Người Giám Hộ

Chương 37: Chương 37: Cuộc chiến bát quái




Nhanh chóng cắt đứt điện thoại, hắn đứng dậy đi vào phòng tắm rửa mặt, sau khi mặc xong quần áo thì xuống tầng rồi lại bảo bác Hà đem tờ báo tới cho hắn đọc.

Vẻ mặt bác Hà có chút khó coi, biết hắn muốn xem cái gì nên trực tiếp lật tạp chí giải trí lên trên đưa cho hắn: “Sao phóng viên bây giờ càng ngày càng kỳ cục như vậy, quan hệ anh em nhà người ta tốt cũng vặn vẹo biến thành quan hệ bao dưỡng, quá không có đạo đức nghề nghiệp!”

“Quan hệ bao dưỡng” đâm vào lòng Lương Chu khiến ấn đường nhảy dựng, hắn vừa cầm tờ báo liền thấy, quả nhiên gần như nửa trang báo đều là tin tức về hắn, tiêu đề kích thích, hết sức khoa trương. Hình ảnh là hình ảnh hắn ôm lấy Sơ Lâm ở sân bay ngày hôm qua, còn có cảnh hắn nắm tay Sơ Lâm đi, mà bắt mắt nhất chính là hình ảnh hắn hôn gương mặt Sơ Lâm.

Nụ hôn kia được chụp dưới góc độ rất ái muội, thoạt nhìn giống như hôn môi, thật sự chọc người mù mịt.

Ngày hôm qua, Hà Long nhắc nhở hắn thì hắn cũng đã bảo Hà Long đi hỏi thăm các tờ báo lớn, vì sao hôm nay vẫn còn có tờ báo xuất hiện với tiêu đề kích thích như vậy? Còn có, rõ ràng hắn đồng hành cùng với Quan Bác Văn, mà trong tin này một chữ cũng không hề đề cập?

Qủa là dụng tâm hiểm ác.

Hắn buông tờ báo, gọi điện cho Trương Khiêm.

“Sao lại thế này?”

“Còn có thể là chuyện gì chứ,là ông chú út của cậu tìm đường chết chứ sao nữa.” Giọng điệu Trương Khiêm có chút chán ghét, nhanh chóng nói: “Tớ đã cho người chặn tin tức, hình ảnh chụp mặt Tiểu Dư đều đã bị hủy bỏ, nhưng những bức ảnh đã đăng ở trên báo thì không có biện pháp hủy, khả năng sẽ tạo thành một chút ảnh hưởng tới sinh hoạt của Tiểu Dư.”

“Đáng chết.” Hắn sợ nhất chính là cái này, Sơ Lâm chỉ là học sinh, đời sống sinh hoạt rất đơn thuần, giới giải trí thì quá hỗn loạn, sẽ ảnh hưởng tới sinh hoạt của hắn.

Trương Khiêm bị giọng điệu táo bạo hiếm khi thấy của hắn làm cho hoảng sợ, vội phụ họa nói: “Đúng, đúng vậy, Lương Kiến thật đáng chết, vậy cậu chuẩn bị làm gì bây giờ?”

Hắn nhanh chóng bình tĩnh lại, ném tờ báo bị vo tròn vứt vào thùng rác, âm thanh lạnh lùng nói: “Trước để tin tức ảnh hưởng đến mức nhỏ nhất, phòng ngừa chuyện lại bị khuyếch tán, chú ý tin tức trên mạng, một khi có người cố ý tung tin tức lên mạng thì phải xóa bỏ ngay lập tức! Tôi để cậu chú ý tin đen của Vinh Hoa đã cóp nhặt tới đâu rồi?”

“Rồi, đều thu thập rồi, cậu, cậu muốn làm gì?” Trương Khiêm có chút không kịp chạy theo phong cách đột biến của hắn, lắp bắp nói.

“Vinh Hoa gần nhất có hoạt động gì lớn?”

“Là tuyển chọn tài năng và sự kiện tổ chức ra mắt sản phẩm mới, bộ phim truyền thuyết kia giống như sắp được trình chiếu, cũng đã thả tin tức Dương Lâm là vai nữ chính.”

Lương Chu híp mắt suy nghĩ, sau đó an bài nói: “Sự kiện tuyển chọn tài năng của Vinh Hoa rất khắc khe, bên trong lại có hàng loạt tin tức nội bộ đen tối, lại đem hai sự kiện của công ty làm lớn lên, an bài hoạt động tổng kết của bọn họ, áp chế sự kiện ra mắt sản phẩm mới của Vinh Hoa… Còn Dương Lâm … Lương Kiến không phải là tâng bốc cô ta là Ngọc nữ chưởng môn sao, tung thông tin cô ta dựa vào tiềm quy tắc ngầm đạt thành công trên sự nghiệp lên trên mạng đi, sau đó thì đừng quản nữa.”

