Người Giám Hộ Vô Lại

Chương 52: Q.1 - Chương 52: A a a. . . . . . Bị hắn phát hiện!




Hoang mang mở mắt, sau khi nhìn thấy người đứng trước mặt mình rốt cuộc là ai, cô thiếu chút nữa cảm giác mình xuất hiện ảo giác!

“. . . . . . Dục?”

“. . . . . .”

Hắn không nói gì, chỉ hung hăng nhìn chằm chằm cô, ban đầu nhận được tin cô đang ở quán bar, hắn còn không cách nào tin được, thế nhưng thời điểm mình chạy tới quầy rượu, thấy cô đang bên trong sàn nhảy, lửa giận trong hắn sớm đã bốc lên rồi! Không thể tưởng tượng nổi, đáng ghét! Thật không thể tưởng tượng nổi!

Hắn nắm lấy tay cô, không ngừng dùng sức, giống như muốn bóp nát cô! Hơn nữa ánh mắt tràn đầy lửa giận của hắn chính là nguyên nhân khiến lòng cô thoáng qua một tia khiếp đảm!

“Cái đó Dục. . . . . . Người ta. . . . . . Người ta. . . . . .”

“Thế nào? Có phải còn chưa kiếm được lý do tốt phải không? Hiện tại cùng ta về nhà! Trên đường trở về, con có thể kiếm một lý do tốt cho ta, sau khi về nhà, ta muốn nghe giải thích. Nếu như không phải lý do ta có thể tiếp nhận được, như vậy, Hàn Bối Bối, tối nay con quỳ xuống đất cho ta!”

Quá mức vô pháp vô thiên rồi! Cô đang khiêu chiến giới hạn nhẫn nại của hắn sao? Cho nên một đứa trẻ 15 tuổi chạy tới nơi quỷ quái này? Quá đáng!

“. . . . . . Vậy trước tiên thả ta xuống đã được không?”

Chung quanh không cẩn thận liếc một cái, ai ~~~ thật là nhiều người nhìn ….! Mất thể diện quá, trở về nhà tương đối tốt hơn mất thể diện chứ? Trước mặt người khác, cấp cho cô một chút mặt mũi đi mà!

“Nằm mơ!”

Hắn hung hăng trợn mắt nhìn cô một cái, vốn là đang ôm cô, sau khi cô kháng nghị, dứt khoát vác cô lên vai, sau đó đi ra phía ngoài. Trên đường, bàn tay to của hắn rất không khách khí vỗ lên cái mông nhỏ của cô!

Cô có chút mất mặt đem mặt mình vùi vào phía sau lưng hắn, xem đi, xem đi, dù sao cũng không thấy được mặt, không sao!

Mà thời điểm Phong Thiên Dục vừa bước vào quán bar, Tô Hiểu Hiểu kỳ thực đã biết hắn tới, cho nên sớm đã ôm khay đứng một bên xem cuộc vui!

Thời điểm thấy hắn rất không khách khí vỗ vào mông Hàn Bối Bối, cô cơ hồ cười đến mau bị nội thương!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.