Người Giám Hộ Vô Lại

Chương 129: Q.2 - Chương 129: Đây cũng là hồng phấn tri kỷ của hắn?




“Ừ, được, cô làm việc của cô đi!”

Diêm Thiến Hoa thấy Cát Văn Huệ gật đầu với cô một cái, cô cũng vội vàng gật gật đầu, đưa mắt nhìn cô ta rời đi! Mà thời điểm nhìn bóng lưng Cát Văn Huệ, nghe được vài lời thảo luận từ phía sau, đôi mắt hạnh của cô không khỏi từ từ híp lại!

“Nha, Văn Tuệ đã trở lại rồi, lần này nha, ông chủ khẳng định lại muốn cưng chiều cô ta!”

“Đúng đúng, Văn Tuệ thực sự may mắn, đi theo bên cạnh ông chủ gần một năm rưỡi rồi, nhưng cho tới bây giờ cũng không bị ông chủ nói không muốn cô!”

“Văn Tuệ người ta có bản lĩnh, cô xem người ta rõ ràng là một đại minh tinh rồi, nhưng không có dáng vẻ kiêu ngạo của minh tinh không nói, hơn nữa khí chất tốt như vậy, nếu tôi có một nửa của cô ta, tôi nghĩ tôi cũng sẽ. . . . . .”

Nắm tay quả đấm, trong mắt Diêm Thiến Hoa bắn ra tán loạn hàn quang!

Không lầm? Ừ? Đây cũng là?

Sau khi tới công ty không bao lâu, cô loáng thoáng biết được, bên cạnh hắn, bình thường có bạn giường cố định, hơn nữa trong 10 nữ nghệ sĩ của công ty, ít nhất có 4 người đã leo lên giường của hắn. . . . . .

Mặc dù đều là những người phụ nữ đê tiện kia tự đưa tới cửa, mặc dù cho tới bây giờ đều không phải là hắn chủ động muốn, nhưng kỳ thực cô vẫn cảm thấy ít nhiều có chút lưu tâm rồi!

Nhưng lưu tâm thì có tác dụng gì? Cô có thể làm được, vĩnh viễn không để ý, vĩnh viễn rộng lượng, mỗi lần lại như có như không ở một bên bắt chẹt hắn. . . . . . Cho nên sau khi cô tới công ty không bao lâu, hắn thật sự cơ hồ không cho gọi người phụ nữ nào nữa . . . . . Cũng không có người nào dám chủ động đưa đến nữa!

Nhìn bóng lưng Cát Văn Huệ đi về phía phòng làm việc của hắn, lòng cô lại không nhịn được rối loạn lên! Người phụ nữ này cũng là hồng phấn tri kỷ của hắn sao? Nếu là người phụ nữ như vậy. . . . . . Cô sẽ cảm thấy rất có áp lực, rất có cảm giác uy hiếp đấy! Trước không thèm để ý, chủ yếu vẫn là cảm thấy những người phụ nữ trong công ty không thể so sánh với cô. . . . . . Nhưng người này. . . . . .

Đáng ghét! Đáng ghét! Đáng ghét!

Trong lòng run rẩy nhiều lần, cuối cùng cũng nhịn không được nữa, cô chạy ra khỏi phòng làm việc, chạy tới trên một ban công hít vào từng ngụm từng ngụm không khí trong lành! Nỗ lực làm cho mình trấn định lại!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.