Trương Khiêm đã nói không ra lời, sau khi hắn treo điện thoại thì ngốc ngốc nhớ kỹ dặn dò của Lương Chu mới nói, Lương Chu kia trước nay chính là kẻ khinh thường làm những chuyện này … Trời ơi, này xem như … Hắn đang tức giận vì em trai mình sao?

Lương Chu sau khi tắt máy lại gọi điện thoại cho Quan Bác Văn, cũng đề cập hắn khi nhận phỏng vấn thời trang thì nhớ vô tình đề cập tới sự kiện ở sân bay, cũng giải thích chút chuyện ngày đó. Trọng điểm giải thích ở việc cả hai người cùng về nước, còn với thân phận của Dư Sơ Lâm thì tốt nhất chỉ nói qua hai ba câu, chỉ nói mối quan hệ của hai người là thân thích tương đối thân tới đón người, mặt khác tất cả đều không cần đề cập tới!

Sau khi an bài xong mọi chuyện, hắn buông di động, vẫy tay gọi Hà Long tới để hắn lại đi ra ngoài mua thêm mấy tờ báo.

Ánh mắt Hà Long dừng lại tờ báo vứt trong thùng rác, có chút không rõ: “Mua báo?”

“Đi trường trung học số 2 thành phố, mua toàn bộ tờ báo có tin tức này ở xung quanh trường học, bên ngoài đang lan truyền rộng, chỉ hy vọng trong trường học của Sơ Lâm không đưa tin lá cải.” Lương Chu xua xua tay, để hắn nhanh đi. Tối hôm qua hắn ngủ muộn, lại bị ảnh hưởng từ việc sai múi giờ, giờ đầu rất đau.

“… Đã biết, ông chủ.” Biểu tình Hà Long cứng đờ đi ra ngoài.

Trên thực tế, trong trường học khá bình thường, mọi người đều bị tra tấn bởi học bù, căn bản không có thời gian để quan tâm tin tức showbiz.

Vương Chi là tên thích hóng chuyện nhất thật ra cũng có mua tờ báo, sớm đã giở tờ báo so Dư Sơ Lâm cả buổi trong giờ tự học, cười hì hì nói: “Ai a, cái người được đăng trên báo này trông giống cậu y như đúc, đáng tiếc người ta là tiểu mật hạnh phúc được bao dưỡng, cậu ngược lại thì là một tên học sinh đáng thương vùi đầu vất vả học hành, mệnh bất đồng ghê. Nhưng không thể ngờ Lương Chu lại là đồng tính luyến ái, đây chính là tin tức lớn, hắn đã lâu không có tác phẩm mới, tớ còn là fan của hắn.”

Nghe được cái tên quen thuộc, Dư Sơ Lâm đang đọc sách liền dừng một chút, dường như không có việc gì mà thò đầu nhìn tờ báo, hỏi: “Rất giống sao? Để tớ nhìn xem.”

“Cho cậu này, ảnh chụp có hơi mờ, nhưng nhìn xác thật khá giống cậu.” Vương Chí hào phóng đưa tờ báo qua cho hắn.

Dư Sơ Lâm nhanh chóng đảo mắt qua nhìn tờ báo, sau đó lại nhìn chằm chằm bức chụp mấy giây, điều chỉnh tốt biểu tình trên mặt mới ngẩng đầu, lại nhét tờ báo vào trong tay Vương Chí, cười nói: “Tờ báo này viết cũng quá khoa trương đi, cái gì là đồng tính luyến ái chứ, sợ chỉ là cái mánh lới thu hút độc giả mà thôi, giới giải trí yêu nhất chính là mấy cái trò đoán mò, cậu tin sao?”

“Hắc hắc, xem cũng là xem náo nhiệt, tớ cũng chưa nói tớ tin nhé.” Vương Chí cợt nhả, thực hiển nhiên cũng không để tin tức này ở trong lòng.

Trong lòng Dư Sơ Lâm nhẹ nhàng thở ra, những vẫn nói: “Đừng nói cái này nữa, bài thi Tiếng Anh của cậu làm thế nào rồi, giờ tự học giáo sư muốn thu sớm.”

“Xong rồi, tớ còn chưa có viết xong, chết chắc rồi!” Vương Chí kinh hãi, vứt bỏ tờ báo vội vàng quay lại.

Dư Sơ Lâm cười cười, cúi đầu mở sách giáo khoa, ánh mắt thong thả cúi xuống, lấy ra di động gửi tin nhắn cho Lương Chu.

“Tin tức trên báo là chuyện gì vậy anh?”

Rất nhanh đã có tin nhắn trả lời.

“Ảnh hưởng đến em à?”

