Người Giám Hộ Vô Lại

Chương 43: Q.3 - Chương 43




Mặc dù hắn là ông chủ trong giới điện ảnh, nhưng hắn rất ít giao thiệp, cho nên đồng dạng, hắn rất bá đạo, rất xấu!

Đối với cô, mặc dù muốn dẫn cô theo bên cạnh, mặc dù muốn làm việc cùng nhau, nhưng hắn tuyệt đối sẽ không để cho cô đi theo con đường của một ngôi sao, cô chỉ thuộc về một mình hắn!

“Thật hay giả?”

“Đương nhiên là thật, lừa cô làm gì?”

Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của cô tràn đầy kích động, rõ ràng vẫn đáng yêu giống y chang trước kia, rõ ràng vẫn cứ làm cho người ta khó có thể kháng cự!

“Vậy… làm thư kí của anh, cần làm những gì?”

“Sẽ không quá khó, dĩ nhiên, cũng không dễ dàng, yêu cầu của tôi rất cao. Như thế nào, có muốn khiêu chiến một chút hay không?”

“…..Ừ….”

Hắn nhíu mày, cô cũng không nhịn được học nhíu mày! Làm trong lòng hắn vụng trộm nở một nụ cười!

Không thay đổi, cô căn bản không thay đổi chút nào! Trước kia là vậy, hiện tại cũng chỉ là như vậy… Đáng ghét! Hiện tại thật sự rất muốn ôm cô vào lòng, thật tốt cảm nhận cô! Cảm nhận cô là chân thật, cảm nhận cô rốt cuộc đã trở lại… nhưng mà không được! Không có cách nào, thật là khó chịu!

“Thế nào? Hai ngày nay vừa lúc người khác nghỉ việc, tôi cần phải nhanh chóng tìm người, nếu như cô không có hứng thú, không sao, tối hôm nay tôi sẽ cho cấp dưới đăng quảng cáo tuyển dụng!”

“…..Không cần, không cần….. không cần vậy, tôi là nói không cần đăng quảng cáo tuyển dụng, tôi muốn, tôi muốn!”

“Làm thật?”

“Làm thật!”

Rất tốt, nhìn bộ dạng dùng sức gật đầu của cô, một người phúc hắc, trong lòng đang len lén cười!

Con cá mắc câu, nhưng phải cẩn thận, đừng làm cho con cá chạy trốn khỏi lưỡi câu mới được!

“Không hỏi tiền lương?”

“Không hỏi, dù sao Phong thiếu cũng bao ăn ở cho tôi, tiền lương bao nhiêu cũng không sao!”

“Không hỏi cụ thể cần làm gì?”

“Không hỏi, anh nói rất dễ dàng!”

“Tin tưởng tôi như vậy?”

Không nhịn được đứng dậy, nhéo chóp mũi của cô, nha đầu này thật sự đã sống trong Ngũ Mang Tinh bốn năm sao? Vì sao một chút phòng bị cũng không có? Hay là bởi vì đối phương là hắn, cho nên không có phòng bị?

“Ừ, tin tưởng!”

Nụ cười ngọt ngào, trực tiếp đánh vào tận đáy lòng người khác! Chỉ là cười như vậy, đã triệt để hòa tan trái tim của ai kia!

Ai ~~ vẫn luôn như vậy, Phong Thiên Dục nha Phong Thiên Dục, mày có thể tuyệt tình, mày có thể vô tình, mày có thể tuyệt yêu! Nhưng bất kể thế nào, mày vĩnh viễn không thể sinh ra sức chống cự với nha đầu này!

Đồng thời lúc cô cười, hắn một chút cũng không keo kiệt mà cười cười với cô!

“Được, vậy ngày mai bắt đầu, đi làm cùng tôi!”

“Ừ!”

Hai người đều cười, nhưng rõ ràng đều có mục đích riêng phải đạt được!

Rốt cuộc nên nói người nào tính toán người nào? Kỳ thực không có cách nào tính toán rõ ràng!

Ý nghĩ của cô rất đơn thuần, chính là như vậy đơn giản mai phục bên cạnh hắn, hoàn toàn biết rõ các mối quan hệ của hắn trong bốn năm qua! Nếu như có mảnh đào hoa thối nào, một chút cũng sẽ không không lưu tình mà bẻ gãy…

Mà ý nghĩ của hắn, thật ra thì cũng rất đơn giản, chính là loại đơn giản đem cô để ở bên cạnh, nơi nào cũng không đi được…

—————————-

Phong Thiên Dục tự mình mang theo một cô gái đi làm cơ hồ dọa sợ mọi người!

Bởi vì ở trong England, tất cả mọi người đều rõ ràng, công ty rất thiết huyết, cho tới bây giờ đều không cho phép đi cửa sau, cho tới bây giờ đều dựa vào thực lực của mình!

