Người Giám Hộ Vô Lại

Chương 34: Q.3 - Chương 34




Phu nhân? Những ký giả này thật không có mắt…. hai người bọn họ có tướng vợ chồng sao?

…….Chỉ là hai người bọn họ ăn ý, lại rõ ràng đâm bị thương một người đàn ông yếu đuối đang nằm mơ!

Dĩ nhiên, sự ăn ý này, cũng không phải là vấn đề đâm hắn bị thương nghiêm trọng nhất, đâm bị thương hắn nghiêm trọng nhất là câu hỏi của ký giả!

Không thể nào….Hàn Bối Bối mới 19 tuổi… Không, hay là phải nói, cô gái này là Bối Bối sao?

Vừa nghĩ, hắn vừa không khống chế được chính mình, trực tiếp đi theo đám người, hơn nữa không ngừng đi tới trước mặt cô!

Là cô sao? Là cô sao? Hay….chỉ là một người giống nhau mà thôi….

Nha —- thật sự là rất khó khăn chịu đựng, thật là sợ… thật là sợ chỉ là một người quá giống mà thôi!

“Thế nào? Nam tổng? Câu hỏi này, có phải rất khó trả lời hay không? Không có khả năng chứ? Nghe đồn ngài rất yêu vợ của ngài, cho dù vấn đề này không có quan hệ lớn với SHAN, nhưng xin ngài đừng từ chối trả lời, có thể không?”

“Ha ha, cám ơn mọi người đã quan tâm, không sai, tôi rất yêu vợ của tôi, chẳng qua là… “

“Bối Bối!”

Rốt cuộc chen đến trước mọi người, đẩy tất cả các ký giả ra sau lưng, rõ ràng chỉ là muốn xác nhận mà thôi…rõ ràng cũng đã chuẩn bị xong tâm lý, không nói lời nào… chẳng qua là nhìn!

Nhưng khi nhìn thấy bàn tay Nam Cung Thần đặt trên eo của cô, thấy nụ cười hạnh phúc trên mặt Nam Cung Thần, thời điểm nhìn đến hắn chuẩn bị đưa ra đáp án khiến cho hắn vạn phần sợ hãi, hắn rốt cuộc nịn không được mà gọi ra tiếng!

…Bối Bối! Có phải Bối Bối của hắn hay không… hắn muốn xác định…chính là muốn xác định như vậy mà thôi!

“Bối Bối! Có phải là em hay không… có phải hay không?”

Trước ánh mắt kinh ngạc của mọi người, hắn trực tiếp đi tới trước mặt của Hàn Bối Bối cùng Nam Cung Thần, một phát bắt được cánh tay của Hàn Bối Bối!

Trong nháy mắt đèn flash liền tụ tập tới đây! Có phải là một cuộc tình tay ba đầy bi kịch hay không? Nếu là như vậy, thật quá đẹp, liền tuyệt đối là tình tiết có thể viết, báo cũng có thể bán nhiều hơn nha—- bất kể có phải hay không, không chụp hình tạo tình tiết, tuyệt đối là kẻ ngu!

Mà thời điểm Hàn Bôi Bối nhìn hắn bắt được cánh tay mình…. Cứ như vậy hoa lệ đứng trước mặt mình…

Ngây người?

U mê?

Ngây ngẩn cả người?

Phải….Không, cũng đều không phải!

Nhìn hắn trước mắt, nhìn thấy sự mong đợi trong mắt hắn, nhìn người đàn ông đứng trước mặt cô gần như thế, người đàn ông chiếm cứ dẫn dắt linh hồn cô nhiều năm như vậy…Nhìn người đàn ông đã từng đẩy cô ra…Nhìn người đàn ông đã từng quyết định đưa cô ra nước ngoài…Nhìn…

Tâm từ từ bình tĩnh…Thân thể cũng từ từ không hề cứng ngắc nữa! Cứ như vậy hào phóng nhìn hắn! Cô… là đồ đệ của Hồng Yêu! Cô là Hồng Hồ nán lại trong Ngũ Mang Tinh bốn năm… Cô là Hồng Hồ được Mang thiếu coi trọng a…

Khóe môi một chút cũng không keo kiệt nâng lên thành một nụ cười, xấu xa quyết định, cũng đồng thời tự nhiên mà sinh… Thì ra thời điểm thật sự đối mặt với hắn, thật ra cũng không phải đáng sợ như vậy!

Tại trước tất cả mọi người kinh ngạc đối với một màn này!

Tại thời điểm tất cả nhìn một màn này qua máy theo dõi của Ngũ Mang Tinh….. Kỳ thực tất cả mọi người cho rằng, nha đầu này sẽ không nhịn được, sẽ rất cảm động mà nhào vào ngực của hắn!

Bốn năm rồi, cho dù bọn họ đều không nói, nhưng bọn họ như thế nào không biết, người đàn ông này, là người đàn ông mà nha đầu của bọn họ đã bận lòng nhiều năm đây?

