Người Giám Hộ Vô Lại

Chương 99: Q.2 - Chương 99: Ăn vụng còn không biết lau sạch miệng sao




. . . . Chính là khi thần kinh của hắn căng thẳng nhất, điện thoại di động bị hắn ném ở trên bàn cứ thế không hề báo trước vang lên!

Ít nhiều có chút bị dọa, bất quá hắn cũng rất nhanh bình phục tâm trạng, nhìn màn hình di động, xác định số điện thoại kia không có trong danh bạ của mình, nhưng lại có chút quen mắt, cuối cùng vẫn nhận!

“A lô! Xin chào!”

“Tôi không chào!” [1]

[1]: nguyên lai đoạn này là – “Uy! Nhĩ hảo!” – “Ta bất hảo!”

Thanh âm đầu dây bên kia có chút tức giận, hơn nữa nghe giống như rất không bình tĩnh, càng thêm có chút xúc động, là ai? Người hắn quen biết có thói quen xúc động này sao? Bất quá mặc kệ như thế nào, thanh âm này tựa hồ cũng rất quen tai, nghe qua ở đâu rồi nhỉ?

“Tôi không biết cậu đang nói gì!”

“Anh đương nhiên không biết tôi đang nói gì? Tôi muốn hỏi một chút, cũng đã gần 7 rưỡi tối rồi, anh có phát hiện ra con gái của mình còn chưa về nhà không?

Chết tiệt, Dạ Huyền Phỉ thật sự cảm giác mình rất rảnh rỗi. . . . . Hàn Bối Bối đối với hắn có quan hệ gì đâu? Tại sao mỗi lần gặp phải cô đều không có một chuyện nào tốt đẹp cả? Hôm nay gặp phải. . . . . . Càng làm cho hắn cảm thấy có chút hỏng mất!

“. . . . . . Có ý tứ gì? Bối Bối ở trong tay cậu? Cậu rốt cuộc là ai? Có ý đồ gì?”

Bối Bối . . . . . . Là chuyện của Bối Bối!

Đúng là như vậy, haiz, dù sao chỉ cần là chuyện liên quan đến Hàn Bối Bối. . . . . . trong nháy mắt hắn đều trở nên giống như mấy thằng con trai mới lớn, không có chút bình tĩnh cũng tỉnh táo nào (囧, dường như sau khi vào thư phòng, “đại thúc” ngài đã không bình tĩnh rồi!)

“Thôi đi, tôi có thể có ý đồ gì? Mặc dù tôi rất buồn bực, tại sao Hàn Bối Bối phải như vậy, hơn nữa tại sao phải có người cha trẻ tuổi như vậy, nhưng hiện tại tôi nghĩ tôi đã hiểu, thứ nhất, anh đại khái là có mầm móng phong lưu, ăn mà không biết sử dụng các biện pháp bảo vệ, không biết lau sạch miệng, cho nên anh còn trẻ mà đã có một cô con gái lớn như vậy . . . . .

“. . . . . . Rốt cuộc cậu muốn nói gì!”

Gân xanh trên trán Phong Thiên Dục đã vì nổi giận mà muốn nhảy lên, thậm chí đã lồi ra toàn bộ! Dáng vẻ thật là dọa người!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.