Người Giám Hộ Vô Lại

Chương 5: Q.3 - Chương 5: Vết Máu Không Cách Nào Quên




“Đúng nha, vừa rồi Diệp Vi Phân gọi cô bé là em gái không sai chứ? Diệp gia từ lúc nào thì có một đứa con gái nhỏ như vậy?”

“………”

Tiếng nghị luận nổi lên bốn phía chung quanh, Diệp Vi Phân tự nhiên cũng nghe được, cả người không được tự nhiên, ngày sinh nhật 18 tuổi hôm nay, liền bị tên tiểu tạp chủng Hàn bối Bối kia phá hư, cô thật hận!

Bất quá dù tức giận, cô cũng không quên duy trì phong độ của mình, cô không ngừng tìm kiếm bóng dáng của Phong Thiên Dục trong đám người, mà lúc thấy được một thân Tây phục trắng, cô vội vã đạp giày cao gót đi tới!

“Thiên Dục!”

“Chúc mừng, sinh nhật vui vẻ!”

Phong Thiên Dục nhìn Diệp Vi Phân hôm nay ăn mặc vô cùng xinh đẹp, hắn hướng cô nhấc cái ly trong tay lên!

Chẳng qua là hiển nhiên ánh mắt của hắn không dừng lại quá lâu trên người Diệp Vi Phân, mà là nhìn cách đó không xa, rơi vào trên người của hàn bối Bối bị Trương Mỹ Ngọc không chút thương tiếc nắm kéo!

“Thiên Dục, cám ơn, em thật sự rất vui, anh thế nhưng cũng tới dự party sinh nhật của em!”

“A, đáp ứng em nhất định sẽ làm được!”

Phong Thiên Dục lần nữa thu hồi tầm mắt về trên người Diệp Vi Phân, bên trong đôi mắt phượng sáng chói như sao, quang mang lưu chuyển như một loại bảo thạch, khiến cho người ta không thể ly khai tầm mắt!

Nơi nào có phong Thiên Dục! Nơi đó sẽ có hoa si!

Những lời này một chút cũng không giả!

Tạm thời không nói đến bề ngoài anh tuấn kia của Phong thiên Dục, chỉ cần thân thế hiển hách, liền đủ cho tất cả phụ nữ điên cuồng rồi!

“A, Thiên Dục, lần này anh…”

“A….”

Diệp Vi Phân còn chưa nói hết, bên kia Trương Mỹ ngọc lại xảy ra chuyện, lần nữa kéo tầm mắt của mọi người!

Tiếng kêu này là của Trương Mỹ Ngọc không sai, nhưng hiện tại người té xuống đất là Hàn Bối Bối, hơn nữa rất rõ ràng, cô tựa hồ bị thương, đầu của cô đang có vết máu chảy ra!

Phong Thiên Dục lần nữa nhìn chằm chằm đứa bé nằm dưới đất, dĩ nhiên hắn cũng không xem nhẹ vũng máu trên đất!

Nên khóc đi?

Trẻ con bình thường, lúc này nên oa oa khóc lớn mới phải, nhưng đứa bé này giống như sẽ không khóc, khiến cho hắn loáng thoáng cảm thấy tò mò, giống như đột nhiên muốn biết, đứa nhỏ này kiên cường như thế nào!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.