“Angle đã tuyên bố giải nghệ vĩnh viễn, đây chính là thời điểm vụt tắt của một ngôi sao sáng trên bầu trời minh tinh của chúng ta..”
“Cô ấy đã quyết định ra đi, theo nguồn tin mới nhất của chúng tôi nguyên nhân lớn nhất của việc này chính là do khuôn mặt của Angle đã bị hủy hoại nặng nề. Làm một minh tinh có hình tượng tốt đẹp như thiên sứ càng bị nhiều người ghen ghét, và một trong số những kẻ thù hằn Angle đã bắt cóc cô sau đó hủy đi dung nhan xinh đẹp nhất của minh tinh này..”
“Người làm trong nhà Angle cho biết hiện tại tinh thần cô đang rất hoảng loạn, không tiếp chuyện ai, cũng không muốn nhìn thấy ai, liên tục la hét và đập phá đồ đạc..”
Tịnh Nhi xoa xoa đầu, vứt điện thoại sang một bên.
Bị hủy đi nhan sắc, không thể trở lại sân khấu làm công việc mình yêu thích nhất.. Mặc dù lúc đầu Angle muốn hãm hại cô, nhưng trả giá đắt đến nhường này cô cũng thấy khó chịu thay cho cô ta. Cứ tưởng tượng ngược lại, nếu lúc đó Trợ Lí không xử Angle mà thịt cô trước thì sao? Cô ta có thể chặt đứt cánh tay của cô, để cô vĩnh viễn không thể tự mình viết được nữa chẳng hạn..
Đáng sợ!
Sống mà không được làm công việc mình yêu thích nhất, đam mê nhất.. Cuộc sống ấy thực sự vô nghĩa cực kì. Nhất là khi đam mê ấy cũng chính là việc mình giỏi nhất nữa chứ.
“Em lại suy nghĩ vớ vẩn gì đó?” Đại Thần đem theo cháo bước nhanh vào phòng, thấy bên cạnh cô có chiếc điện thoại còn sáng thì lập tức không vui. Lại lên mạng đọc mấy thứ vô bổ rồi, sau bày nhất định cấm vợ không được bao đồng nghĩ cho người khác, tâm trí chỉ có thể có hình ảnh của anh! “Mau ăn trưa đi!”
“Bao giờ em mới có thể xuất viện?” Tịnh Nhi trả lại điện thoại xịn cho Đại Thần. Vừa lúc điện thoại đến tay anh thì màn hình báo một cuộc gọi thoại tới.
Quái quỷ, mình ôm điện thoại của Thần N phút có thấy ma nào gọi đâu, vừa đưa trả ông ấy lập tức có người nhấp nháy là thế nào?
Cái điện thoại này có tính năng chọn người dùng hay sao vậy hả?
“Chuyện này còn phải xem em có ngoan hay không!” Đại Thần để cháo lên bàn cho cô, khẽ hôn lên trán Tịnh Nhi một cái sau đó mới ra dấu đi ra ban công nghe điện thoại.
Không đúng.. Là xem điện thoại mới đúng!
“Mau ăn cho anh!”Đi thẳng ra ban công khuất, Đại Thần tiện tay khép lại cánh cửa phía sau. Anh nhíu mày khó chịu nhấc máy, kẻ gọi đến chính là chủ nhân của số máy đêm đó khủng bố anh - Xuân An!
Màn hình lập tức hiển thị hình ảnh một nhà ba người vô cùng khỏe mạnh đang vui vẻ nói chuyện. Vâng, ba người này không ai khác chính là cả nhà Lưu Khải vốn bị người ta bắt cóc đem lên máy bay đêm hôm đó.
Ây, có vẻ Lưu Khải đã được con-rể-hờ thuê bác sĩ tốt nhất về giúp phẫu thuật tim rồi. Bác ấy tỉnh nên bác gái vốn suy kiệt cũng dần trở nên linh hoạt hơn. Bố mẹ khá lên, con gái làm sao có thể không vui?
