Đám
cháy tuy lớn nhưng do đây là chung cư cao cấp với đầy đủ trang thiết bị
hiện đại, lại thêm đội ngũ nhân viên bảo vệ và sở cứu hỏa hoạt động hết
công suất.. nên không bao lâu toàn bộ nơi này đã trở về với sự bình yên
vốn có.
Một vài thiệt hại về tài sản, không có lấy nửa bóng người bị thương, hoặc giả có thì cũng không phải do đám cháy và đã bị ai đó bí mật đưa đi thật xa rồi.
Chuyện
đó không làm Angle bận tâm, cái cô bực mình bây giờ chính là thái độ
của Đại Thần kia kìa! Anh ta ngạo mạn quá mức rồi đấy, nghĩ mình có chút
bề ngoài, có chút trẻ đẹp, có chút nam tính phong độ.. là oai hả? Người
như vậy cô tới Hollyw**d quơ một tay cũng có thể ôm được một đống! Có
gì đặc biệt đâu chứ? Vậy mà không hiểu vì sao cứ làm cho cô phải nghĩ,
làm cho cô bực bội không thôi!
“Chuyện gì xảy ra với cô ta?” Angle không mời Trợ Lí uống nước, chỉ đơn giản ngồi trước mặt cô cao ngạo hỏi.
Dáng
vẻ đáng ghét này làm Trợ Lí nhớ đến buổi gặp mặt đầu tiên của hai
người. Còn nhớ hôm đó tan tầm, boss bận đi hẹn hò với con mén Ái Nhi, đã
vậy lại nhờ cô đặt bàn bữa tối lãng mạn giùm mới bực bội chứ! Vừa ra
khỏi phòng làm việc đã thấy quầy tiếp tân lùm xùm, cô minh tinh bốc lửa
này nhất quyết đòi gặp boss. Liếc mắt một lần lập tức nhớ chính là biệt
tài của Trợ Lí, nên cô nhận ra ngay đây chính là người mẫu nổi danh thế
giới: Angle!
Tâm
phòng vệ của Trợ Lí dâng cao rồi, cô có cảm giác đây chính là tình địch
lớn nhất ông trời truyền xuống để đấu cùng cô! Trời ơi, một con mén còn
chưa loại xong đã xuất hiện thêm cả mấy tiểu tam nữa là thế nào? Kiểu
này con đường cua boss của cô sẽ gian khổ dài!
Nhưng..
Cô ta xinh đẹp cực kì và một minh tinh lớn hiển nhiên sẽ có tiền, có
nghĩa là người này thực sự để mắt tới boss, yêu chính con người boss chứ
không phải vì tài sản của anh ấy. Nhiều lợi thế như vậy hiển nhiên hơn
hẳn Vi Ái Nhi kia, Thần có khi nào sẽ vì cô ta mà bỏ rơi Vi Ái Nhi
không?
Cô
lúc ấy đã nghĩ.. có thể lợi dụng người này để triệt tiêu Vi Ái Nhi ngu
ngốc kia. Nào ngờ vừa mới nói ra ý tưởng của mình, Angle này đã khinh
thường cười vào mặt cô, nói rằng mình nhất định sẽ tranh đấu đến cùng,
và mấy cái ám chiêu sẽ không thèm dùng tới!
Không thèm?
Hơ, hôm nay còn định dùng tiền bán Vi Ái Nhi đi, đừng nghĩ chị đây không biết gì!
“Tôi..
Tôi cũng không biết!” Trợ Lí tỏ vẻ mình vẫn chưa hết hoảng loạn, trong
đầu liên tục suy nghĩ tìm hướng giải quyết “Chúng tôi đang dự đám cưới
của sếp tổng SM, tự dưng boss nhận được một cú điện thoại khẩn. Sau đó
chúng tôi liền tới đây..”
“Cô ta như vậy..” Angle hạ giọng “Không phải bị người ta bạo hành đó chứ?”
“Cũng
có thể..” Trợ Lí gật đầu tán thành, hừ, mấy chục phút cô kéo dài thời
gian không biết lão già phó tổng A kia có biết đường tranh thủ không
nữa? “Tôi thấy căn phòng đó bốc cháy, một lão già trung niên trần truồng
chạy ra, lúc boss bế cô Nhi ra cũng không thấy cô ấy mặc quần áo!”