Chẳng qua là… chẳng qua là đến cái lông….. đến cái lông phát sinh kế tiếp… thế nhưng toàn bộ đều ngoài ý muốn của bọn họ… Không phải ôm ấp yêu thương, không phải một nước mắt nước mũi hăng hái sôi nổi nhận lại nhau sao?

“Tiên sinh? Thật không phải, ngài là… ?”

…….Sụp đổ!

Không chỉ có người của Ngũ Mang Tinh, thời điểm nhìn cô cười rực rỡ chậm rãi khạc ra câu nói này, cảm thấy sụp đổ!

Mà Phong Thiên Dục ngơ ngác nhìn, trong miệng của cô thốt ra những lời nói này, lòng hắn, cũng tức khắc rơi vào đáy cốc, cả thân hình, cũng rõ ràng lảo đảo vài cái!

“Tiên sinh? Ngài thế nào? Thân thể không thoải mái sao? Nếu như ngài không thoải mái, có thể đến khu nghỉ ngơi nghỉ ngơi một chút!”

Tự nhiên hào phóng! Vội vã không chút giả tạo!

Cô mỉm cười, cười làm cho lòng người say… tuy nhiên nó cũng làm cho lòng người vỡ!

Rõ ràng giống như vậy, rõ ràng… làm sao sẽ không phải đây?

Mặc dù gương mặt này, so với gương mặt non nớt bốn năm trước, có chút thành thục, có chút khác nhau, nhưng bất kể là biến hóa như thế nào, luôn có một số thứ, chưa bao giờ thay đổi… luôn có…

“Không có… haha… xin lỗi, tôi không sao! Nhận lầm người mà thôi! Còn có quấy rầy đến các người, thật sự xin lỗi!”

Thời điểm tất cả mọi người còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra, Phong Thiên Dục đã chán nản xoay người!

Đúng nha — Tại sao có thể là cô? Làm sao sẽ vậy chứ…

Cũng bốn năm rồi, cũng ròng rã bốn năm không có chút tin tức, như vậy làm sao có thể? Như thế nào có thể không báo trước mà xuất hiện ở nơi này?

Cũng đã bốn năm ròng rã trôi qua, hắn điều tra khổ cực như vậy, tuy nhiên không chút thu hoạch, như vậy cô làm sao có thể xuất hiện ở hội triển lãm của KBS?

Chẳng qua là giống nhau thôi…Chỉ là một người có dáng vóc giống cô quá mà thôi…

Tâm cũng đã sớm khổ sở không chịu nổi! Chẳng qua là trong nháy mắt xoay người đó, rõ ràng… hắn bỏ lỡ một ánh mắt đùa dai của cô gái nhỏ, ánh mắt quyến luyến kia, say đắm chân tình…

Mà chuyện này, ở hội triển lãm, liền giống như một khúc nhạc đệm không quan trọng, xảy ra như bình thường! Rất nhanh bị mọi người quên lãng, tiêu điểm tầm mắt của mọi người, lại đặt lên hội triển lãm, cũng đặt lên trên người mỹ nữ…

Cô vẫn đi theo Nam Cung Thần, hai người quấn quýt như keo như sơn!

Mà hắn… tất cả ánh mắt nóng rực của hắn, cũng vẫn đi theo cô, chưa bao giờ dời đi!

Dù không phải…. nhưng mà giống như vậy… cho nên nhìn một chút, cũng có thể đền bù một chút chỗ bị thương trong lòng chứ?

Mà thời điểm người của tổ chức J vẫn đang nghiêm cẩn cảnh giới ở đại sảnh thấy lão đại vừa lộ ra dáng vẻ thất thần, cũng rối rít kì quái… Ánh mắt không nhịn được mà dõi theo cô gái đang di chuyển trong sảnh triển lãm kia!

Thế nào? Chẳng lẽ lão đại coi trọng? Đẹp thì rất đẹp… phụ nữ như vậy, không có khả năng không có đàn ông say mê! Bất kể như thế nào, mọi người cũng đều bắt đầu chú ý đến cô rồi!

Mà Ngũ Mang Tinh bên này, lại càng thêm nổ tung…tất cả mọi người thông qua tai nghe đang không ngừng gào thét!

“Mẹ kiếp —- thế nào lại không nhào tới!”

“Đúng nha, đây chính là tâm nguyện của nha đầu, mới rồi tôi cũng cho là nó sẽ nhào tới! Nhưng phản ứng mới rồi của nó, coi là cái gì?”

“Nha đầu này quả thật không phải người bình thường! Thật đúng là làm cho người ta nhìn không thấu tâm tư của nó, nhìn không thấu được rốt cuộc nó muốn cái gì!”

“…..Các người có thể an tĩnh một chút không?”