“Không có ạ, không ai nghĩ tới em, anh bên đó thì sao?”

Lương Chu thả lỏng sự lo lắng trong lòng, rất nhanh đáp trả: “Không sao cả, đã giải quyết, chuyên tâm đi học đi.”

Dư Sơ Lâm xem xong tin nhắn lại cất điện thoại di động vào trong cặp sách, rũ mắt như suy tư điều gì đó.

Rốt cuộc là ai hắt bát nước bẩn lên người anh hắn?

Tạp chí đã bị Vương Chí vứt trên mặt đất bị Lý Đào khom lưng nhặt lên sau khi giao xong bài tập đi ngang qua, hắn vừa đọc đến nội dung thì sau đó đột nhiên ngẩng đầu, nhìn về phía Dư Sơ Lâm. Đối phương đang chuyên tâm đọc sách, vẫn giống như thường ngày không có gì khác nhau. Hắn rũ mắt xuống, gấp lại tạp chí và nhét vào trong túi, môi nhấp một lần nữa rồi bò trở về nằm trên bàn.

Đại diện rất nhanh giải thích sự kiện Lương Chu, tiếng sấm to hạt mưa nhỏ, không chút tạo thành hậu quả ác liệt gì. Còn lúc Quan Bác Văn tiếp thu phỏng vấn cũng cười giải thích hai ba câu sau khi vô tình nhắc lại chuyện này, tin tức này rất nhanh trở thành chê cười, cũng dần dần bị mọi người quên ở sau đầu.

Học sinh nhàm chán trong trường học cũng đọc những tin này, cũng chạy tới vây xem Dư Sơ Lâm, nhưng mỗi lần nhìn thấy hắn đang đọc sách học bài, thì tâm bát quái cũng dần nhạt xuống.

Lương Chu sau khi nghỉ ngơi một đoạn thời gian thì trực tiếp đi tới công ty, hắn đang chuẩn bị đấu võ đài với Lương Kiến. Hắn xuất ngoại nửa năm, Vinh Hoa trong quốc nội lại xem như nhảy nhót vui sướng, lá gan cũng càng ngày càng phì.

Cuộc chiến dư luận giữa Vinh Quang và Vinh Hoa bắt đầu rồi.

Tin tức bát quái ngày nào cũng có, vui vẻ nhất chính là những người yêu thích bát quái trên mạng xã hội. Hiện giờ thế giới Internet phát triển rầm rộ, những người yêu thích bát quái “lột da” minh tinh dần dần ngoi đầu hình thành một đoàn fan lớn mạnh trên các trang web, rất có khí thế “Cho ta một tin đen, ta sẽ lột sạch giới giải trí.”

Người dùng mạng cũng thử tìm kiếm Lương Chu, kết quả tìm đi tìm lại cũng chỉ có tin tức hắn có lão cha rất lợi hại, lão mẹ cũng rất lợi hại, rồi cũng chỉ có mấy cái tin ân ân oán oán của hắn và Lương Kiến. Còn một chút tin tức về thiếu niên kia thì một chút ảnh cũng không hề thấy. Sau khi Quan Bác Văn vô tình làm sáng tỏ câu chuyện, người dùng mạng cũng có một bộ phận thỏa mãn tâm tư tò mò của mình, nhưng cũng vẫn có những kẻ không thỏa mãn —— đứa trẻ thân thích người nhà sao? Thân thích thế nào? Quan hệ tốt như vậy, sao chưa từng thấy Lương Chu nhắc tới.

Nhưng rất nhanh sự tò mò này lại bị sự kiện bát quái mới ảnh hưởng, so sánh giữa thân phận thiếu niên, chuyện Lương Chu và Lương Kiến, gút mắc yêu hận giữa Vinh Quang và Vinh Hoa hiển nhiên càng thêm hấp dẫn người hơn.

Sau đó, thế giới Internet càng lúc càng náo nhiệt.

Lương Kiến vừa làm lớn mở cuộc họp, tuyên bố Vinh Hoa và nước ngoài hợp tác quay phim nhựa, dự định trong kỳ nghỉ hè sẽ chính thức trình chiếu, trên mạng liền tuôn ra tin tức đen cực lớn “Nữ chủ bạch liên hoa trong phim nhựa, dựa vào tiềm quy tắc lên hạng”.

Dương Lâm chính là nữ minh tinh có sự phát triển tốt nhất mấy năm nay, tác phẩm nhiều, tương đối thân thiết với fan, lớn lên lại là bộ dạng xinh đẹp dịu dàng, hiền thê lương mẫu nên rất được nhiều người có hảo cảm. Hiện giờ tin đen về cô ta vừa đưa ra, quần chúng liền hô to không thể trông mặt mà bắt hình dong, độc giả trên mạng thì càng vui vẻ hưng phấn, bất đầu tự phát tự giác moi sâu, tìm kỹ, thật sự đúng là họ đã bới ra không ít thứ đâu.