Cho nên cũng chính bởi như vậy, không biết có bao nhiêu người sứt đầu mẻ trán vì muốn vào làm ở England…

Như vậy một màn ngày hôm nay… thử hỏi rốt cuộc coi là cái gì? Coi là cái gì? Có thể coi là lão bản tự mình không tuân theo quy định thiết huyết của công ty hay không?

“Hi, mọi người hôm nay cùng tụ tập, hoan nghênh một đồng nghiệp mới của công ty!”

Phong Thiên Dục dắt tay của cô… cô cũng chậm lụt quên mất cự tuyệt, hoặc là nói căn bản cũng không biết phải cự tuyệt thế nào!

Cô đứng bên cạnh hắn, nhận lấy ánh mắt kinh ngạc của mọi người, cô cũng tự nhiên hào phóng cười cười!

Mà trong đám người tới vây xem, rõ ràng có một cô gái lộ ra thần sắc không thể tin…

Sao lại như vậy? Làm sao có thể chứ! Rõ ràng… rõ ràng nha đầu này đã mất tích bốn năm, rõ ràng cô vẫn đang đắc ý khi nó biến mất…

“Tổng giám đốc, vị này là?”

Mặc dù có không ít người làm việc lâu năm, nhìn Hàn Bối Bối cảm thấy quen mắt, nhưng lại không nhớ rõ đây rốt cuộc là ai… hơn nữa nhìn nụ cười thản nhiên trên mặt đứa nhỏ này, đều khiến cho mọi người không dám bộc phát ra kháng nghị gì, thậm chí càng thêm khoa trương mà nói, mọi người căn bản không nói chuyện, chỉ sợ dọa cô, dọa sợ tiểu công chúa cô!

“Bắt đầu từ hôm nay, cô ấy sẽ đảm nhiệm chức vụ trợ lý đặc biệt của tôi, Hồ Nhi, tới cùng mọi người giới thiệu một chút!”

“Được!”

Cô mỉm cười nhìn hắn, sau đó gật đầu với hắn, một chút cũng không sợ sệt từ bên người hắn đi ra, thậm chí ở trước mặt hắn, thanh âm cũng như thế không kiêu ngạo không tự ti!

“Chào mọi người, tôi tên là Hồ Nhi, Vi Hồ Nhi! Về sau sẽ cùng làm việc với mọi người, rất nhiều chuyện sẽ không hiểu rõ, cho nên phiền mọi người chiếu cố Hồ Nhi!”

Thật đáng yêu, nữ sinh ngoan!

Một người đàn ông độc thân, nhìn một cô gái nhỏ đáng yêu như vậy, người có thể không động tâm? Đều ở đây rối rít gật đầu!

Còn phần lớn các cô gái đều mỉm cười gật đầu với cô!

Thời điểm Phong Thiên Dục nghe cô tự giới thiệu, trong lòng không nhịn được mà hơi than thở! Không hổ là ở trong Ngũ Mang Tinh bốn năm, đầu óc chuyển vô cùng mau!

Lúc ở nhà, hắn chưa từng hỏi tên họ chân chính của cô, cũng cố ý không hỏi, chính là muốn nhìn một chút, hôm nay cô làm sao hoàn chỉnh bài tự giới thiệu mình!

Mà lúc hắn nghe đến, cô giới thiệu mình là ‘Vi Hồ Nhi’, nụ cười từ từ treo trên mặt hắn!

Vi sao? A, đột nhiên thoạt nhìn sẽ rất khó đoán, nhưng sau khi đã biết thân phận của cô, lại không còn khó rồi… nửa bên của chữ Hàn thôi…

Cho nên làm sao ngươi có thể nói nha đầu đáng chết này không thông minh đây? Làm sao ngươi có thể nói, cô ngây ngốc đây?

“Tốt, tốt, như vậy về sau mọi người liền đều là đồng nghiệp, để tôi dẫn cô đi thăm phòng làm việc!”

“Để tôi dẫn cô đi xem phòng ăn của nhân viên!”

“….. Để đó tôi dẫn cô đi…..”

“Tốt, tốt, cám ơn mọi người…”

“…..”

Cô thân thiện dung nhập vào bên trong đại tập thể này! Hoàn toàn khiến mình vui vẻ!

Hắn dựa vào tường nhìn cô, trong đôi mắt tràn đầy cưng chiều… mà một cô gái đã ngồi xuống một bên, lại thỉnh thoảng theo dõi hắn một chút, sau đó lại nhìn chằm chằm “Vi Hồ Nhi” một chút!

Tất cả trong ngực đều là tràn ngập buồn bực!

Là như thế này sao? Là như thế này? Làm sao có thể chứ… làm sao có thể… Vi Hồ Nhi? Không phải là Hàn Bối Bối sao? Không phải như vậy…

Rõ ràng gương mặt đó… rõ ràng gương mặt đó khiến cho cô căm hận đã lâu rồi…

Thật là ghê tởm, cô rõ ràng là một phụ nữ 27 tuổi, nhưng bất kể như thế nào, cũng không đấu lại một đứa nhóc…thời điểm bốn năm trước, cô đã biết mình đấu không lại rồi… Đáng chết!

