Người Đẹp Thẩm Mỹ

Chương 116: Chương 116




Quả nhiên trong phòng làm việc của Đại Thần còn một người khác đang chờ đợi anh xong việc. Người đó có khuôn mặt thiên thần và thân hình của ác quỷ, bộ dạng lười biếng mười phần lại mang theo sự tùy ý đầy mê hoặc. Mỗi một cái nhấc tay đưa chân, đôi mày nhăn lại, đôi mắt liếc qua.. cũng mang theo phong thái khác người.

Vâng, còn ai khác ngoài bạn Angle!

Angle ở trong phòng làm việc này đã nửa tiếng rồi đấy!

Cô vốn không phải người có nhiều thời gian để chờ đợi như vậy đâu! Đại Thần này, anh chàng người phương Đông này chính là kẻ đầu tiên bắt cô phải như vậy!

Nghĩ đến người đàn ông đó trái tim nhỏ trong lồng ngực không nhịn được mà nhảy điên cuồng. Lẽ nào Đại Thần chính là nam chính trong truyền thuyết, anh ấy sinh ra cùng ánh hào quang, được Chúa đỡ đầu.. Thế nên sự xuất hiện của anh ấy đích xác là chân lí, thứ chân lí hấp dẫn toàn bộ động vật giống cái, và ép buộc bất kì ai mang danh nữ phụ khi thấy anh đều bị mê muội?

Hẳn là vậy..

Nếu không thì tại vì sao Angle cô vạn người mê thế này lại cứ nghĩ mãi tới anh ta? Thậm chí còn giống như bị bỏ bùa, càng xa anh ta càng nhớ, càng bị anh ta lạnh nhạt càng yêu thích không buông..

Cách đây vài tháng nếu chỉ đơn thuần là có hứng thú thì giờ đã tăng cấp rồi! Cô khẳng định mình đã yêu người đàn ông này, yêu đến mê muội.

Chẳng thế mà tự nhiên Angle lại mất công trong vài tháng bạn Hạo Khánh có việc tạm nghỉ quay phim mà âm thầm trở về nước. Cô cùng trợ lí Ken của mình một đường giải quyết toàn bộ hợp đồng còn tồn đọng, cũng không để ý bố già ở nhà gào khóc liên thanh, kiên quyết chuyển quốc tịch sang cùng với Đại Thần. Haha, nghĩ tới việc mình và anh cùng sống dưới một bầu trời thôi đã đủ làm cô thỏa mãn rồi!

Có điều người tính không bằng trời tính, nếu trước kia, lần đầu gặp mặt Angle thấy anh không để tâm đến mình còn suy đoán rằng anh cố ý tạo sự khác biệt làm cô để tâm, hoặc là anh gay, chỉ coi cô như chị em bạn dì.. Thì bây giờ, khi đã biết tính hướng của anh bình thường thì cô lại có chút đau đầu. Mặc cho cô tấn công kiểu gì Đại Thần cũng trơ lì không cảm xúc, thậm chí dạo gần đây còn có dấu hiệu không thèm phản ứng lại!

Trong khi cô cuống cuồng liền vấp được cái phao mang tên Trợ Lí Cao Cấp của Thần. Hừ, mấy cái danh trợ lí gì gì đó đều dễ gây ác cảm cho người khác, nhất là khi mà cô Trợ Lí này còn xinh đẹp chẳng kém hoa hậu quốc tế như cô là mấy. Khi nghe cô ta cùng mình nói chuyện về Thần, Angle hoàn toàn thấy rõ vẻ si mê không giấu giếm trong giọng nói và ánh mắt của cô ta.

Còn dám nhắc nhở Angle cô rằng Thần đã có bạn gái và cùng cô ta sống chung ở chung cư X?

Kiểu ám chỉ rõ ràng này chẳng phải mang hàm ý yêu cầu cô phá vỡ quan hệ của Thần và người yêu anh để cô ta có cơ hội chen chân vào sao?

Làm tiểu tam Angle không ngại, nhất là khi cô có vốn liếng lớn thế này thì sự tự tin có thể câu dẫn được người càng tăng cao. Có điều, chen chân vào và chiếm lấy Thần cũng chỉ có cô mới đủ tu cách! Kẻ khác định thừa nước đục thả câu? Mơ cũng đừng mơ!

*

Thường thì người tính sẽ không bằng trời tính, và câu này dùng trong trường hợp của Angle vô cùng tương thích. Tại vì sao ấy à?

Bạn nữ minh tinh nổi danh thế giới nào đó định đợi chờ trong phòng của boss, canh me boss ra một phát lập tức sẽ phải nhìn thấy mình. Nào ngờ Đại Thần vừa đi ra khỏi phòng họp, định trở về phòng làm việc của mình đã đụng ngay mặt bạn Nhi!

