Người Giám Hộ Vô Lại

Chương 227: Q.2 - Chương 227: Sự Kiện Phòng Tắm!




Phong Thiên Dục cũng nhận ra sự hốt hoảng của Vương tẩu, nên liền lập tức xuống xe, hơn nữa còn gắt gao nhìn chằm chằm Vương tẩu!

“Vương tẩu? Thế nào? Con bé không ở nhà?”“Dạ, đúng vậy, đúng vậy thiếu gia, tiểu thư ra ngoài đã lâu rồi, khoảng gần trưa thì đi, nhưng đợi mãi đến năm giờ chiều mà vẫn chưa thấy tiểu thư về, cho nên tôi mới sốt ruột, sau đó thì gọi điện cho thiếu gia, nhưng gọi mãi mà không được! Dù đã cố gắng liên tục gọi cho cậu . . . . . . !”Vương Tẩu còn chưa nói hết câu, Phong Thiên Dục đã lập tức ngắt lời bà!“Con bé cả ngày hôm nay đều không tới tìm tôi!”” . . . . . . A? Vậy tiểu thư . . . . . . . Tiểu thư đi đâu?”“Không biết!”Phong Thiên Dục tuy rằng lời trên miệng một chút cũng không ngần ngại thốt ra, nhưng kỳ thực trong lòng thì lo lắng không ngớt! Nha đầu chết tiệt này . . . . . . . Thật sự không để hắn yên tâm được chút nào sao?“A ~~ thiếu gia, cậu nhanh cho người đi tìm tiểu thư đi, cũng đã trễ thế này rồi mà tiểu thư còn chưa về, dù gì cô ấy vẫn còn nhỏ, ở bên ngoài không an toàn . . . . . . ““Vương tẩu, vào nhà trước đã, chuyện này chị tạm thời không cần phải để tâm!”Bối Bối . . . . . Lại sử dụng chiêu này? Bỏ nhà trốn đi? Vậy là sao? Là muốn dùng biện pháp này để phản kháng, không đồng ý ra nước ngoài học sao?“Thiếu gia…”Vương tẩu đương nhiên hết sức kinh ngạc, Phong Thiên Dục thế nhưng lại có biểu hiện như vậy, cho nên có chút kinh hãi nhìn hắn, dù sao thiếu gia vẫn luôn là người cưng chiều tiểu như nhất mà!“Vương tẩu, chuyện này, tạm thời không cần mọi người quan tâm, chị vào nhà trước đi”“. . . . . . Dạ, thiếu gia!”Vương tẩu tuy không muốn, nhưng vì không có cách nào khác, lập tức vào nhà, còn lại Phong Thiên Dục tựa vào cửa xe, phiền não vò đầu, phiền não tới cực điểm!

Ngày hôm nay thế là xong, tâm trạng vừa mới được điều chỉnh lại cho tốt một chút, trong nháy mắt lại rơi xuống điểm đóng băng!. . . . . . Đưa cô đi . . . . . Cũng không phải thực sự là ý nguyện của hắn, nhưng tất cả đều là do không còn cách nào khác . . . . . Vẫn tiếp tục như vậy, hắn hoàn toàn không thể nào bình tĩnh, hoàn toàn không có cách nào có thể đối mặt với cô mà lại không hề có chút dao động! Dù sao thủ đoạn của nha đầu kia, đã quá mức kỳ quặc rồi . . . . .

Hắn chống đỡ không được! Trải qua ”sự kiện phòng tắm” lần đó, hắn đành phải yếu đuối thừa nhận, hắn sợ, hắn hiện tại thật sự sợ . . . . . . .

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.