Người Giám Hộ Vô Lại

Chương 42: Q.1 - Chương 42: Hiến thân a hiến thân




…. Hiến thân… thời điểm Hàn Bối Bối nghĩ đến cái từ ngữ này mặt không nhịn được mà hơi đỏ lên. Mỗi lần Hiểu Hiểu nói chuyện, giống như đều không đi qua não bộ, đều làm cho người ta thấy xẩu hổ a!

“Còn có, Bối Bối, có phải cậu biểu hiện quá rõ ràng hay không? Để cho hắn cảm giác được cậu thích hắn? Mình xin cậu, cậu như vậy sẽ hù đến hắn, đổi lại bất kỳ một người đàn ông bình thường nào đều không có cách nào tiếp nhận được chuyện đó. Cho nên nếu cậu muốn hắn không giữ khoảng cách với cậu, cậu cũng phải học cách che giấu tình cảm của mình nữa, nếu không hắn sẽ lập tức đem cậu từ bên cạnh hắn mà đẩy ra xa. Như vậy tình cảm của cậu còn chưa kịp nở hoa đã chết non!”

Năng lực học tập của Tô Hiểu Hiểu cũng chỉ bình thường, nhưng năng lực phân tích tình yêu, phân tích mỹ phẩm, phân tích thời trang, phân tích đàn ông… bất luận năng lực gì đều thuộc hạng nhất, đều hơn hẳn Hàn Bối Bối…

“Hiểu Hiểu, cậu rất lợi hại. . . . . .”

“Ngu ngốc, mình không lợi hại, đọan tình cảm này của cậu làm sao có thể nở hoa được hả….Chậc chậc, cẩn thận nghĩ kĩ lại, có thể đúng như lời mình nói, hẳn là cậu biểu hiển quá rõ ràng, làm cho hắn cảm giác được tình cảm của cậu. Bất kể như thế nào, vì vãn hồi, vì để cho hắn bỏ xuống phòng bị, cảnh giác đối với cậu, cậu phải ngoan ngoãn một chút. Hảo hảo kiềm chế tình cảm của mình, hiểu chưa?”

“. . . . . . Kiềm chế sao?” Thật là khó nha, mỗi lần nhìn thấy hắn, mình đều cảm thấy hưng phấn, làm thế nào kiềm chế đây? Hắn cảm thấy sao? Hắn bởi vì cảm nhận được tình cảm của cô, cho nên mới như vậy sao?

“Bối Bối, cố gắng lên, cũng đã thích nhiều năm như vậy, cậu không nên quá khẩn trương, nếu không hù dọa đại thúc chạy mất, cậu sẽ thương tiếc cả đời. Cứ nghĩ như vậy, cậu liền có thể kiềm chế!”

“. . . . . . Nói thì dễ a . . . . .”

“Ừm, nếu như quả thật không kiềm chế được. . . . . . Như vậy liền thay đổi sự chú ý đi!” Tô Hiểu Hiểu cắn môi dưới, não bộ vì Hàn Bối Bối mà nhanh chóng chuyển động, cô từ trên sân vận động chậm rãi ngồi dậy, sau đó lại nhìn Hàn Bối Bối một chút, đột nhiên búng tay một cái!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.