Boss mặt lạnh thấy vợ chủ động tìm mình trong lòng quắn quéo không tả. Anh vừa sải bước thật dài tiến tới cạnh Tịnh Nhi vừa không quên đưa tình, ây.. là đưa cái nhìn khích lệ mới phải, về phía nam trợ lí.

Nam trợ lí bắt được ánh mắt này của boss, tim trong ngực phấn chấn đập liên hồi, tâm cũng sôi sục ý chí vì boss xả thân! Xem đi, boss nhà ta thật sự biết trọng dụng người, chỉ cần là có công, không kể lớn nhỏ đều được boss ghi nhận hết! Không giống như mấy lão đại tổng tài ở các công ti trước đây, mắt chó nhìn người thấp, nhân viên tạp nham như bọn cậu họ còn không thèm để mắt tới!”Thần, ngạc nhiên không?” Tịnh Nhi thấy anh đi nhanh về phía mình không nhịn được vui vẻ. Ít ra không phải một mình cô nhớ anh điên đảo, xem điệu bộ muốn chạy mà ngại mất mặt kia của anh chẳng phải cũng đã gián tiếp nói rằng anh cũng nhớ cô hay sao?

Vậy là không để boss chân dài chờ đợi, Tịnh Nhi kích phát dị năng lướt gió nhanh như rùa đến bên cạnh anh, thân thiết nắm tay!

“Sao tự mình tới, chờ một chút anh đón em là được rồi!” Đại Thần hài lòng xoa đầu cô sau đó hai người cùng nhau tới thang máy xuống thẳng dưới lầu “Không nhớ chuyện lần trước hay sao?”

“Anh làm như em là nam châm hút rắc rối không bằng..” Tịnh Nhi ha ha cười, chậm rãi buông tay để Đại Thần thuận lợi bấm số trên bảng thang máy “..Được rồi, lần sau em sẽ không tự ý ra ngoài mà không báo trước cho anh. Hôm nay là do chán quá nên mới vậy..”

“Ừ, cũng tại anh họp hơi muộn!” Đại Thần đợi cánh cửa thang máy khép chặt mới gật đầu đáp lời cô. Anh dịu dàng xoay người ôm xiết lấy Tịnh Nhi, cũng bá đạo áp môi mình xuống, tham lam hôn sâu người trong lòng “Lần sau sẽ không bắt em phải đợi!”

“Chuyện công việc làm sao nói trước được?” Tịnh Nhi không né tránh nhưng cố gắng kết thúc nhanh nụ hôn bất ngờ này. Đừng đùa, mặc dù đây là thang máy riêng của boss nhưng nhỡ đâu có ai vui tính không để ý cứ cố chấp muốn mở thì sao?

Công khai quan hệ cô không ngại, mà công khai hôn môi.. cô ngại!

“A này, chắc sắp tới em sẽ quay lại chỗ Hạo Khánh, hoàn thành cho xong bộ phim kia..”

“Quay lại phim trường?” Đại Thần ôm eo nhỏ của cô không buông, ép cô phải đối diện với mình “Cũng được..” Dù sao thì sau này ở nơi đó cũng không còn ai dám bắt nạt Tịnh Nhi nhà anh!

Đại Thần sama nhà ta vốn rất rộng lượng, suy nghĩ cũng tây vô cùng. Quan niệm của anh chính là: đã yêu vợ là phải để vợ tự do phát triển theo ý thích. Tịnh Nhi muốn thăng tiến trong sự nghiệp, tất nhiên anh sẽ không cản trở, mặc dù việc cô ấy nổi tiếng có chút phiền. Nhất là từ mấy vị antifan đó, thư từ rồi quà cáp có nội dung xấu nhiều vô cùng, phiền anh phải thuê người lọc trước một lượt rồi mới dám đưa tới cho Tịnh Nhi coi!

“Vậy..” Tịnh Nhi vốn tưởng sau vụ đánh nhau kia thì đề nghị lần này của mình sẽ bị Đại Thần phản đối, ai ngờ anh lại đồng ý dễ dàng như vậy. Ây, mà dù boss có không đồng ý cô cũng vẫn sẽ lén trốn tới đó mà thôi! “..Ông xã, hôm nay anh muốn ăn ở đâu?”

*

Bàn trên tầng thượng nhà hàng W nằm trong chuỗi quán ăn cao cấp của tập đoàn Bảo Bối. Nơi này chính là cửa hàng ăn nổi danh nhất nước với sự xuất hiện của hàng loạt những đầu bếp N sao và đội ngũ nhân viên thuộc dạng “hàng tuyển”, nhấc đại một người cũng có thể đi làm model được!

