Đã một tháng.
Thời điểm Mạc Như Uân mới vừa tỉnh lại, cảm thấy lòng tràn đầy hoang đường.
Tuy rằng đời trước đã không có gì đáng giá để cô lưu luyến, cô cũng không muốn tự sát.
Sinh mệnh quý giá, nói cái gì cũng không nên từ bỏ.
Trong trí nhớ, chính mình hẳn là đã chết, dù là bất tử cũng đến lúc tàn.
Nhưng cô phát hiện chính mình hoàn hảo không tổn hao gì mà nằm ở trên giường bệnh viện, trừ bỏ đầu có điểm khó chịu, không có gì là không khỏe.
Sau đó, cô sống ở đây một tháng, hoàn toàn biết rõ ràng tình huống của mình.
Thiên kim của chủ tịch công ty giải trí Mạc thị, Mạc Vân.
Mạc thị cùng Hoa Đàm là đối thủ một mất một còn, Mạc Như Uân đời trước là người của Hoa Đàm, đời này biến thành người Mạc gia, ít nhiều gì cũng có chút không quen.
Thân thể Mạc Vân này ngày đó ở gần một hiện trường tai nạn xe cộ, nói đến cũng đáng thương, hơn nửa đêm đi trên đường còn có thể bị dính chưởng.
Nhiều lần nhận được tin tức bệnh tình nguy kịch, cố gắng đấu tranh lôi kéo cô ấy từ bờ vực tử vong trở lại, nhưng bác sĩ nói, cô có khả năng cả đời không thể tỉnh lại.
Mạc gia thương yêu nhất chính là nữ nhi bảo bối này, quyết không chịu từ bỏ.
Mạc Vân ngủ một năm, cơ thể đã hoàn toàn bình phục nhưng mãi không chịu tỉnh.
Đêm đó, cô đột nhiên ngừng hô hấp.
Bệnh viện từ trên xuống dưới luống cuống tay chân, đây chính là thiên kim đại tiểu thư a, nếu mà chết thì bọn họ khẳng định không cũng không thể sống tốt.
……
Cuối cùng cứu về rồi.
Đáng tiếc cứu trở về, là linh hồn Mạc Như Uân.