Hai bên trán nổi gân xanh, âm nhạc bên tai không biết lúc nào thì đã ngưng xuống, Phong Thiên Dục tự nhiên cũng hiểu được, hiện tại mọi người cơ hồ đều đã vây tới, trong lòng là muốn xem trò hay đây!
“. . . . . . Thiếu gia, không phải vậy, không phải vậy. . . . . . Là tiểu thư sau khi về nhà vẫn khóc, vẫn khóc. . . . . . Nói không thấy được cậu, sẽ muốn khóc mù cặp mắt. . . . . . Tôi không nỡ mới mang cô ấy tới tìm cậu. . . . . .”
Lão Trương lái xe, người ta thật là chính là gương mặt ủy khuất, ai ~~~ rõ ràng là vì ý định của Ma vương, nhưng Ma vương hiện tại chỉ biết nương nhờ trong ngực người khác, hấp thụ mùi thơm cơ thể quen thuộc cùng cảm giác an toàn, làm sao còn quản được nhiều như vậy?
Phong Thiên Dục nghe xong lão Trương nói, tự nhiên cũng hiểu lão Trương không nói láo, nói đều là sự thật. Cho nên hắn cũng không tiện làm khó lão Trương, dù sao lão Trương ở Phong gia đã nhiều năm như vậy! Hơn nữa cá tính Ma vương này, hắn càng hiểu rõ, không có gì cô không làm được!
“Lão Trương, chú về trước đi , tôi đưa Bối Bối về sau!”
“Dạ, thiếu gia!”
Cung kính gật đầu một cái sau, lão Trương lập tức lui ra!
Mà Annie vừa mới bị đẩy ra, tự nhiên bất mãn Phong Thiên Dục đột nhiên trở nên lãnh đạm, cô nhìn ánh mắt mọi người tới tới lui lui trên người mình và Phong Thiên Dục, còn có tiểu quỷ kia. . . . . . Cô không nhịn được lại bước lên!
“Dục? Nó là ai? Không quan trọng, để xuống là tốt rồi, để cho người làm đó dẫn nó đi trước, không để cho nó làm trễ chuyện của chúng ta. . . . . Hẹn hò a!”
Nói đến hẹn hò, Annie cố ý giả bộ thẹn thùng, quả thực quyến rũ động lòng người! Làm cho không ít đàn ông trong club nhịn không được muốn chảy nước miếng!
Chính là nguyên bản còn một hồi hưng phấn ôm cổ Phong Thiên Dục, Hàn Bối Bối nhìn người phụ nữ hóa hồ ly tinh này, toàn thân cô lập tức vang dội cảnh báo!
“Đó. . . . . . Annie, tối hôm nay, chúng ta vẫn là. . . . . .”
“Cha ? Cô này là ai? Sao con chưa từng thấy qua?”
Lau mồ hôi! Cha!