“Cha, không tại sao cả. Chỉ là hôm nay lúc người ta ở bên ngoài, đột nhiên cảm thấy thật là nhớ, thật là nhớ cha, hận không được lập tức bay đến bên cạnh cha. Sau đó hiện tại coi như ngủ ở cách vách, nhưng người ta vẫn cảm thấy cách rất xa cha, cho nên người ta muốn ngủ cùng cha!”
Gọi cha, tỷ lệ hắn đáp ứng cô để cho cô ngủ cùng hắn: 90%!
Gọi Dục. . . . . . Khụ khụ, tỷ lệ hắn đáp ứng cô để cho cô ngủ cùng hắn: có thể là 10% cũng không chừng, cho nên đối với phương diện này, cô nắm chắc vô cùng!
Ai ~~ ai bảo bên cạnh cha của cô có quá nhiều hồ ly, ai bảo ‘cha’ là một đại hồ ly thông minh, cho nên 3 năm theo bên cạnh hắn muốn không quen thuộc một chút, cũng không thể a!
“Tiểu quỷ, miệng ngọt như vậy làm cái gì? Có chuyện cầu ta?”
Cái này không giống tác phong của cô, cô làm sao có thể đột nhiên ngoan như vậy gọi hắn là cha? Hắn cảm thấy giao dịch vừa rồi ở trên xe với cô, bây giờ cô vẫn để trong lòng, hơn nữa. . . . . . Nha đầu này mỗi lần miệng ngọt, tuyệt đối không có chuyện tốt mà!
“Hx, cha, tại sao có thể nghĩ người ta như vậy, người ta chính là đột nhiên thật nhớ thời gian trước cùng cha ngủ, đột nhiên muốn ngủ cùng cha thôi mà!”
Cô đáng thương đứng trên sàn nhà, hơn nữa không biết có phải giả bộ hay không, cả người giống như rất lạnh, Phong Thiên Dục hơi liếc mắt nhìn, phát hiện nha đầu này chân không đứng trên mặt đất, hắn bất đắc dĩ lắc đầu một cái, vén chăn lên cho cô chui vào!
“Yeahhhhh, thật thoải mái, vẫn là ngủ cùng cha thoải mái, có cha bên cạnh luôn luôn ấm áp!”
Không chỉ có ấm, trên chăn, trên gối, đều có mùi vị của cha, có mùi thơm cơ thể cha, cha cho cô cảm giác an toàn! Đối với cha . . . . . . Cô không muốn buông tay!
“Đứa ngốc, nếu như lạnh, phòng của con không phải cũng có máy sưởi sao!”
Mặc dù hắn không cảm thấy lạnh, nhưng lời nói của nha đầu này…, làm cho hắn lo lắng, cho nên Phong Thiên Dục vẫn bật máy sưởi, hơn nữa hắn còn lập tức tắt máy vi tính, xuống giường đem máy tính để ở một nơi cách xa giường nhất!