“Làm sao vậy?”
“Giường nước! Đây dĩ nhiên là giường nước!”
“Đứa ngốc, đương nhiên là giường nước rồi, một trong những điều nổi tiếng nhất của khu du lịch này chính là giường nước của bọn họ!”
“. . . . . . Người ta không biết! Hơn nữa lần này không phải người ta kiên quyết muốn đi biển chơi, người cũng sẽ không dẫn người ta đến nơi tốt như vậy!”
Oán giận!!
Tuyệt đối là oán giận trắng trợn a ~~
“Không có biên pháp, quá xa, bởi vì lần này được nghỉ một tuần cho nên mới đáp ứng con tới, nếu không cũng không có khả năng nha!”
Hắn cũng ngồi ở bên giường, nhìn cô quỳ gối ngồi lỳ trên giường, hắn vươn tay cưng chiều nhéo nhéo chóp mũi của cô.
Cũng không biết sao nha đầu này đột nhiên đồng ý vui vẻ như vậy, làm hại hắn mỗi lần ở bên cạnh cô không ngừng nở nụ cười.
“Thôi đi! Keo kiệt!”
“Còn giận dỗi a? Ta cũng đưa con tới đây rồi!”
“Người ta muốn tới bãi biển!”
“Lam Nguyệt Lượng này cũng có biển!”
“Hừ!!!”
“Đứa ngốc!”
Vò rối mái tóc dài của cô, nhìn chiếc kẹp tóc hình con bướm trên tóc hắn tặng, trong lòng hắn tràn đầy thỏa mãn!
“Đúng rồi, trước tiên chúng ta đến bữa tiệc đại dương đi, vừa rồi khi người ta đi qua nhà ăn của bọn họ có nhìn thấy tấm áp phích quảng cáo, thật sự rất khá nha, lâu rồi không ăn một bữa tiệc hải sản lớn như vậy!”
“Muốn ăn sao?”
Hắn nhíu mày, cả người thoạt nhìn, tà mị đẹp trai tới cực điểm!
“Dĩ nhiên! Tới nơi này, đương nhiên muốn ăn!”
“Được, con muốn, đương nhiên liền cho con. Trước tiên con đi rửa tay đã, ta gọi món giúp con!”
“Ách? Không đến nhà ăn sao?”
“Không, đây là ‘phòng tổng thống’, bình thường gọi món đem vào là được!”
“. . . . . . Ưm ~~ được rồi, vậy người tốt nhất chuẩn bị hai cây nến nha, bởi vì chỉ có hai người chúng ta ăn cơm không thú vị gì hết, cho nên bữa tối với ánh nến có lẽ sẽ thú vị một chút!”