Người Giám Hộ Vô Lại

Chương 103: Q.2 - Chương 103: Không có hắn, thật sự rất lạnh. . . . . .




Ngẫm lại tuy rằng cảm thấy 囧. Nhưng lại cũng cảm thấy bi kịch, ông trời đang đối đầu với cô phải không!

Rốt cuộc cái quái gì đang diễn ra đây? Sau khi cô cãi nhau với hắn lại là ngày đại di mụ tới?

Cô là thể chất hàn tính, mỗi lần đại di mụ tới đều đau chết đi sống lại, mà mỗi lúc như thế này, hắn đều ở bên cạnh cô, có bàn tay mền mại của hắn. . . . . . đau nữa. . . . . . Cũng có thể chịu đựng! Hiện tại. . . . . . Không có. . . . . . Không có gì cả, lạnh quá, ngay cả chân răng cũng thấy lạnh, đều từ từ co rúc lại một chỗ!

“Hàn Bối Bối? Hàn Bối Bối?”

“Câm miệng, anh không biết bệnh nhân cần nghỉ ngơi sao?”

Cô trừng hắn, hung hăng trừng mắt nhìn hắn, tại sao lại gặp phải người này? Lần trước sau khi lợi dụng hắn, hắn không phải mắng cô xong rồi rời đi sao? Hơn nữa còn nói tốt nhất không nên gặp lại?

“Thôi đi, em cũng coi như bệnh nhân sao? Chỉ bất quá đau sinh lý, hơn nữa cơ thể có chút yếu ớt, cho nên mới té xỉu trên đường cái!”

“. . . . . .”

Đau sinh lý!

Ít nhiều có điểm xấu hổ, nhất là trước mặt Dạ Huyền Phỉ một đại nam sinh 20 tuổi! Cô tức giận bởi vì câu nói kia của Dạ Huyền Phỉ mà sắc mặt có chút đỏ lên!

“Ha ha, đỏ mặt? Cuối cùng cũng thấy được em đỏ mặt, chậc chậc, tiểu nha đầu mặc bikini cũng không đỏ mặt, còn có thể bình tĩnh để cho tôi chụp hình, hiện tại đỏ mặt cái gì?”

“. . . . . .Còn nói tôi xé rách miệng của anh!”

“Được, được, không nói, không nói, ha ha, vậy tôi muốn hỏi em một chút, mới vừa kích động như vậy làm gì? Bất quá tôi chỉ gọi điện thoại cho cha em, nói cho hắn biết tình hình của em mà thôi, làm sao em kích động như vậy? Bộ dạng giành điện thoại kia giống như muốn đem tôi ra lăng trì!”

“Nhiều chuyện!”

Không nói đến chuyện này thì không thấy tức, sau khi nói đến cô thật sự có chút tức giận, dù sao cho tới bây giờ cô cũng chưa từng nghĩ tìm hắn vào thời điểm này, sau đó cứ như vậy lúng túng nhìn hắn. . . . . . Hiện tại không thể làm nũng với hắn! Như vậy tới có ích lợi gì?

“Này, em có lầm hay không? Anh giúp em như vậy, em một câu cảm ơn cũng không nói, trả lại cho anh sắc mặt này hả? Với tính tình của cha em, các người đúng là một cặp cha con quái thai, thật là không chịu nổi em!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.