Người Đẹp Thẩm Mỹ

Chương 23: Chương 23




Tịnh Nhi đang uống nước suýt nữa thì phì cả ra, cũng may định lực của cô tốt nên kiềm chế lại được. Tịnh Nhi để cốc nước xuống bàn, nhanh chóng lấy khăn lau miệng rồi nhuận cổ họng cho xuôi xuống. Cô len lén liếc qua Ngân Hà, trong đầu vỡ ra một vài suy nghĩ..

Phải rồi.. Đính hôn.. Sao cô có thể quên bạn Đại Thần có một vị hôn thê thủ vai nữ phụ số một chứ hả??

Theo như cô nhớ thì Tịnh Nhi tạo ra nhân vật này theo đúng chuẩn nữ phụ: xinh đẹp, hoàn mỹ, gia thế hơn người, tài năng xuất chúng.. và quan trọng hơn là cô ta yêu nam chính đến mức có thể hi sinh mạng của mình. Ôi mẹ ơi, thế thì vì lẽ quái gì mà bạn nam chính lại quay lưng với người pơ phệch thế này để đến với con mén nữ chính nhỉ?

Chắc chắn nam chính rớt não rồi!

Nhưng cũng không thể kết luận nhanh thế, vì đến giờ này Tịnh Nhi còn chưa gặp được nữ chính Thanh Thúy đâu.

Cô liếc qua Ngân Hà một cái, đẹp thì khỏi bàn đi, khí chất cũng không chê vào đâu được, đã thế còn là con gái duy nhất của tập đoàn nhà họ Lưu. Nếu Đại Thần cùng cô ta kết hôn, đảm bảo thị trường kinh tế cả khu vực đều sẽ bị thâu tóm! Thậm chí với tài năng và mưu lược của anh ta nền kinh tế ấy có thể còn vượt qua ranh giới châu lục ấy chứ..

Trong nguyên tác việc Ngân Hà và Đại Thần đính hôn xảy ra trước khi anh ta gặp nữ chính 1tuần. Lúc này hẳn là thời gian câu chuyện còn chưa bắt đầu đi.. Vậy cũng tốt, Tịnh Nhi sẽ tìm cách thay đổi vậy. Nếu sau này gặp nữ chính, đi làm một chỗ cùng cô nàng cũng sẽ không hãm hại cô nàng. Hoặc giả nếu có, hi vọng Đại Thần sẽ nể mặt cô và anh vốn quen biết mà nương tay..

“Bác đừng đùa nữa, Ngân Hà còn nhỏ, phải để em ấy tập trung học chứ!” Đại Thần nở nụ cười tiêu chuẩn, bằng một câu có nội dung vớ vẩn mà thành công thuyết phục toàn bộ người có mặt trên bàn ăn.

Tịnh Nhi nghe đi nghe lại chỉ thấy đây là một câu từ chối khéo, vậy thì vì cái cớ gì mà bạn Ngân Hà lại tỏ ra xúc động thế kia??

Lẽ nào cô nàng lại cho tư duy chạy theo kiểu thoát tuyến và ngớ ngẩn nghĩ rằng anh ta đang lo cho tương lai của cô nàng?

Haha, không ngờ có người còn ngốc hơn cả mình nữa. Tịnh Nhi hớn hở trong lòng nhưng sau cùng cũng không dám cười ra miệng, chỉ lẳng lặng cúi đầu.

“Phải! Phải! Nói hay lắm!” Cứ tưởng có mỗi kẻ đang yêu là Ngân Hà mới mù quáng, ai ngờ đến cả bố mẹ cô nàng cũng thích Đại Thần đến điên rồi! Lưu Khải vươn tay tới, thân mật vỗ vai anh ta, nụ cười trên mặt không có chút nào giả dối.

Hình tượng này khác hẳn mấy tên trong giới thượng lưu trước đây Tịnh Nhi gặp, chẳng có lừa gạt cũng không có tính toán. Đây thật sự là người kinh doanh lọc lõi, từ tay trắng đưa tập đoàn nhà họ Lưu lên đỉnh cao ư?

“Ngân Hà còn nhỏ, sau này mới tính tiếp được!”

“Nhưng hai đứa cứ thường xuyên hẹn hò cũng không sao!” Mẹ Ngân Hà cao quý cười rộ “Hai bác ủng hộ hết mình!”