Bà mẹ đơn thân Lưu Ngân Hà ban đầu rất bài xích việc cô bị Xuân An đưa sang đây. Thế nhưng bố mẹ cô thật sự nhờ có anh ta mà tiến triển rất tốt. Nếu bây giờ cô nhất định vùng vằng bỏ đi anh ta nhất định không cho phép, mà bố mẹ cô - những người có ơn tất trả - nhất định sẽ không dễ dàng rời đi.
Ngân Hà thật sự phân vân, nếu giờ đây cô nói cho bố cô biết kẻ được ông gọi là “ân nhân” kia lại chính là tổng giám đốc MM, không hiểu ông có sốc tới mức đau tim tái phát không ta?
“Bọn họ sống rất vui vẻ, cậu không cần tìm!” Xuân An nhếch môi đi thẳng ra ban công “Sao hả, đêm đó chơi vui chứ?”
“Anh tốn công làm nhiều chuyện như vậy để làm gì?” Đại Thần đáp lời, tên khốn nhỏ nhen này hôm nay lại không tắt tiếng, muốn cùng anh nói chuyện nữa cơ!
Khốn khiếp!
Boss Thần đây không phải loại người cho phép thì nói chuyện, không cho phép liền im đâu nhé!
“Cậu không thấy sao?” Xuân An nhún vai “Ngôn tình tiểu thuyết, tất nhiên tất cả những điều tôi làm đều là phục vụ cho tình yêu!”
“Muốn bắt cóc Lưu Ngân Hà cũng không cần vất vả đến thế!” Đại Thần nghiến răng, định dùng cung cách người lớn tuổi nói chuyện với anh? “Chắc hẳn việc anh giả bộ rời đi bên này đã đủ làm vài vị bên đó mất cảnh giác?”
“Không qua mắt được cậu!” Xuân An cười phá lên “Coi báo kinh tế sáng này chắc đủ hiểu, nhờ vụ đó mà bốn tập đoàn bên này đã về tay tôi. Còn nữa... Khu A của bố già cũng đã bị tôi thu trọn!”
“Chúc mừng..”
“Thật ra bắt cóc Tịnh Nhi cũng không cần thiết!” Xuân An bỏ tờ báo minh họa xuống, tốt bụng giải thích “Nhưng vì cậu chơi bẩn với tôi trước, dám câu kết với quan chức chặn đường đầu tư của MM và Lưu Thị.. Tôi chỉ muốn cảnh cáo cậu, thủ đoạn bẩn thỉu, cậu không so được với tôi đâu!”
“Còn chưa biết được!”
“Đại Thần, dù sao qua chuyện này tôi cũng đã hiểu được không ít điều thú vị về cậu!” Xuân An nhướn mày, nhanh chóng kết thúc cuộc nói chuyện “Hi vọng lần sau trên thương trường, sự cạnh tranh của chúng ta sẽ là công bằng và minh bạch!”
“Như ý anh!”
“...”
*
Tịnh Nhi rất nhanh đã được bác sĩ “thả” về nhà, ai ngờ lúc cô trở về chung cư chào đón cô không phải thiên đường như tưởng tượng mà chính là địa ngục trần gian.
N nhân vật chính phụ các kiểu đều có mặt tại phòng, ai nấy đều xúm vào hỏi thăm, quan tâm.. Ban đầu được đãi ngộ kiểu này cô rất hưởng thụ, nhưng sau một thời gian ăn uống tẩm bổ quá nhiều, Tịnh Nhi không chịu nổi nữa!
Đã vậy bạn Hải Ninh vì không yên tâm với tay nghề đầu bếp của Đại Thần, lại thêm việc có chuyện cần tới tổng bộ làm việc nên quyết định đóng đô tại phòng chung cư chật chội của cô luôn!
Vậy là tính năng Diêm Vương của Tiêu Dương chính thức mở rồi!
Bạn Thần có nhà thì còn đỡ, chứ nếu không á..
Hải Ninh nấu canh bê cho cô ăn trước, lập tức cô bị lườm!
Hải Ninh giúp cô giặt quần áp, lập tức cô bị lườm!
Hải Ninh giúp cô phân loại đồ, tất nhiên trong đó có cả.. đồ lót, lập tức cô bị lườm!
Lườm!
