Người Giám Hộ Vô Lại

Chương 48: Q.3 - Chương 48




Cô một mực cố gắng, nỗ lực hướng hắn biểu đạt tình cảm chân thật nhất! Một mực nỗ lực đi tới bên cạnh hắn!

“Ô ô ~~~ anh cho rằng… anh cho rằng anh nói một câu khốn kiếp, là có thể triệt tiêu tất cả lỗi lầm của anh sao?”

“….. Anh không nghĩ như vậy!”

“Khốn kiếp! Anh là một con rùa đen!!!”

“…..Được rồi, anh là con rùa đen!”

Trở lại! Bối Bối của hắn rốt cuộc trở lại, thật tốt, thật tốt!

Nhìn Bối Bối ngồi ở trên người của hắn, trong lòng chính là thỏa mãn a, trong lòng chính là đắc ý nha ~~~~

“Dục khốn kiếp ~~~ tại sao? Tại sao anh bốn năm sau lại thay đổi thật nhiều như vậy?”

Chính hắn bốn năm trước, cho tới bây giờ cũng đều là đẩy cô ra, cho tới bây giờ cũng chỉ là tỉnh táo nói cho cô biết, quan hệ giữa cô và hắn, tuyệt đối không thể nào!

Nhưng chính hắn bốn năm sau, làm sao sẽ… làm sao sẽ đột nhiên mỗi lần cùng cô lại làm ra những thứ này, nói những lời khiến cho cô cảm thấy mặt đỏ tới mang tai? Tại sao phải như vậy khiến cô đoán không ra, vẫn luôn nói những thứ kia để cho cô cảm thấy…. cảm thấy là lời nói yêu thương giữa tình nhân mới có?

“Ừ? Thay đổi thật nhiều? Thay đổi chỗ nào? Nếu như Bối không thích, như vậy anh lại biến trở về!”

“Không cần! Không cần!”

Cái gì? Biến trở về? Tại sao có thể biến trở về? Biến trở về, như vậy hắn không phải lại muốn bắt đầu hờ hững với cô sao? Có phải hay không lại muốn bắt đầu đẩy cô ra?

Mẹ nó ~~~ chỉ là suy nghĩ một chút, cũng cảm thấy vô cùng sợ hãi, tại sao có thể biến trở về?

“Ừ? Vậy rốt cuộc Bối trách cứ cái gì? Anh thay đổi chỗ nào?”

Xấu xa, hắn cười xấu xa, xấu xa nhìn cô!

Nha ~~ Bối, ngươi thật đáng thương, ngươi nhất định đều không biết, tất cả tâm sự của ngươi cơ hồ đều viết ở trên mặt, làm cho người ta nhìn không sót một cái gì!

Nhưng không có biện pháp, hắn chính là khốn kiếp, hắn chính là bại hoại, hắn chính là làm bộ không biết, hắn chính là muốn xem cô nóng lòng…

Nhìn cô chân thực như thế, cô ở bên cạnh hắn…để cho hắn cảm nhận được cảm giác rất chân thực! Bối Bối ở đây, Bối Bối rốt cuộc trở lại, rốt cuộc về bên người hắn rồi!

“….. Anh…. anh bốn năm trước rõ ràng kháng cự em như vậy, vì sao… vì sao bốn năm sau, vì sao anh biết rõ ràng…. Biết rất rõ ràng em làm bộ không phải là Bối Bối, không ~~ ý của em là, biết rõ ràng em chính là Bối Bối, anh vẫn không không giải thích được nói những lời đó với em… Anh biết hay không, những lời đó…”

“Như thế nào?”

Nước ấm có chút lạnh rồi! Săn sóc thay nước lần nữa!

Vòi sen bắt đầu phun nước xuống, phun ở trên người của cô và hắn! Tạo thành một cỗ hơi nước, tạo thành một cỗ mập mờ, nước trên người cô, từ từ nhỏ giọt trên người của hắn…

“Anh….anh đáng ghét…anh rốt cuộc…”

“Ừ? Như thế nào?”

Nha ~~ Bối Bối đáng thương, Bối Bối bi kịch, Bối Bối ngốc! Xem ra có nhiều điều, em vẫn luôn học không được thông minh nha!

“Anh… Đáng ghét! Đáng ghét! Anh làm gì vẫn khiến cho người ta nghĩ không ra anh đang nghĩ cái gì? Anh làm như thế…. Anh làm như thế khiến cho đầu người ta trở thành tương hồ!”

Như vậy? Tương hồ rồi hả? Nha ~~ Bối Bối! Đứa bé ngốc này! Xem ra thật sự không thể tiếp tục như vậy, nếu không, đứa bé ngốc này, không biết đến cuối cùng không đoán được, có hay không đến thời điểm không đoán ra được đột nhiên trốn mất!

Hắn dùng tay nâng mặt cô, không để cho cô đong đưa qua lại nữa, không để cho cô lại tạo thành gánh nặng của mình!

