Cát Văn Huệ vốn là diễn viên, bất kể là thành thạo hào phóng, ưu nhã cao quý, hay là mỹ nhân rắn rết, cô đều có thể khống chế tốt hơn so với Diêm Thiến Hoa, ở phương diện này, cô tuyệt đối không thể nào thua cô ta!
Cho nên trước mặt Cát Văn Huệ, cô cơ hồ liên tiếp tháo chạy!
Nhìn cái miệng đóng rồi lại mở của Cát Văn Huệ, nghe từ trong miệng cô, phun ra mỗi một câu một lời đều ác độc, cô cũng không chịu nổi nữa vung tay lên! Muốn lại cho cô ta một cái tát!
Nhưng Cát Văn Huệ làm sao có thể dễ khi dễ như vậy? Vừa rồi là dưới tình huống không phòng bị, cho nên cứng rắn ăn một cái tát kia, nhưng hiện tại cũng không đại biểu, cô vẫn như cũ cần chịu một cái tát này!
Chính là sau khi từ trên không trung bắt được cánh tay của Diêm Thiến Hoa, Cát Văn Huệ cau mày một chút, trực tiếp một tay kéo Diêm Thiến Hoa vào phòng ngủ, sau đó dùng cái tay còn lại chỉ vào chiếc giường lớn mới vừa lăn lộn cùng Phong Thiên Dục!
“Đồ đàn bà điên! Nhìn thật kỹ, nhìn thật kỹ cho tôi! Vừa rồi trên chiếc giường lớn này, hắn đã yêu tôi, điên cuồng muốn tôi! Nhìn những dấu vết trên người tôi đi, đều là chứng minh hắn yêu tôi, cô thì sao? Cô có cái gì?”
“Câm mồm, câm mồm cho tôi!”
Dơ bẩn! Thật dơ bẩn!
“Nhìn nha, nhìn cẩn thận cho tôi, cũng hảo hảo nên biết rõ, chỉ bằng cô, lấy gì để tranh giành với tôi? Cô dựa vào cái gì? Nên rời khỏi hắn là cô, hay là tôi?”
Đáng ghét! Trong công ty, nể mặt của hắn, cô không thể đối phó với cô ta, nhưng hiện tại Diêm Thiến Hoa tự đưa tới cửa, không hảo hảo đối phó mà nói, như vậy thực có lỗi với chính mình?
“Diêm Thiến Hoa! Tôn trọng cô, không có nghĩa là sợ cô, hơn nữa tôn trọng cũng không nhất định là cô! Cô không có cách nào so với tôi, cho nên chớ tự rước nhục, cút! Cút ra khỏi nhà của tôi!”
“. . . . . . Cát Văn Huệ, cô không được chết tử tế! Hơn nữa tôi đảm bảo với cô! Đây là lần cuối cùng cô có thể phát sinh quan hệ với hắn, sau này, tuyệt đối sẽ không cho cô cơ hội như vậy!”