Không chỉ nổi danh trong cung cách phục vụ chuyên nghiệp mà còn vì những món ăn ngon đẳng cấp. Nhà hàng W ngày cũng như đêm đông vui tấp nập, đơn đặt bàn phục vụ đã kín tới tận mười mấy năm sau, quả thực chính là nhà hàng danh giá nhất trên thế giới, ai không đủ kiên trì thực sự không thể tới đây ăn đâu!

Nhưng ai nói nơi sang trọng này không có ngoại lệ? Khi dễ ai, từ chối ai cũng được, chỉ có Đại boss của bọn họ là không thể!

Ai bảo anh ta chính là người sáng lập tập đoàn, một tay trả lương, một tay quảng bá nhà hàng để nó vươn ra tầm thế giới chứ?

Lúc này Đại boss cùng với một cô gái lạ mặt ngồi trong một chiếc bàn ở góc phòng. Tầm nhìn từ đó ra ngoài rất tốt, có thể bao quát toàn bộ thành phố, lại thấy được một phần ngoại ô với núi đồi nhấp nhô và con sông lớn uốn khúc. Họ cùng nhau dùng rượu đỏ và một chút món khai vị, sau đó tiếp tục tới món..

“Thần, sao anh không trở về phòng làm việc mà đã vội vã tới đây dùng bữa rồi?” Không đợi tác giả giới thiệu xong mỹ thực vẫn đang bốc khói, nữ minh tinh nổi danh thế giới nào đó vừa bị bỏ quên lập tức nhảy ra “Lẽ nào anh không biết em chờ anh trong đó?”

“Angle?” Đại Thần đang dụ dỗ trẻ vị thành niên - tửu lượng kém uống rượu để làm vài hành động bất chính đột nhiên bị người chen ngang. Anh nhíu mày, đôi mắt không vui nhìn lên, Angle dễ dàng chiếm lĩnh toàn bộ tầm nhìn của anh.

Cô không hổ danh minh tinh vạn người mê, một khuôn mặt trang điểm nhẹ nhàng, một bộ váy ôm sát đơn giản, một đôi giày cao gót không hoa mỹ.. cũng đủ sức làm nổi bật toàn bộ đường nét. Sự quyến rũ tự nhiên ấy dễ dàng lan tỏa khiến cho không một người đàn ông bình thường nào có thể chống cự nổi.

Đáng tiếc bạn Thần không bình thường, EQ của bạn ấy còn thấp ở mức dưới trung bình nhiều lắm. Thế nên việc thưởng thức cái đẹp ngoài phạm trù vợ bạn ấy vô cùng hạn chế.

“Anh biết không, em đã đợi anh lâu lắm!” Angle thấy anh gọi tên mình trong lòng mềm đi không ít. Cô để túi xách xuống, kéo sát ghế vào cạnh anh “Đáng ghét thật mà, chưa có ai xứng đáng để em đợi lâu như vậy đâu!”

“Ồ, thật vinh hạnh cho tôi!” Anh khách sáo nhướn mày, bàn tay đang cầm dao nĩa cũng buông bỏ, luồn xuống phía dưới nắm lấy tay Tịnh Nhi đang sắp nổi giận!

Ây, sao lúc nào cũng như vậy chứ?

Cứ có ai đó xuất hiện bên cạnh Đại Thần đều sẽ tự động ném cô vào danh sách người vô hình?

Tịnh Nhi cô đây đang tồn tại vô cùng rõ ràng có biết không hả???

“Nhưng phòng làm việc của tôi có rất nhiều tài liệu tuyệt mật, bình thường đều không để ai tùy ý đi vào, không hiểu là ai dẫn tiểu thư Angle vô đó?”

“Cái gì chứ?” Angle bĩu môi, anh ấy đúng là thương nhân, đa nghi giống hệt bố già nhà mình! Thôi không sao hết, sau này anh ấy và mình yêu đương rồi sẽ khác! “Ai thèm quan tâm mấy thứ tài liệu đó? Em đây đưa thẻ VIP anh cho, làm gì có ai dám cản em vào phòng đó!?”

“Thẻ VIP đó là của bác trai!” Đại Thần không nể mặt nhanh chóng chỉ rõ “Cứ có thẻ VIP liền vào phòng tổng giám đốc ngồi? Kiểu này nhân viên phòng thư kí cần thay đổi rồi!”

“Đừng nói chuyện đó nữa, chán chết!” Angle níu tay anh làm nũng, cô tới đây để bàn chuyện yêu đương đấy, không cần quan tâm nhiều thế đâu! “Đi ăn một mình không buồn sao, nào, để em cùng anh..”

“Hi, chào cô Angle!” Tịnh Nhi lúc này chính thức không nhịn nổi nữa, cô mỉm cười thò mặt ra khỏi bóng cả của Đại boss, nghiến răng hỏi thăm “Tôi ngồi lù lù ở đây mà cô không thấy, có phải đọc kịch bản nhiều mắt đau rồi hay không?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.