“Bối! Anh bốn năm trước đây, sẽ hôn em sao?”

“…..Không biết….không, có nha! Mỗi ngày đều hôn ngủ ngon!”

Mặc dù những thứ kia đều là do cô yêu cầu!

Mà hắn nghe cô nói như vậy, cũng thật không biết nên khóc hay nên cười! Người này… người này thế nào ở thời điểm nên thông minh, lại không thể thông minh một chút xíu đây?

Tay ôm mặt cô, ngón tay cái nhẹ nhàng đi tới trên môi của cô, nhẹ nhàng ở trên môi của cô qua lại di động, chậc chậc, mê người…nhiều cảm xúc, có bao nhiêu người có đôi môi đỏ mọng, nhìn đôi môi đỏ mọng này, màu mắt hắn, bắt đầu không ngừng sâu hơn, không ngừng…. Lăn lộn một cỗ xa lạ!

“Bối, anh bốn năm trước đây, sẽ hôn chỗ này của em sao?”

“….”

Tê dại! Cảm giác thật tê dại ~~ tê dại khiến cho cô không biết phải nói sao mới tốt!

Tần số nhịp tim, cũng càng ngày càng nhanh, càng ngày càng xốc xếch! Làm sao bây giờ…. Làm sao bây giờ, tim còn đập rộn như vậy, cô có thể hay không bởi vì bạo huyết mà chết?

“Bối, anh bốn năm trước đây, sẽ nói những lời này với em sao? Nói những lời khiến em không giải thích được, không thể chống đỡ được?”

“……Sẽ không, đều sẽ không a!”

Cũng là bởi vì sẽ không, cho nên hắn mới cảm thấy buồn bực, cho nên hắn cảm thấy…cảm thấy đau đầu!

“Bối Bối, một người đàn ông đối với một người phụ nữ làm ra điều này mà nói, đối với người phụ nữ nói ra những lời khiến cho tim người ta đập nhanh, rốt cuộc đại biểu cho cái gì đây?”

Nhìn xem, hắn thật ra thì vẫn tương đối thích hợp đóng nhân vật người giám hộ, xem, hắn giống một người giám hộ hoàn mỹ, đang từng bước hướng dẫn, đang từng bước dạy dỗ!

“…..Giống như….Giống như…. Anh yêu thích em?”

Cô không nói quá nhiều, chẳng qua là thời điểm đau đầu tự hỏi, sau đó đột nhiên sắc bén nói ra những lời này!

Nụ cười ở khóe môi của hắn, bởi vì bốn chữ này của cô, mà từ từ mở rộng! Tảng đá đè ép trong lòng, giống như được cô mở ra, không ảnh hưởng rồi, cũng không nặng… có thể hô hấp rồi!

Dùng thân phận của một người đàn ông, cùng cô người con gái này, cùng nhau hô hấp lần nữa, cùng nhau có một cuộc sống lần nữa!

Mà không phải cha, không phải là người giám hộ, không phải là sự quái dị giữa một người cha và con gái, không phải là sự quái dị giữa một người giám hộ cùng đứa trẻ…

Đúng, chính là đàn ông và phụ nữ! Chính là một người đàn ông thích một cô gái, một cô gái thích một người đàn ông, đơn thuần như vậy, không có áp lực như vậy! Hơn nữa thì ra thật sự thừa nhận, giống như cũng không có quá khó khăn như vậy!

Nhẹ nhàng kéo cô xuống! Khiến cho thân thể cô, toàn bộ nằm trên người của hắn!

Lần này đổi lại là một cái hôn nóng bỏng, một nụ hôn xâm nhập nóng bỏng!

Hắn không trả lời cô, lại dùng hành động trả lời cô!

Bởi vì hắn cảm thấy, Bối Bối đã hiểu, một người cha, sẽ không biến thái hôn con gái như vậy! Một người cha, sẽ không cùng con gái hôn lưỡi…

Hắn là đàn ông, hắn là đường đường chính chính dùng thân phận của một người đàn ông đi hôn người phụ nữ nhỏ này…đúng vậy, người phụ nữ nhỏ Bối Bối, nghe cho kỹ, hắn lấy nụ hôn làm hành động, làm lời tuyên thê, là sự yêu thích của một người đàn ông đối với phụ nữ, đúng vậy, hắn thích cô!

Không phải là một chút xíu thích cô cho là kia, không phải là thật đơn giản thích cô cho là kia…

Là thích đến tận trong xương cốt, là thích đến tận cùng của thích! Là thích đã xông vào trong máu…

Cô….. Quan trọng giống như cốt tủy của hắn, huyết dịch của hắn, trái tim của hắn!

Cô… Là dấu hiệu sinh mạng quan trọng nhất của hắn, không có cô… hắn sẽ chết, hắn nhất định sẽ chết! Dù còn sống, vậy chẳng qua cũng chỉ là cái xác không hồn!