“Cô
nói xem Tịnh Nhi kia cho Thần mọc sừng, anh ấy có bỏ rơi cô ta không?”
Angle vỗ đùi cười lớn, cô biết tại sao Thần tự dưng nổi cáu với cô rồi!
Nhất định là anh ấy giận cá chém thớt! Con nhãi kia bị người chơi chán
vứt sang một bên, sừng mọc sưng đầu thì ai vui vẻ được chứ?
Tốt lắm!
Sau
hôm nay, đợi khi anh ấy trở về chung cư cũ, cô nhất định sẽ mặt dày
chạy tới an ủi. Cô không tin lúc đó anh còn có khả năng cưỡng lại sức
hấp dẫn của cô! Đợi xem, Thần! Anh chỉ cần lăn giường với em một lần sẽ
bị mê đắm, nếu không mê thì em cũng có cách bảo bố ép anh chịu trách
nhiệm!
“Đúng là trời có mắt mà, kẻ như cô ta không xứng đáng đứng cạnh Thần đâu!”
Bạn cũng sẽ thích
[ Xk - Np - Nữ Phụ Văn ] Câu Tâm Nam Chủ.
Bởi __Bloody__ 4.6K 359
Author: Tuyết Tử Linh
Con đường ngắn nhất để hạnh phúc khi xuyên sách là gì?
“ Giành lấy nam chủ từ tay nữ chính chứ sao nữa!! “
Mỗ nữ nào đó ung dung rung đùi ăn hoa quả nói.
Sao ngươi tự tin vậy?
“ Vì... Ta hiểu rõ toàn bộ bọn chúng! “
Vậy... Chứng minh đi! Cho ta thấy ngươi hiểu bọn chúng đến mức nào.
“ Tốt thôi! “
---------------------
Truyện hoàn toàn là dựa trên trí tưởng tượng và Chất xám của tôi và chỉ đăng duy nhất trên wattpad. Đừng mang đi khi chưa có sự cho phép của tôi. Nếu thấy nó ở bất kì trang truyện nào không ghi nguồn tôi sẽ drop.
Cảm ơn đã đọc vài dòng lảm nhảm này của tôi ^^
(Nam phụ, XK,1vs1) Nữ phụ!!! Đứng lại đó cho...
Bởi GameSo_BBB 2.8K 293
Cậu sau khi trả thù đã bị người ta tính kế làm mất mạng.
Cứ tưởng như cuộc đời cậu sẽ chấm dứt. Nhưng không ngờ cậu vẫn còn sống. Chỉ là....
Cậu XUYÊN KHÔNG!
Nhưng cũng may còn là con trai, chứ con gái thì....
Một hôm, cậu gặp một cô gái, cậu đem lòng yêu thích. Nhưng cậu lại không ngờ, Cậu đã trúng tiếng sét ái tình của Nữ Phụ rồi! Thế là cậu phải bảo vệ nữ phụ khỏi đám nam nữ chính, đã vậy rồi mà tại sao họ vẫn theo là sao nhỉ?!
Mà khoan, mấy Nam Chính Phụ gì đó đừng đuổi theo Cô ấy nữa có được không ?!
Cô ấy! Là của tôi!
Còn em Nữ Phụ! Đứng lại cho anh!
___________________
Lịch đăng: 1 chap/1 tuần
Siêng thì có chap sớm chậm thì Game bó tay ._.
Trở Thành Nữ phụ
Bởi phuong_tram 32.3K 2.5K
Truyện dựa theo sở thích biến thái của ta. Có gì sai sót bỏ qua cho
Thể loại: nữ phụ văn,np
Thời gian: Tùy vào cảm hứng (có lẽ 1 tuần 1 chap)
Xin chân thành cảm ơn vì đã theo dõi truyện.
Love love ❣❣
Xuyên Vào Em Gái Câm [ Cấm Luyến ]
Bởi aliceumi 9.1K 1.2K
Một cô gái trầm tính nhu hiền luôn sống trong vỏ ốc của chính mình làm bạn với sách cách biệt những ồn ào đô thị...
