Cả người Mạc Khải Liêm cứng đờ, cô cười khúc khích vui vẻ, ở bên tai anh nhắc lại:“ Anh không nghe nhầm đâu, chúc mừng anh được làm ba rồi.''
Mạc Uyển Dư đẩy anh ra, lại phát hiện mắt anh đỏ hoe hơn cae vừa nãy, khi anh hơi cúi đầu còn có một giọt nước mắt chảy xuống tay cô. Anh ôm chầm lấy cô, ôm thật chặt như muốn khảm cô vào trong lồng ngực:
“Đinh Mộc, cảm ơn em, anh yêu em.''
Mọi ngừoi không biết cô dâu, chú rể phía trên bục đang nói cái gì, chỉ thấy hai ngừoi ôm chặt lấy nhau, khung cảnh đẹp đẽ mà ấm áp. Từng tràng vỗ tay nổi lên rần rần.
Một lúc sau Mạc Khải Liêm mới buông cô ra:“ Em biết từ bao giờ, cả ngày hôm nay lại mệt nhọc như vậy. Đi thôi, anh đưa em về nhà nghỉ ngơi.''
Mạc Uyển Dư vội kéo anh lại:“ Hôm nay là hôn lễ của chúng ta, vừa mới bắt đầu sao có thể bỏ đi được chứ. Em không sao mà, hôm nay vui lắm, em không muốn sẽ có gì tiếc nuối trong đám cưới của mình.''
Trước đó Lạc Phi Phi cũng đã giúp cô chuẩn bị một đôi giày bệt, đi chào hỏi khách khứa một lượt cũng không mệt mỏi gì, cô nhất định kiên trì phải thực hiện hôn lễ này đầy đủ.
Mạc Khải Liêm chuẩn bị nước lựu cho cô, để cô dùng nước lựu thay rượu đi mời khách khứa một lượt với anh, sau đó anh để Lạc Phi Phi đưa cô đi lên căn phòng thượng hạng của anh ở tầng chóp nghỉ ngơi trước.
Lạc Phi Phi cùng cô lên tầng, giúp cô thay ra bộ váy cô dâu nặng nề:“ Cậu nói với anh ấy chuyện có thai chưa vậy?”
Mạc Uyển Dư:“ Tớ suýt quên mất, lúc nãy khi đứng ở trên đó mới nhớ ra.''
Lạc Phi Phi:“ Là cái lúc mà hai ngừoi ôm chặt nhau, mặc kệ ánh mắt khách khứa bên dứoi đó hả.''
Lạc Phi Phi cừoi ha hả, mặc kệ khuôn mặt đang ửng hồng của Mạc Uyển Dư.
“Chồng cậu phản ứng thế nào. Lúc ấy tớ không để ý kỹ.''
Mạc Uyển Dư:“ Anh ấy cảm động phát khóc. Lần đầu tiên trong đời tớ biết ngừoi đàn ông của tớ cũng sẽ xúc động đến phát khóc như vậy.''
Lạc Phi Phi:“ Anh ấy thật sự rất yêu cậu đấy, tớ ngưỡng mộ ghê, bao giờ tớ mới gặp được ngừoi phù hợp với mình đây.''
Mạc Uyển Dư mệt mỏi nên nằm xuống giường chẳng bao lâu đã ngủ mất. Lạc Phi Phi cũng để cô ngủ yên, nên sau khi cô ngủ say, cô ấy đã ra khỏi phòng.
Đến kho Mạc Khải Liêm quay lại thì đã ngà ngà say. Nhìn thấy ngừoi anh yêu đã say giấc trên giường, anh đi vào phòng tắm, rửa sạch những mùi thuốc lá, rượu bia trên người mình, sau đó lại bọc ngừoi cho hết hơi lạnh rồi mới tới nằm xuống bên cạnh cô.
Mạc Uyển Dư cựa quậy rồi giật lùi về phía sau, dán sát tấm lưng ngọc vào lồng ngực rắn chắc, chép chép miệng rồi lại ngủ ngon lành.
Mạc Khải Liêm ôn lấy cô, nhưng không được tự nhiên như bình thường mà hơi luống cuống không dám động vào mạnh.
Anh ôm lấy vòng eo vẫn còn nhỏ nhắn của cô, cúi về phía trước hôn nhẹ lên má cô một cái. Mạc Uyển Dư thấy hơi buồn buồn ở trên mặt, trán nhăn nhẹ một cái, miệng còn lẩm bẩm gì đó, đáng yêu vô cùng.
Anh cong khoé môi, không kiềm chế được lại hôn thêm cái nữa, sau đó mới chịu yên ổn ôm cô chìm vào giấc ngủ. Ôm trọn tình yêu quý giá nhất trong cuộc đời của anh, hiện tại tình yêu ấy đã nhân lên gấp nhiều lần, mang theo kết tinh tình yêu của hai ngừoi. Kết quả viễn mãn này anh đã mơ ước hàng ngàn lần, cuối cùng đã thành hiện thực.
Từ nay cô sẽ là Đinh Mộc của riêng một mình anh.