Một mặt khác, Dạ Huyền Mang đang hết sức chăm chú nhìn vào tất cả tình huống khả nghi, kỳ thực vừa rồi hắn dĩ nhiên cũng không ngoại lệ, rõ ràng hắn cũng cho rằng màn nhận thức kia sẽ như vậy!

Mặc dù tâm lý của hắn cũng có chút kinh ngạc, dù sao hắn cũng cho là, hôm nay cô muốn làm SHOW GIRL đại diện ra sân, chính là vì hắn mà thật tươi đẹp ra sân…Xem ra đã đoán sai, nha đầu này giống như có tính toán khác!

Hơn nữa lần này cô có tính là chân chính tiến bộ không? Ngay cả hắn cũng không nhìn thấu, cô rốt cuộc muốn làm gì… Miễn không phải trốn tránh là được!

Bất kể như thế nào, bây giờ cũng đã trở nên không quan trọng nữa! Mới vừa rồi máy quét tia hồng ngoại rõ ràng đã bị cái gì tránh được hai lần…Dù có thể tránh được dụng cụ, nhưng không thể tránh được ánh mắt của Dạ Huyền Mang hắn!

“Mang thiếu— nha đầu kia rốt cuộc còn muốn cái gì—chẳng lẽ thầm mến tôi? Không cần tên người giám hộ của cô ấy rồi sao? Cuối cùng quyết định cùng tôi qua lại?”

“Câm miệng? Lãnh Viêm Thương, cô ấy vĩnh viễn cũng không coi trọng cậu!”

“….Mang thiếu! Tại sao có thể nói như vậy? Anh nha quá đả kích người!”

“Hừ! Chớ quấy rầy…Bốn…Đông Tây Nam Bắc, đã có bốn người lẻn vào!”

Hắc K, là Hắc K tới?

Sau lần nữa theo dõi, lập tức Dạ Huyền Mang xác định đã có bốn người đi vào, trận chiến đã khởi động, hắn không nhịn được có chút ít khẩn trương!

Nếu như đối phương là người của Hắc K, như vậy bất kể thế nào, phải cẩn thận ứng phó mới phải, nếu như không cẩn thận để xảy ra chuyện gì, đã không phải là vấn đề tài sản bình thường, mà là tính mạng!

“….Dạ!”

Nhiệm vụ tới, đối thủ tới, OK, tán gẫu đương nhiên phải kết thúc! Mọi người lập tức tiến vào trạng thái chuẩn bị chiến đấu!

Mà Hồng Yêu và Vân Cô Buồm vẫn canh giữ cách Hàn Bối Bối không xa, sau khi nghe thanh âm của Dạ Huyền Mang từ trong tai nghe, cũng không dấu vết mà hướng lại gần sát cô!

Nhiệm vụ lớn nhất của bọn họ hôm nay, chính là bảo vệ an toàn cho SHAN được Bối Bối mang trên người biểu diễn, đương nhiên phải toàn lực ứng phó! Tuyệt đối không cho phép xảy ra chuyện gì không may!

Người không rõ chân tướng, vẫn luôn không ngừng trò chuyện với nhau, không ngừng đuổi theo!

Mà thời điểm mọi người còn không rõ ràng lắm chuyện gì đang xảy ra, nguồn điện bên trong sảnh lại đột nhiên bị ngắt! Trong cả đại sảnh, bởi vì muốn bảo vệ kim cương còn có các loại đồ trang sức có hiệu quả lớn nhất, bên trong phòng khách sớm hoàn thiện kỹ thuật cách quang hoàn mỹ nhất…Bởi vì vậy nên sau khi nguồn điện bị ngắt, bên trong đại sảnh, từ từ tối đen như mực!

Trong bóng tối, có người sợ hãi kêu lên, có người khóe môi rõ ràng nâng lên một nụ cười ý vị sâu xa, hết thảy tất cả…cũng chỉ là chuyện trong nháy mắt như vậy mà thôi!

Dạ Huyền Mang cùng người trong Ngũ Mang Tinh, sau khi chứng kiến nguồn điện bị ngắt, tự nhiên trong lòng, cũng không nhịn được khẩn trương một chút… bọn họ cho rằng phòng thủ của bọn họ đủ hoàn mỹ! Nhưng không nghĩ tới, trong nội bộ lúc này hiển nhiên vẫn bị người khác trà trộn vào…

Nếu như không phải bởi vì trà trộn được vào nội bộ, không thể nào cắt đứt nguồn điện hoàn mỹ như thế! Hơn nữa…Bởi vì nguồn điện bị ngắt, tiếp tục như vậy…mất lợi thế chính là bọn họ!

“Hồng Yêu, Vân Phàm! Hồng Hồ liền giao cho các người!”

“Ừ! Hiểu!”

Người của Ngũ Mang Tinh đồng thời cũng bắt đầu toàn bộ xuất động! J bên này dĩ nhiên cũng sẽ không yếu thế!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.