Người Giám Hộ Vô Lại

Chương 44: Q.2 - Chương 44: Cũng không phải bị ép buộc?




Quanh đi quẩn lại trên đường cái giống như một con ruồi nhưng vẫn tìm không thấy người. Hắn thật sự đau đầu, lại đột nhiên nhớ tới số điện thoại vừa nhắn tin cho mình.

Có được ảnh chụp của Bối Bối rõ ràng như vậy, hơn nữa thời điểm chụp ảnh, ánh mắt của Bối Bối còn nhìn vào ống kính, điều đó chứng tỏ Bối Bối không phải bị ép buộc. Chắc chắn Bối Bối đang ở cùng một chỗ với người kia.

Sau khi cố đè xuống tâm trạng không thoải mái trong lòng, Phong Thiên Dục cơ hồ cùng đường phải gọi cho số điện thoại kia! Hắn cũng muốn xem rốt cuộc là ai dám to gan bắt cóc cô như vậy!

Ở bên này, khi Dạ Huyền Phỉ đang thực buồn bực chuẩn bị lái xe đưa Hàn Bối Bối về nhà thì điện thoại di động của hắn thúc riết reo lên! Hắn cau mày cầm điện thoại lên nhìn, là một số xa lạ nên định không nhận, nhưng dường như Hàn Bối Bối lại rất để ý rốt cuộc là ai gọi đến! Khi hắn còn chưa kịp nhấn phím từ chối thì điện thoại đã nhanh chóng bị đoạt mất.

Hắn tươi cười dần dần lan tỏa trên gương mặt Hàn Bối Bối, trong lòng không nhịn không được từ từ sợ hãi. Từ khi biết nha đầu này, đầu tiên cảm thấy cô thực đặc biệt, kế tiếp ở chung với cô, cô quả thật không phụ sự kỳ vọng của hắn một chút nào, “đặc biệt” tới cực điểm!

“Hàn Bối Bối. . . . . . Ánh mắt của em như vậy là sao? Làm sao tôi lại cảm thấy em đang YD điện thoại của tôi?

“Đi đi đi, cái gì mà YD điện thoại của anh, điện thoại của anh còn chưa đủ sức hấp dẫn tôi đâu. Nghe điện thoại đi, nhanh lên một chút!”

“. . . . . Em biết?”

“Ừ! Anh nhận mau đi!”

Cô đoán không lầm, mặc dù thời gian chậm hơn so với dự tính của cô một chút, nhưng hoàn hảo là hắn vẫn gọi điện tới như suy nghĩ của cô! Ha ha ha!.

“Này, này, này, xem bộ dạng dung tục của em, không phải là người em vừa mới gửi tin nhắn kia chứ?Em gửi tin nhắn cho ai vậy?”

“Anh đừng nhiều chuyện, nhận điện thoại trước đi!”

Hừ, hắn còn dám tránh mặt cô, lần sau còn dám bỏ mặc cô đi không một lời giải thích như thế, cô sẽ tiếp tục hù chết hắn, lần này hẳn cũng đủ khiến hắn cảm thấy đòi mạng rồi, chuyện hôm nay khẳng định còn nghiêm trọng hơn so với chuyện đến quán bar lần trước.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.