Lườm!
Lườm!
Má Dương à, má lườm tuôi nhiều như vậy sao không bị gió thổi lác luôn đi cho rồi!
Thiệt phí công em thụ Hải Ninh ngoan hiền nhà mình, bị gả cho một bình dấm chua bốc mùi nồng nặc!
“Tịnh Nhi, anh trở về rồi!” Đại Thần mấy ngày nay cũng streess lắm nha! Rõ ràng là vợ anh mà sao vợ tên Tiêu Dương này cứ nhất quyết mặt dày bám lấy vậy?
Đã thế kẻ thân cao 2m kia lại sợ vợ vô cùng, bị nhìn một cái đã không dám ho he gì rồi!
Chính mình khổ cũng hại anh khổ theo, mấy hôm rồi anh không được gần gũi vợ.. Thế nên hôm nay, tuyệt chiêu cuối cùng anh phải tung ra thôi!
“Xem tôi đưa ai tới này!”
“Tiêu Ninh?”
“Tiêu Ninh!”
“Hi papa!” Tiêu Ninh, cậu nhóc được cặp đôi nào đó “nhặt ngoài đường” nhanh chân chạy vào chào hỏi. Tiện thể ôm chặt papa nhỏ nhà nó “Mấy hôm nay hai người không trở về, cụ và bà rất nhớ hai người.. con cũng rất nhớ hai người!”
“Vậy.. Vậy sao?” Hải Ninh không nghĩ nhiều như vậy lúc này tự dưng bị Tiêu Ninh nói đúng mới ngẩn người. Cậu suy nghĩ một chút mới thấy mình hôm đó chạy đi vội vàng không hề nói nửa câu với mẹ. Đến đây cũng chưa từng tự mình điện về, đều là do Tiêu Dương gọi..
“Hôm nay em đã xong việc ở tổng bộ rồi!”
“Vậy chúng ta trở về đi!”
“Em về sao Hải Ninh?”
“Tiêu Ninh mới đến đây thôi mà, ở lại chơi đã!”
“Đại Thần, tôi sợ nếu mình thật sự ở lại cậu nhất định sẽ hận chúng tôi đến chết!”
“Nào có.. Nhưng tôi đã giúp ba người gọi xe rồi, đang chờ dưới sảnh đó!”
“Cậu.. Vĩnh biệt!”
“Ai quan tâm chứ?” Đại Thần nhún vai vui vẻ nhìn ba vị ôn thần cuối cùng cũng đi khỏi nhà mình, sự yên tĩnh và không gian riêng của vợ chồng anh cuối cùng cũng được trả lạu rồi! “Vợ, chỉ còn hai chúng ta thôi..”
“Hả? Cái gì?” Má Thần, má lại muốn làm gì?
Tịnh Nhi hơi xấu hổ nhìn boss Đại từng bước tiến tới chỗ mình đang đứng. Anh đưa móng vuốt sói tới trước mặt cô, nhẹ nhàng nâng cằm Tịnh Nhi lên để cô hướng mặt lên nhìn thẳng vào anh. Đôi mắt nâu sáng tràn ngập ý cười hơi nheo lại, khóe môi bạc cong cong từng chút từng chút một hạ xuống..
Không khí trong căn phòng nhỏ tràn ngập hơi thở lãng mạn ái muội vô cùng..
Khoảnh khắc hai cặp môi xinh đẹp giao triền, phía cửa nhỏ vang vọng tiếng chuông, âm thanh nam trầm đầy từ tính đậm chất giọng người nước ngoài vang vọng: “Tịnh Nhi, cô có nhà hay không?”
Tiểu tam!
Tiểu tam lại tới tận cửa rồi!
Đại Thần mất hứng nhìn Tịnh Nhi phân vân không biết có nên tiếp tục công việc dang dở hay ra mở cửa cho người ta. Anh bĩu môi tưởng tượng đến khuôn mặt thối của tên Circle đang hớn hở ngoài cửa, bực bội không thèm nghĩ nữa, nhất quyết đè Tịnh Nhi xuống.. Hôn sâu..
Những ngày sau này, còn rất dài..
-Hết-