Nguyễn Nhược Kỳ mất cha mẹ từ nhỏ được chú họ nhận nuôi. Gia đình chú họ không ngược đãi cô nhưng cũng không cho cô được thứ tình cảm gì. Không mặn không nhạt làm tròn trách nhiệm nuôi dưỡng. Sau khi Nguyễn Nhược Kỳ tốt nghiệp đại học cô bắt đầu cuộc sống độc lập chuyển đến thành phố khác sinh sống. Thời gian như vậy bình dị trôi qua đi làm, về nhà, đọc sách.
Nhược Kỳ đọc qua không ít tiểu thuyết nhưng quyển tiểu thuyết hôm nay cô đọc lại khiến cô rơi nước mắt không phải vì cảm động mà là vì bất bình đau sót. Nhân vật cô em gái yêu chính anh trai của mình nhưng cô ấy không phải vai chính càng không phải phụ...
Khép lại quyển sách chìm vào giấc ngủ lúc thức giấc chợt phát hiện bản thân đã xuyên vào ti IPểu thuyết lại còn là nhân vật mình đã khóc thương...
Tác giả: Vô Tâm ( Mị )
Đôi lời tác giả: Bạn đã bao giờ đau lòng cho vai phụ khi đọc một quyển tiểu thuyết chưa? Tôi bàn quan với cuộc sống nhưng đôi lần vẫn cảm thấy đau sót thay những nhân vật được gọi là đá lót đường. Nhưng có thể làm gì được? Cũng không thể bảo tác giả sửa lại câu truyện của họ. Tôi viết câu truyện này chỉ để giải tỏa một chút gì đó hay nói cách khác là thõa mãn cho bản thân.
[SM098* - Hiện Đại - Dị Thế] Tử Đinh Hương N...
Bởi sumonster098 1.1K 101
CẢNH BÁO:
+ TRUYỆN CÓ YẾU TỐ 17+
+ TRUYỆN CÓ TÌNH TIẾT BẠO LỰC.
+ NỮ CHÍNH KHÔNG SẠCH, NAM CHÍNH KHÔNG PHẢI NGƯỜI!
ĐỘC GIẢ CÂN NHẮC TRƯỚC KHI ĐỌC!
À tí quên, IQ tác giả không cao nên IQ các nhân vật lại càng xuống thấp. Các nàng đọc xong nếu thấy không hợp gu thì xin đi đường vòng. Đừng chửi bới hay trách móc vì điều đó làm tổn thương người khác cực kì. Thân!
[ Nữ phụ văn, NP, Xuyên Không ] Nữ Phụ Không...
Bởi HoangTuyetNguyet 4.3K 266
Nối tiếp bộ Thay đổi số mệnh nữ phụ, Tuyết Tử cho ra đời tiếp tục bộ nữ phụ thứ 2 có tên là “ Nữ phụ không còn rơi lệ “. Tình tiết sẽ có thể hơi dài dòng một chút nhưng mong mọi người ủng hộ Tuyết Tử ^^
Nữ Phụ Chạy Trốn
Bởi aliceumi 94.7K 8.8K
Tác giả: Vô Tâm ( Mị )
Cô Trần Tuyết Nhi một trạch nữ chính hiệu cũng chính là tác giả chuyên viết truyện ngôn tình. Một ngày buồn chán cô tìm lại đống truyện thời mới vào nghề của mình ra gặm nhắm.
“Yêu em cô bé ngốc” là câu truyện đầu tay cực “cẩu huyết” và tệ hại của cô. Nhưng xui xẻo thế nào sau một giấc ngủ cô đã xuyên vào vai nữ phụ trong chính câu truyện của mình. Một nữ phụ có cái kết thãm nhất bi nhất và đau đớn nhất.
Than trời trách đất ư? Chẳng được gì. Vị tác giả kém may mắn của chúng ta lên kế hoạch tránh xa nam chủ và nữ chính nhằm bảo toàn tính mạng. Nhưng mọi chuyện sẽ theo ý cô sao?
Nam nữ chính sạch, sủng, 1v1...
