Người Giám Hộ Vô Lại

Chương 107: Q.2 - Chương 107: . . . . . . Sẽ không, chắc chắn sẽ không!




Là bởi vì con gái của mình cùng nam sinh ôm ấp mà tức giận? Hay là bởi vì. . . . . . Bởi vì. . . . . . Nha, không, không phải vậy, chắc chắn sẽ không phải như vậy! Cô không cho phép, tuyệt đối không cho phép mình loạn tưởng như vậy!

Cho nên. . . . . . cuối cùng cô cũng không nói gì, chỉ là nhẹ nhàng vỗ vỗ lưng hắn!

“Phong? Làm sao vậy? Còn không đi vào?”

“. . . . . . Hả? Không sao, chờ em tới cùng nhau vào!”

Nhìn cô theo kịp bên cạnh, Phong Thiên Dục nỗ lực đè xuống lửa giận, sau đó quay đầu khẽ cười cười với cô, rồi nhẹ nhàng mở cửa phòng bệnh ra!

So sánh với Phong Thiên Dục bỗng nhiên tiến vào phòng bệnh, biểu hiện của Diêm Thiến Hoa có vẻ khoa trương hơn nhiều, vừa vào phòng bệnh, Diêm Thiến Hoa đã bay thẳng đến bên cạnh Hàn Bối Bối cùng Dạ Huyền Phỉ!

“Bối Bối, Bối Bối? Em làm sao vậy? Dọa chết chị với cha em rồi, nghe nói em té xỉu ở đường cái, em rốt cuộc làm sao vậy?”

“. . . . . . Ách. . . . . A. . . . . . cô!”

Dạ Huyền Phỉ vội vàng nhảy ra, sửng sốt một hồi lâu, cuối cùng vẫn quyết định buồn cười gọi Diêm Thiến Hoa là cô!

Mà bởi vì Dạ Huyền Phỉ đột nhiên đứng dậy, cả người Hàn Bối Bối lập tức không có điểm dựa, thân mình không nhịn được lảo đảo một chút, muốn ngã nhào trên giường bệnh!

Phong Thiên Dục thấy thế, vội vàng đi lên phía trước, một phen đỡ lấy cô! Mà Hàn Bối Bối cứ như vậy ngã vào đôi mắt lo lắng của hắn!

Có lo lắng, lo lắng rất nồng đậm!

Không thôi! Mãnh liệt không thôi!

“Bối Bối? Chuyện gì xảy ra? Làm sao lại té xỉu ở trên đường?”

“. . . . . .”

Kỳ thực trong lòng Hàn Bối Bối có một chút cảm động!

Dù sao sau khi Dạ Huyền Phỉ gọi điện thoại, căn bản còn chưa kịp nói với hắn cô rốt cuộc đang ở đâu, nhưng hắn lại tra ra được, hơn nữa còn dùng tốc độ nhanh như thế chạy tới!

Nếu như không phải . . . . . Nếu như không phải vì người phụ nữ này cũng cùng theo tới, như vậy Hàn Bối Bối rất rõ ràng mình nhất định sẽ nhào vào trong ngực của hắn, làm nũng giống như trước đây, nói cho hắn biết, bụng của cô thật là đau thật là đau, nhưng hiện tại. . . . . . A, miễn đi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.