi...
- Bé ngoan... em đừng bóp chặt như vậy.
Yến Nhi không biết cái cảm giác yêu đến phát nghiện, nhiều ngày không có bây giờ cơ thể tiếp nhận như lạc vào mây xanh, vô cùng khó chịu nhưng cũng thật kích thích. Cả người khó chịu mà cong lên, hai chân cũng vô thức khép lại, mỗi lúc âm thanh ma mị càng đặc quánh trong phòng.
Nhìn ngắm cơ thể cô vì yêu mà càng lúc càng đỏ lên khiến cho máu trong người anh sôi sục, hạ thân cứng ngắc càng lúc càng bành trướng. Anh không còn nhẹ nhàng mà tận lực xông vào, điên cuồng mà vận động. Hai tay anh nắm lấy bầu ngực tròn trịa xoa nắn.
Sau một hồi kích tình, anh vẫn không ngưng lại, đỡ cô ngồi dậy rời khỏi giường đến bên sofa. Đối với thân thể kiều mĩ trước mặt, anh chẳng ngần ngại mà vùi đầu trước ngực cô thưởng thức lấy hương vị ngọt ngào.
Thân dưới vẫn không ngừng kịch liệt mà chiếm hữu lấy nữ nhân hết lần này đến lần khác.
- Em yêu... chỉ có anh mới khiến em thõa mãn... vậy nên cả đời này... em vĩnh viễn là của anh.
Lời nói ma mị này khiến trái tim nhỏ bé của cô lay động, càng lúc khao khát yêu đương càng như lũ trào mà càn quyét lấy thân thể.
- Bảo Cường...
Cô chỉ biết gọi tên anh trong giây phút ngây ngất. Động tác của anh càng lúc càng nhanh như muốn đoạt lấy hết cơ thể cô, xâm chiếm càng lúc càng sâu thẳm mà đưa cô lên thiên đường. Một cảm giác vô cùng lạ lãm, vô cùng kích thích, lâng lâng trên cơ thể đang ngây ngất trong men tình. Thấy anh dần ngưng lại, với tay lấy phòng hộ thì cô lắc đầu.
- Em quay xong rồi... thả thôi anh.
Niềm vui dâng đầy trong đôi mắt người đàn ông. Đôi môi ấm nóng lại áp xuống mút lấy đôi môi mọng đỏ khẽ thì thầm.
- Cảm ơn em.
Hai bàn tay đan cài vào nhau, ngày càng nóng bỏng cuồng nhiệt, sự va chạm mỗi lúc một mạnh mẽ khiến cả hai thét lên, cùng thỏa mãn... cô cảm nhận được hạ thân mình ấm nóng...
Tốc độ của anh chậm dần rồi ngừng hẳn nhưng vẫn giữ nguyên trong người cô, cả người vô lực dụi đầu vào cần cổ thở khó nhọc.
Yến Nhi mân mê xoa xoa đầu anh âu yếm. Đạo diễn gọi vào điện thoại của Bảo Cường giục hai người xuống nhà hàng nhưng anh vẫn nằm im trên cơ thể cô không nhúc nhích.
- Làm sao bây giờ... anh chỉ muốn nằm ôm em thôi.
- Lười biếng quá rồi... thả ra cho em dậy nào?
Anh nhấc người lên, ngón tay miết trên môi cô lại cúi xuống hôn lướt mút một cái thật kêu mới kéo tay cô ngồi dậy.
Anh chọn bộ âu phục màu gạch bã trầu, cô cũng chọn cho mình chiếc váy hai dây màu đỏ gạch dài qua gối tương đồng với anh. Ngồi vào bàn trang điểm nhẹ, sấy lại tóc cho vào sóng thả tự nhiên trên vai trần.
Thắt xong cà vạt, anh lại gần luồn tay ôm eo cô, cằm tựa trên vai nhìn vào gương tán dương.
- Chúng ta thật đẹp đôi nhỉ?
Cô ngả người dựa đầu vào ngực anh, cảm giác lâng lâng vì hạnh phúc bên người mình yêu thật tuyệt... vô cùng tuyệt... như một giấc mộng đẹp nơi tiên cảnh.
Anh nắm tay cô rời khỏi phòng, hai bàn tay đan lồng vào nhau chắc chắn, nụ cười trên môi cả hai không dứt mỗi lúc ánh mắt trao nhau. Nhìn vào... một màn hạnh phúc tươi mát khiến không gian bao quanh cũng bừng sáng.
Xuống đến nhà hàng, mọi người đã có mặt đông đủ. Yến Nhi cất lời.
- Xin lỗi vì đã xuống muộn.
Tất thảy quay ra nhìn hai người. Bảo Cường buông tay cô, vòng tay lên eo ôm chặt cứng.
- Đông đủ rồi chúng ta chụp ảnh kỉ niệm đã nhỉ?
Đạo diễn hô hào mọi người đứng vào chụp ảnh. Bảo Cường không chụp chung chỉ chụp riêng cùng Yến Nhi. Cô cũng chẳng ngại thể hiện tình cảm mà xoay người ôm thắt lưng anh mà chụp ảnh.
Mọi người quân quần bên bàn lớn, thi nhau chúc rượu, ai cũng uống nhiều. Yến Nhi uống hết một vòng thì người đã bắt đầu lơ tơ mơ. Cô dựa đầu vào vai anh, khuôn mặt đỏ rực.
- Em uống vậy thôi để anh uống hộ.
- Có anh ở đây rồi, say một chút đã sao. Cùng lắm thì lại ăn thịt anh vậy.
- Vậy thì cho em uống.
Một màn âu yếm tình cảm của hai người khiến người khác muốn ngọt đến sâu răng.
Bảo Cường từ nhà vệ sinh đi ra liền bị một người xô trúng. Anh không ngã nhưng người kia thì ngã nhào ra sau. Ha Na nhìn Bảo Cường có chút oán trách khi anh không đỡ mà lại để cô ngã xuống. Anh lách người đi thì cô ta cố tình nắm cổ tay anh đứng dậy.
- Em muốn gặp anh sau bữa tiệc được chứ?
- Ở đâu?
- Phòng em.
Cô ta đặt vào tay Bảo Cường chiếc thẻ phòng khẽ nói.
- 907