Bộ truyện đầu tay =))) tình tiết văn phong các thứ vẫn rất chi là “non“. Ừ thì cứ đọc đi cũng chẳng có gì đặc sắc. Chỉ là có một chàng trai, có một cô gái và họ yêu nhau.
“Cô ấy bị
bỏ rơi hay không thì tôi cũng không chắc..” Trợ Lí ậm ừ không biết có
nên nói ra hay không, sau cùng cũng hạ quyết tâm nhìn thẳng vào Angle
khuyên bảo “Tôi nghĩ cô nên cẩn trọng một chút, lần sau muốn hãm hại
người khác thì không nên chọn chung cư mình đang ở đâu!”
“Cô nói cái gì?”
“Còn không phải sao! Chính cô Nhi đã nói chuyện này do cô làm..”
“...”
*
Mấy ngày nay Huyền cứ có
cảm giác mình bị người theo dõi, cô ăn không ngon, ngủ không yên nên
thành ra cả người đều có dáng vẻ tiều tụy.
Mẹ kiếp!
Căn hộ chung
cư khó khăn lắm mới câu lão già phó tổng A mua giúp mình được bỗng dưng
bốc cháy. Cô thật sự nghi ngờ không phải hai kẻ gian phu dâm phụ này
chơi hight quá, đến mức rủ nhau vào cả nhà bếp cosplay đấy chứ? Nếu
không làm sao lại có chuyện cháy dễ dàng như vậy được?
Mặc dù sau đó
bảo hiểm chi trả toàn bộ hóa đơn chứng từ, nhưng vì sửa chữa mất thời
gian nên cô đành phải quay lại căn trọ cũ để ở. Cũng may nơi này mình
chưa báo chuyển đi, nếu không lại mất thêm một khoản để thuê phòng rồi!
Cô đánh răng rửa mặt qua
loa, vừa tầm làm xong thì cúp điện cúp nước. Đúng là nơi nghèo khó!
Ngay cả điện nước cũng không thể dùng được một cách bình thường! Cô chán
ghét chỗ này lắm rồi, không muốn ở lại chút nào cả!
Có điều phó tổng A từ hôm ăn được con hàng Tịnh Nhi kia liền không thèm liên lạc gì với cô nữa. Không phải vì nó ngon lành hơn nên vội vã bỏ rơi cô đấy chứ?
Đừng hòng, không đơn giản như vậy đâu!
Đã
dính vào chuyện liên quan đến Đại boss Bảo Bối mà có thể rời đi dễ thế
sao? Muốn đá cô ít ra cũng phải cho cô chút bồi thường!
Không liên
lạc được điện thoại, đến công ti chờ trực sẵn cùng không thấy lão ta đi
làm.. Huyền còn mấy lần đánh liều chờ gần nhà chính của lão nhưng cũng
chẳng thấy lão xuất hiện.
Giống như đã hoàn toàn.. Biến mất vậy!
Không đâu!
Nhất định cô suy nghĩ quá nhiều rồi!
Vậy là Huyền quyết định loại bỏ sạch sẽ tạp niệm, ra ngoài chơi một lúc cho khuây khỏa!
Cô
trang điểm thật xinh đẹp, lại cẩn thận chọn cho mình một bộ váy sexy
khéo léo khoe được toàn bộ thân thể tuyệt mỹ mà lại không quá tục. Cô hài lòng gật đầu nhìn lại mình trong gương, hãnh diện xỏ đôi giày cao gót đen xinh đẹp, tự tin bước ra cửa.
Ai
ngờ, vừa ra đến nơi đã gặp phải cảnh tượng chẳng mấy hay ho, mấy đứa
nhóc nhà bên nhếch nhác ngồi cạnh nhau bên đống cát, tay vừa nghịch mồm
vừa kêu gào đòi ăn. Bố mẹ chúng ở sâu trong nhà vừa quát mắng lại lại
cạch làm bữa tối.
Cách đó không xa là mấy đứa nhóc choai choai, đứa
nào đứa nấy đầu xanh đầu vàng, tất cả đều tỏa ra thứ mùi nghèo hèn rệp
mạt. Chúng thấy cô khóa cửa ra ngoài thì đều quay lại nhìn, ánh mắt tối
tăm lóe lên những tia sáng tầm thường. Tiếp đó vừa xúm vào bàn tán mấy
mẩu chuyện dâm ô vừa hi hí cười lên như phát rồ!