“...”

Câu chuyện trên bàn ăn lại một lần nữa bỏ rơi Tịnh Nhi mà xoay quanh đôi trẻ ngồi ngay cạnh cô. Lúc này, vì mải mê suy ngẫm mà Tịnh Nhi không nhận ra được cái nhìn đắc ý của người ngồi bên cạnh.

Ngân Hà liếc qua cô gái nhỏ xíu này, cảm giác áp bách khi nãy đã tiêu tán. Từ lúc cô và gia đình tới đây, cô ta hoàn toàn lép vế, bị đẩy vào một góc. Hừ, nhìn không hề quen mặt, vậy chắc chắn không phải con cái của gia đình thế gia nào rồi.

Thân có mỗi cái mặt đẹp làm vốn mà dám đứng ra tranh giành người với cô? Nói thật, nếu Ngân Hà mà là đàn ông thì có mất não cũng không chọn cô ta! Lùn tịt, ngu ngốc, đã vậy còn không có gì trong tay..

Vậy làm thế nào mà cô ta xuất hiện được ở bàn ăn của nhà Thần? Lẽ nào Thần coi trọng cô ta? Hay bố mẹ anh ấy để cô ta vào mắt?..

Không thể nào!

Bố mẹ anh ấy thì với ai cũng nhiệt tình vui vẻ như vậy nên thành ra rất khó đoán định. Nhưng nhìn vẻ mặt bác gái lúc nãy có vẻ vì mải nói chuyện mà quên mất cô ta thật.. Thế thì chắc hẳn cô gái này cũng không có mấy phân lượng trong lòng bác ấy. Có lẽ là mới gặp mà thôi.

Chẳng lẽ lại đúng là bạn của Thần?

Từ trước đến nay Thần luôn lãnh đạm, bạn nam còn không có lấy đâu bạn nữ chứ? Trừ khi.. Không! Không đâu! Cô không tin!! Ngoài cô ra thì Thần không thể có đứa con gái nào khác! Ngân Hà phải tìm cách thử suy đoán của mình mới được..Trong lúc nữ phụ hôn thê vẫn đang suy nghĩ tìm cách thử suy đoán của mình, thì Tịnh Nhi ngu ngơ lại đang mải miết chiết xuất chất não. Cô âm thầm điểm lại một số tình tiết trong cuốn tiểu thuyết kia, và giật mình nhận ra rằng quá nhiều thứ đã bị thay đổi!

Đầu tiên là chuyện cô lơ ngơ dám gặp và thân mật với nam chính trước cả khi nữ chính xuất hiện. Tiếp đó kéo theo chính là làm bố mẹ nam chính hiểu lầm mình và anh ta là một đôi, đi ăn cùng gia đình anh ta lại vô tình cản trở Đại Thần cùng vị hôn thê nữ phụ số 1..

Không đúng, giờ này cô cũng chẳng thể gọi Ngân Hà là vị hôn thê của Đại Thần được nữa. Hai gia đình bọn họ đúng là có ý định gán ghép hai người với nhau, theo đúng nguyên tác thì từ trước khi gặp nữ chính Thanh Thúy anh ta cũng đã có hôn thê. Vị hôn thê ấy chính là con gái duy nhất của nhà họ Lưu- gia tộc kinh tế lớn nhất nước.

Đại Thần đính hôn với Ngân Hà một phần là vì lợi ích kinh tế, một phần là do bố mẹ hai bên nói vào và cũng vì cả danh dự của Ngân Hà. Thế nhưng sao hôm nay mọi chuyện lại đổi khác đến vậy? Vừa nhắc đến chuyện đính hôn Đại Thần đã gạt phắt đi rồi..

“Không hiểu chị đây là tiểu thư của nhà nào?” Ngân Hà đưa mắt liếc qua, giả lả cười hỏi “Lạ thật, chị ấy xinh đẹp thế này sao em không thể nhận ra được nhỉ?”

“Tôi.. “ Cô gái nào đó theo thói quen định nói ra tên gia tộc của mình, cũng may lần này mồm miệng không nhanh hơn não, lời chưa ra đến nơi cô đã thấy được điểm không thích hợp!

