Người Giám Hộ Vô Lại

Chương 20: Q.2 - Chương 20: Cô thế nhưng thật hưởng thụ




“Thượng Nghĩa!”

Tức giận nhìn đồng hồ một cái, cô khẳng định nếu như bây giờ mình vẫn giằng co với hắn, như vậy hôm nay nhất định sẽ đi học muộn, được rồi, vì lợi ích không bị muộn học, hừ, để cho hắn đưa đi một đoạn đường tốt lắm!

“Thượng Nghĩa? Trung học cơ sở? Oa, nguyên lai là học muội, trước kia tôi cũng tốt nghiệp trung học cơ sở Thượng Nghĩa, hơn nữa học muội, quan trọng hơn là, bây giờ tôi đang học đại học Thượng Nghĩa, như thế nào? Khốc không? Liên thăng đấy!”

“Được rồi, được rồi, tôi không có thời gian nhận thân với anh, lái xe đi, nếu không để cho tôi bị muộn học, anh nhất định phải chết!”

“Được!”

Dạ Huyền Phỉ nhìn nha đầu này trưởng thành giống như vượt quá với số tuổi, khóe môi dâng lên một nụ cười vẫn luôn không biến mất, nhìn ra, đây là một nha đầu rất đặc biệt, một nha đầu già dặn trước tuổi!

Xe rất nhanh bắt đầu chuyển bánh. Thời điểm vừa mới bắt đầu, hắn sợ cô không thể thích nghi, cho nên mới đi rất chậm, sau đó dần dần tăng tốc, dần dần phóng vun vút trên đường. Hơn nữa xe thể thao của hắn là xe mui trần, cho nên sau khi chuyển động, gió cũng giống như càng lúc càng lớn!

Từ lúc mới bắt đầu, gió nhẹ, dần dần biến thành gió mạnh liệt, cảm giác thổi vào trên mặt, ban đầu thì mềm mại, dần dần biến thành tàn bạo, cả khuôn mặt cảm giác như bị dao cắt!

“Thật thoải mái. . . . . .”

Hắn nhìn cô ngồi bên cạnh, vậy mà không thét chói tai, hơi hơi có chút ngạc nhiên. Thời điểm nhìn về phía cô cũng mới phát hiện, thì ra không biết từ lúc nào, nha đầu mở ra hai cánh tay, cả người nhắm mắt lại hưởng thụ loại tốc độ này!

Kỳ thực thời điểm vừa bắt đầu, hắn cho rằng cô sợ, nhưng hiện tại nhìn nụ cười trên mặt cô, Dạ Huyền Phỉ không nhịn được càng thêm tán thưởng tiểu nha đầu này!

Rất lợi hại, duới tình huống như thế, nữ sinh còn có bình tĩnh ung dung như vậy cũng không nhiều!

“Ừ, rất thoải mái, có một loại cảm giác theo gió vượt sóng, Dạ Huyền Phỉ, anh có thể đi nhanh thêm một chút!”

“Nha? Có thể chịu đựng được?”

“Nói nhảm!”

Cô đột nhiên xoay đầu lại, trừng mắt liếc hắn một cái, nhưng trong biểu lộ kia rõ ràng tràn đầy tính khí tức giận của trẻ con, làm hại Dạ Huyền Phỉ phá lên cười ha ha, hơn nữa hắn đồng thời cũng đạp chân ga, tăng thêm tốc độ!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.