Người Giám Hộ Vô Lại

Chương 230: Q.2 - Chương 230: Nam Háo Sắc Cùng Nữ Lẳng Lơ




Nụ cười trên mặt dần dần cứng lại, không thể thu về, nhưng cũng không thả ra được . . . . .

“Bọn mày . . . . Khốn kiếp! Bọn mày rốt cuộc đang làm cái gì?”“A . . . . Cương Thiếu . . . . ”Vào thời điểm đám người bên trong Xuân quán nhận ra người đi tới chính là ông chủ của bọn họ, đương nhiên không tránh khỏi sợ hãi, những kẻ có tiền thích xem trò vui, lúc nhìn thấy Cương Thiếu tiến vào, cũng đều hướng về phía hắn mà gật gật đầu, không nói gì nữa!Cuộc sống của bọn họ, chính là thiếu chút kích thích, mà tiểu nha đầu ngày hôm nay, dường như chính là chất kích thích mà bọn họ thiếu, đã vậy trò hay này, làm sao có thể không xem đến cuối cho được?“Khốn kiếp, đám tụi mày, tao đem Xuân quán giao cho tụi mày, rốt cuộc làm ăn như vậy sao? Tụi mày để khách đến chơi cái gì?”“Cương Thiếu, ngài khoan nóng giận, thật sự xin lỗi, tất cả đều là sai lầm của tôi, nhưng nơi này trước đây quả thật được quản lý vô cùng tốt, chỉ là do con nha đầu này cố tình . . . . . Con nha đầu chết tiệt này ngày đầu tiên tới đây, đã khiến nơi này lộn xộn như vậy, Cương Thiếu, ngài thật sự muốn nó ở trong này sao?”Cương Thiếu là khách của chị Ngọc, cho nên đương nhiên ít nhiều cũng nể mặt chị ta!

Một tay hắn thò vào trong ngực chị Ngọc, bàn tay to không chút ngần ngại đặt trên bầu ngực căng tròn! Tùy ý vuốt ve!

Mà cặp mắt hung thần ác độc kia, đã nhìn chằm chằm vào Hàn Bối Bối!

“Rốt cuộc sao lại thế này?””“Cương Thiếu, con nha đầu này hình như là quái thai, bất kể ai trong chúng tôi muốn đánh nó, nhưng chưa kịp đụng tới thì bàn tay liền lập tức nứt ra, hơn nữa còn vô cùng nghiêm trọng, cơ hồ tất cả đều chảy máu . . . . Có thể thấy được con nha đầu này đích thực chẳng tốt lành gì, tôi khuyên ngài tốt nhất nên đuổi nó đi! Ngài xem, hôm nay mới là ngày đầu tiên nó tới đây, đã biến Xuân quán thành ra như vậy, thấy nó đã sợ rồi, làm sao mà huấn luyện được?”Chị Ngọc thuận thế dựa vào trong ngực Cương thiếu, hơn nữa giọng nói lại nũng nịu ỏn ẻn, làm cho cả đám đàn ông háo sắc xung quanh cảm thấy xương cốt đều thi nhau rụng rời!“Tôi nhổ vào, đồ lẳng lơ, ghê tởm chết được, tôi chính là quỷ dị đó, thế nào? Các người ai dám đụng vào tôi? Tôi cho các người chết ngay tại chỗ!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.