Người Giám Hộ Vô Lại

Chương 189: Q.2 - Chương 189: Vòng cổ bằng vỏ ốc thật là đắt




Có nhiều du khách bởi vì nóng vội đều không lật đến nhiều trang như vậy, đều chỉ nhìn vài trang phía trước liền quyết định kiểu dáng mình muốn làm, mà người chọn lựa kiểu dáng này là người duy nhất trong nhiều năm trở lại đây!

“Vâng, cảm giác rất nho nhã, không khoa trương, nhưng cũng không đơn điệu, không quá xinh đẹp, nhưng lại khiến người ta rung động, thoạt nhìn chính là kiểu này, không sai!”

“A, đây là chiếc vòng cổ thủ công tôi tâm đắc nhất năm đó!”

“Hả? Nếu tâm đắc, như vậy vì sao không để ở trang đầu mà lại để ở trang gần cuối?”

Cái này Phong Thiên Dục cũng thực không hiểu! Bối Bối cũng nghẹo đầu, tựa hồ đang đợi vị sư phụ giải thích!

“Xã hội hiện tại a, mọi người đều chạy theo tốc độ, chạy theo hiệu suất, chi phí chế tạo kiểu vòng cổ này cao, kỹ thuật gia công vỏ ốc cũng cao, rất nhiều người cho dù thích cũng chưa chắc có thể chấp nhận, hơn nữa kiểu vòng cổ này cũng không phải có thể làm xong trong ngày hôm nay, ít nhất phải đợi 3 ngày, anh cũng thấy đấy, màu của vỏ ốc này là màu tím nhạt, là cao cấp, đánh bóng cao cấp! Rất khó!”

“. . . . . . Cho nên đặt ở cuối cùng cũng là có đạo lý của nó!”

“Đúng, cho nên tôi mới hỏi anh như vậy, khẳng định thích cái này, muốn làm? Chi phí làm chiếc vòng này là 5 vạn, khẳng định thật sự thích, 3 ngày sau tới lấy!”

“Bối Bối, thích không?”

“Thích! Nhưng 5 vạn dường như thật sự có chút đắt ~~”

Hàn Bối Bối nhíu nhíu mày, mặc dù biết hắn không thiếu một chút chút tiền như vậy, nhưng một chiếc vòng cổ vỏ ốc đơn giản lại muốn 5 vạn?

“Được rồi, không thành vấn đề, sư phụ, 3 ngày sau chúng tôi tới lấy!”

“Được, không thành vấn đề, bây giờ tôi liền thu dọn sạp hàng, trở về làm cho hai người, 3 hôm sau, vẫn chỗ này, chúng ta gặp mặt!”

“Tốt, như vậy sư phụ, cần bao nhiêu tiền đặt cọc?”

“Không cần!”

Lão sư phụ khẽ cười một tiếng, trên cả khuôn mặt tràn đầy hiền lành, khiến cho người ta vô cùng thoải mái!

Không cần tiền đặt cọc. . . . . . thật khiến cho người ta có chút không ngờ!

“Sư phụ, tại sao không cần tiền đặt cọc? Chúng ta vốn không quen biết. . . . . .”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.