Nhưng bất kể như thế nào, cũng cho là nó đã chết, cho nên hắn không có phòng bị, bốn năm này, người cùng hắn duy trì quan hệ, duy nhất cũng chỉ có cô, cô cho rằng sóng yên biển lặng, cho rằng cô là người cuối cùng ở cùng hắn…

Kịch bản trong tay, vì cô khẩn trương mà từ từ biến dạng, trong ánh mắt kia tràn ngập sợ hãi, trong ánh mắt kia tràn ngập tức giận… thiêu đốt cô, cũng thiêu đốt Hàn Bối Bối…

Cảm nhận được tia oán hận nóng rực sau lưng, Hàn Bối Bối cảm thấy như có gánh nặng, cho nên cô quay đầu lại, liền không chút sai lệch nhìn thấy người phụ nữ đang trợn mắt nhìn mình!

Lúc cô gái đó nhìn cô, cô cũng thật sâu nhìn cô ta… đem gương mặt cô gái này, ghi tạc vào trong óc, cô không đi quản cô ta, hiện tại không có lòng đi quản chuyện gì mất lòng! Hiện tại việc tạo quan hệ tốt với mọi người mới là quan trọng!

Về phần cô gái này vì sao ghét cô như vậy, vì sao lại dùng ánh mắt tựa hồ muốn cô chết mà nhìn cô… đợi sau hãy nói! Cũng đã vào công ty rồi, về sau còn rất nhiều thời gian!

Hàn Bối Bối thân thiện tạo mối quan hệ với mọi người, cô cũng rất dụng tâm ứng phó mỗi người!

Cũng bởi vì như vậy, trong lòng cô rất rõ ràng, người thật lòng muốn cùng cô lôi kéo quan hệ, không tính là nhiều, nhiều nhất là một lũ đàn ông mang tâm bất lương… mấy cô gái thật lòng thích hắn! Những người khác đều chỉ vì cô là người hắn mang tới mà nịnh bợ!

Ánh mắt hai người, đụng vào nhau giữa không trung, cô bán cho hắn một nụ cười khổ!

Còn hắn cũng tương ứng trả về cho cô một nụ cười, sau đó hướng cô giơ ngón tay cái lên, dùng hình miệng nói cho cô biết “cố gắng lên”, rồi nhấc chân đi về phòng làm việc của mình!

Lúc hắn rời đi, cô thu hồi nụ cười khổ, toàn tâm ứng phó mỗi người… mà sau lưng, cảm giác cũ vẫn còn!

Cô gái kia… rốt cuộc là ai? Mặc dù cô hình như cảm thấy không xa lạ, còn giống như đã gặp qua, nhưng là xin lỗi, nhất thời không thể nhớ ra!

Bất quá cẩn thận suy nghĩ một chút, nụ cười lại hiện lên khóe môi cô, không quan trọng, bất kể là ai, đối với cô uy hiếp cũng không lớn, dù sao đại khái cũng chỉ là một phụ nữ có ý với hắn mà thôi!

Tình huống như thế, đối với cô mà nói, đã sớm không xa lạ gì rồi, phụ nữ thích hắn một đoàn, một đoàn đấy! Thời điểm cô còn bé, không phải đã xử lý một đoàn lại một đoàn đấy sao?

Bất kể là ai! Không ngại! Phụ nữ có thể vượt qua cửa ải của Hàn Bối Bối cô, không nhiều!

Không, nói sai rồi, không phải là không nhiều, mà là cho tới bây giờ, cô còn chưa gặp qua! Đạo cao một thước, không có biện pháp, cô là ma, là một con ma so với bất kể đạo sĩ nào muốn nhập vào hắn đều cao hơn một trượng!

Nhẹ nhàng không chút dấu vết đi đến bên cạnh cô gái kia! Cô ngẩng đầu, hơi nâng lên nụ cười!

“Chào dì!”

” …… “

Tê liệt! Biểu tình căm hận chưa kịp thu hồi, rõ ràng trong giây phút đó đã tê liệt trên mặt cô gái! Mà thời điểm mọi người, nghe ‘Hồ Nhi’ xưng hô như vậy, cũng đều không thể tưởng tượng nổi mà đưa tay che miệng!

Trời ạ, Hồ Nhi… Hồ Nhi thế nhưng gọi nữ minh tinh nóng bỏng nhất là… dì? Này… này…

“Dì, dì không thích Hồ Nhi sao? Từ đầu đến cuối, mọi người đều nói chuyện cùng Hồ Nhi, chỉ có dì dùng ánh mắt đáng sợ nhìn con, Hồ Nhi khiến người ta ghét như vậy sao?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.