Phải rồi, nơi này làm gì có chỗ nào gọi là Vi gia chứ? Cũng không tồn tại đại gia tộc kinh tế nào có họ Vi. Nhìn mặt cô nàng Ngân Hà này kiểu gì cũng là đang tìm cách hạ thấp cô để tôn vinh mình. Hừ, thích thế à? Cứ làm đi! Chụy đây đã quen rồi!

Ai ngờ, cái kiểu nói chuyện nửa chừng ấy của cô lại làm một số người suy nghĩ!

Đại Thần tinh tế lướt qua Tịnh Nhi, mọi biểu cảm trên mặt cô anh đều nắm rõ. Ngân Hà này là người thế nào anh đã sớm biết, giờ phút này cô nàng hỏi câu kia chẳng phải để kéo Tịnh Nhi vào câu chuyện, cũng chẳng phải vì tò mò gì hết.. Cô ta đang thăm dò quan hệ giữa anh và Tịnh Nhi, và chắc chắn sau khi dò ra rồi sẽ tìm cách làm cô ấy xấu hổ.

Tịnh Nhi thế kia là đang uất hận và tự ti sao? Một người xuất thân nghèo khó còn sống trong khu ổ chuột thì hẳn nhiên lòng tự tôn đã bị mài mòn ít nhiều. Đã vậy còn bị đánh trực diện như thế hẳn là bị tổn thương lắm.

“Sao thế tiểu thư?” Mẹ Ngân Hà cũng vui vẻ góp thêm náo nhiệt, sau khi hỏi xong còn hốt hoảng diễn sâu “Hay.. Cô ấy không phải người của đại gia tộc? Ôi thất lễ rồi! Thất lễ rồi! Cô gái, cô đừng trách Ngân Hà, nó còn trẻ người non dạ!”

“Ôi, em xin lỗi!” Ngân Hà thân thiết nấm lấy cổ tay Tịnh Nhi, trong lúc vô tình còn tăng thêm lực đạo làm cô đau đến nghiến răng “Tay chị có nhiều vết chai quá, hẳn là chị phải lao động vất vả lắm!”

“Đúng rồi đấy!” Tịnh Nhi muốn hất mạnh tay cho bà Hà này văng ra xa mười mét. Thế nhưng vì sợ làm mất mặt Đại Thần nên là cuối cùng đành thu tay lại “Nếu tôi không làm thì chỉ có nước chết đói, đâu có được hưởng thụ hạnh phúc giống như cô? Ăn không ngồi rồi cũng có người cơm bưng nước rót!”

“Chị..” Ngân Hà hơi tái mặt, song song với Ngân Hà là cả một tập đoàn người khác cũng tái mặt theo. Tịnh Nhi ngại ngùng nhận ra rằng, nơi này ngoài Đại Thần và Lưu Khải đang vất vả đi làm ra, những người còn lại đều ở nhà ăn chơi!

Chết thật, chẳng mấy khi phản bác được một câu dài lại phạm húy toàn bộ! Tịnh Nhi có cảm giác cả thế giới đã quay lưng lại với mình rồi!!

“Hai bác và em đừng trách, Ái Nhi từ trước đến giờ luôn không biết cách ăn nói như vậy!” Đại Thần lịch lãm đứng dậy, cũng vòng một đường đến bên cạnh cô “Đã tới giờ làm việc của cháu rồi, cháu xin phép đi trước!”

“Ôi, nhanh đến thế sao?” Ngân Hà nghe đến câu này, mọi thứ vừa xảy ra chỉ như mây bay “Anh Thần, cho em tới thăm quan chỗ làm của anh được không?”

“Hôm nay tôi có hợp đồng cần kí kết, rất bận!” Đại Thần hào phóng mỉm cười, nụ cười ấy đẹp đến mức làm tất cả mọi người lâm vào trầm mặc- cả Tịnh Nhi cũng không hề ngoại lệ.

Trong lúc cô đang ngẩn người nhìn đuôi mắt cong cong mị hoặc của anh ta, cũng đang ngẩn người nghĩ xem nếu Đại Thần đi rồi thì mình sẽ phải làm gì tiếp theo.. Thì bên vai phải đã có cảm giác nặng trĩu. Cô giật mình nhận ra, Đại Thần đã dịu dàng và lịch sự thông báo: “Ái Nhi đứng dậy, tôi đưa cô về!”

*Kế hoạch giải cứu người đẹp!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.