Bối Bối! Tiểu Bối Bối của hắn đó ~~ người hắn yêu nhất, bảo bối trân quý nhất…

Lại cùng lần trước một dạng, hay nói đúng ra, cùng bốn năm trước một dạng, ở thời điểm cô mau thiếu dưỡng khí, hắn nhân từ buông cô ra!

Hàn Bối Bối bốn năm sau, cùng Hàn Bối Bối bốn năm trước, có chút phương diện vẫn là đồng dạng, ngốc giống nhau, giống nhau không có bất kì kỹ thuật gì…. tựu như kỹ thuật hôn!

“…….Ai~~”

Sau khi nỗ lực hít thở vài ngụm không khí, cô thật ra hơi buồn bực, đồng dạng, cũng có chút ghét hắn không trả lời, liền muốn tùy tiện dùng một cái hôn, bày tỏ thái độ với cô! Thật đáng ghét có đúng hay không?

“Bối, vì sao than thở? Cảm thấy kỹ thuật hôn của anh không tốt, còn muốn một lần nữa?”

Vuốt ve làn da trơn mịn của cô, nụ cười xấu xa, trực tiếp hiện lên khóe môi của hắn!

Hắn không hôn môi phụ nữ, nhưng cô là ngoại lệ, mỗi một lần hôn cô, cảm thấy thật hạnh phúc, cảm thấy có cảm giác thật thoải mái! Đó là một loại khát vọng, là một loại khát vọng đối với người mình yêu, cũng chỉ có thật yêu, mới có khát vọng, mới có ảo tưởng!

“……Mới không phải, đã đủ rồi, còn có…anh làm gì hôn em?”

Hôn không giải thích được như vậy, khiến cho cô rất có áp lực tâm lý OK?

“Vẫn không rõ?”

“…..Không hiểu!”

Giả bộ?

Nhìn ánh mắt u mê của cô gái nhỏ, Phong Thiên Dục nhíu mày, trong đôi mắt kia, rõ ràng tràn ngập xem xét, nha đầu này là một người thông minh như vậy, có khả năng không hiểu sao?

Hoài nghi! Tiếp tục hoài nghi! Rất hoài nghi hơn nữa!

“Hàn Bối Bối!”

“Ừ?”

“Là thật không hiểu?”

“…. Là thật!”

Choáng nha! Dĩ nhiên không hiểu! Mặc dù nói đàn ông đối với phụ nữ, bình thường bày tỏ sự yêu thích, bình thường bày tỏ có dục vọng, bình thường…

Nhưng hắn cái gì cũng không nói, cô làm sao biết đây? Đoán sai làm sao bây giờ? Cô mới không cần 囧 như vậy đấy, hơn nữa bất kể như thế nào, cô vẫn thích hắn, thích rõ ràng như vậy, thế nhưng hắn cho tới bây giờ đều đẩy cô ra, cho tới bây giờ đều không nói thích!

Cho nên bất kể như thế nào, mượn cơ hội này, khiến cho người này nói ra, tuyệt đối là một ý tưởng thật tốt, cho nên vốn là rất u mê, đương nhiên càng muốn giả bộ non mềm hơn, càng thanh thuần hơn ~~

“Được rồi, nếu không hiểu, xem ra anh phải làm rõ ràng hơn một chút!”

Cười, hắn mặc dù do dự một chút, nhưng bàn tay đã xấu xa phủ lên ngực của cô ~~ rồi sau đó bắt đầu không nghiêm chỉnh vuốt ve!

“Bối, chuyện như vậy, chính là chuyện một người đàn ông chỉ có thể làm với phụ nữ!”

“…..Ừ!”

Cho nên nói, cô không phải con gái? Trong mắt hắn, cô rốt cuộc là phụ nữ rồi hả?

“Bối, nếu như suy nghĩ của anh vẫn còn giống với bốn năm trước, như vậy anh bây giờ, sẽ không đối với em làm những thứ này!”

“…..Ừ!”

Cho nên nói, hắn hiện tại rốt cuộc nhận ra cô rõ ràng là phụ nữ? Cho nên nói rõ hiện tại hắn đã nghĩ thông suốt? Đối với cô không hề bài xích nữa rồi hả?

“Đứa ngốc Bối Bối, em ở trong mắt anh, là một người phụ nữ, là một phụ nữ hoàn chỉnh, là một người phụ nữ khiến anh sinh ra dục niệm, sẽ làm anh có dục hỏa!”

“Cho nên…”

“Không sai, cho nên giống với những lời em nói khi nãy!”

“Anh yêu thích em?”

Cô trợn to hai mắt, mặc dù thật giận bản thân không nhịn được, nhưng mà ở một thoáng hắn mỉm cười gật đầu kia, rõ ràng, cái loại tự hào cùng kiêu ngạo, trực tiếp dâng lên trong lòng cô!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.