Hừ, đúng là nơi hạ cấp không thể sinh người tài!
Cũng may chỉ vài ngày nữa chung cư sửa xong là cô thoải mái rời đi được rồi. Sau này sẽ vĩnh viễn không cần trở lại nơi này nữa!
“Á!” Huyền vừa đi được mấy bước đã bị đám trẻ con trước sân làm dừng bước “Đứa nào dám lấy cát ném tao?”
“Con này! Là con này nè
chị!” Mấy đứa nhóc cạnh đó nhao nhao chỉ dồn một hướng. Đừng trách chúng
nó bán rẻ đồng đội, tất cả là tại bà Huyền này quá hung ác, nếu không
tìm ra thủ phạm sẽ từ từ hành hạ tất cả chúng nó, tới khi chúng nó cầu
xin tha thứ mới thôi!
“Là mày à?” Huyền phủi
phủi cát trên váy, bực tức nhìn về hướng một đứa bé gái yếu đuối nhếch
nhác cạnh bờ tường. Nó thấy cô nhin mình thì lập tức rúm lại sợ hãi, nó
không cố ý, chỉ là lỡ tay mà thôi!
“Có chuyện gì vậy cô
em?” Mấy thằng nhóc choai phía bên kia cũng đi tới bắt chuyện, tiếp cận
người đẹp ai lại không muốn chứ? Nhất là khi người đẹp này còn có vẻ vô
cùng nhiều tiền! “Đứa nào dám bắt nạt cô em?”
“Là nó!” Huyền không ngần ngại chỉ thẳng tay “Giúp em xử lí đi!”
“Em.. Em.. Em không cố ý.. Em sai rồi!”
“A.. A.. đừng mà!”
“Chuyện gì thế này? Khốn khiếp! Sao chúng mày dám đánh con tao?”
“Trời ơi con bé chết mất! Cấp cứu! Gọi cấp cứu!”
“Con ơi! Con ơi!!...”
“...”
Sự hỗn loạn phía sau
Huyền không hề biết, bởi vì ngay sau đó cô đã leo lên một chiếc taxi và
ung dung rời đi rồi. Nói địa chỉ quán bar quen thuộc, Huyền vừa dặm lại
phấn vừa mở điện thoại xem tin tức. Sau khi trải qua hành trình tắc
đường dài dằng dặc, cô cũng đến được nơi cần đến.
Chán vô cùng chính là quán bar hôm nay vắng tanh vắng ngắt, đến một người vừa mắt cũng không thấy nữa!
Huyền muốn rời đi tìm địa điểm khác, nhưng sợ hãi chuyện địa bàn rồi bảo kê linh tinh mấy thứ nên không dám. Cô liên lạc với nhóm của mình cũng không được nữa, đám con gái này hôm nay đồng loạt bận việc, không thể ra ngoài!
Mẹ kiếp!
Bực thật!
Đã mệt mỏi còn chán chường nữa chứ!
Cuộc sống hết tiền làm cô ngán tới tận cổ rồi!
Gọi
mấy thứ đồ ăn vặt linh tinh, Huyền vừa ăn vừa uống rượu, uống đến mức
tưởng như mình đã say nhũn ra rồi, say tới mức không cần biết bản thân
là ai nữa.
Trời bên ngoài đã khuya, càng về đêm càng lạnh.
Trong
cơn lơ mơ cô cảm nhận được một bàn tay nóng bỏng ôm lấy mình, dịu dàng
dìu mình ra xe ô tô. Cô cố gắng mở mắt, chỉ thấy đó là một thanh niên xa
lạ vô cùng đẹp đẽ, anh ta mỉm cười với không khí, cứ như vậy dìu cô đi
nhanh..
A.. Đây là ai?
Mặc kệ.. Ai cũng tốt, miễn là tạm thời có thể cứu cô ra khỏi cuộc đời đầy nhàm chán này!
Đêm nay còn rất dài, và chắc chắn sẽ rất vui vẻ!