Sinh hoạt cá nhân hỗn loạn, thật sự! Dựa vào tiềm quy tắc lên hạng, thật sự! Các loại tin tức linh tinh như cô và thiếu đông gia Lương Tử Tu của Vinh Hoa nửa đêm lén gặp…

Giống như cũng là thật sự! Chẳng qua bị Lương Kiến dùng tiền áp chế xuống.

Ngọc nữ biến “*”, xuất sắc!

Lột da như vậy, ngược lại cũng là một sự tuyên truyền khác cho bộ phim nhựa mới nhưng Lương Kiến vốn dựa vào bộ phim nhựa này để làm tăng hình tượng cho công ty nhà mình cao cấp một chút, cùng tạo đường ray nối với quốc tế, hiện giờ Dương Lâm đen đỏ như vậy cũng đã kéo thấp xuống giá trị bộ phim nhựa, ngừng một cấp bậc, hình tượng công ty càng trở thành chê cười.

Hắn quả thực rất hối hận, không hiểu vì sao lúc trước lại như bị quỷ mê tâm hồn mà để Dương Lâm trở thành nữ chủ diễn phim nhựa, công ty cũng đâu phải không có nữ minh tinh có hình tượng danh tiếng tốt chứ!

Hắn bên này còn chưa giảm tức giận hối hận thì Quan Bác Văn bên kia trong một lần phỏng vấn cũng đã tiết lộ thông tin bộ phim nhựa mới hắn đã bí mật quay xong, chờ chế tác hoàn thành sẽ có cuộc họp báo thông báo tin tức với mọi người.

Một hòn đá làm dậy sóng cả hồ, kia chính là Quan Bác Văn! Vị ảnh đế này đã bao lâu không đóng phim, tất cả mọi người vốn cho rằng hắn đã ẩn lui rồi cơ!

Nhiệt tình của quần chúng bị kích khởi, sau khi biết được Lương Chu tham dự quay phim nhựa, bộ phim còn thành công hợp tác với Hollywood thì cảm xúc high càng nâng lên một độ cao mới.

Phim nhựa mới của Ảnh đế! Lương Chu tái nhậm chức làm ông chủ Vinh Quang! Hợp tác thành công với Hollywood.

Thật sự là một tin tức làm người kích động! Các fan tỏ vẻ bọn họ sắp hít thở không thông.

Vốn dĩ tầm nhìn quần chúng sớm rời khỏi Lương Chu, nay lại lần nữa khiến hắn phải hóa trang khi đi ra ngoài cửa. Sau khi ngụy trang dần mất đi hiệu quả, hắn dứt khoát mỗi ngày ra cửa đều đeo khẩu trang, đội mũ, đeo kính, hắn che đến kín mít, hoặc là dứt khoát không ra cửa, tất cả công tác đều do Hà Long mang tới nhà.

Các paparazzi vì săn tin tức phim nhựa mà trực tiếp đứng chờ ở khu biệt thự, mỗi ngày đều nằm vùng ở trong tiểu khu.

Dư Sơ Lâm may mắn được gặp vài lần, nhưng chắc là vì hắn lớn lên ngoan ngoãn lễ phép, có thể vì thoạt nhìn là người thực dễ nói chuyện nên các paparazzi thậm chí gan lớn còn lôi kéo hắn hỏi thăm một đống tin tức Lương Chu cụ thể đang ở đâu, ngày thường thích ra cửa lúc nào, có thể mang theo người lạ vào trong biệt thự hay không… Toàn chuyện linh tinh.

Hắn nói chuyện buồn cười này cho Lương Chu, còn bản thân thì không chút để ý trong lòng, nhưng Lương Chu thì lại đen mặt, bắt đầu có suy nghĩ chuyển nhà mới.

Chuyển nhà cũng không thể dọn tới nơi quá kém, nhà mới nhất thiết phải gần trường trung học số 2 thành phố, điều kiện không thể quá kém, ít nhất thì hiện tại sống trong biệt thự thì tốt lắm, bảo oàn bất động sản lại rất đáng tin cậy, cư dân khu vực cũng không có bát nháo lưu manh…

Hà Long mặt than nhìn ký lục, cuối cùng dừng viết, không lời mà nhìn ông chủ nhà mình: “Tôi cảm thấy… Ngài và cậu chủ Sơ Lâm vẫn nên ở nơi này thì tốt hơn!”

“Vì sao?” Lương Chu nhíu mày: “Paparazzi đều đã tìm tới cửa.”

“Ít nhất paparazzi vào không được, khu dân cư khác xung quanh trường trung học số 2 thành phố đều không thể đảm bảo được điều này.” Hà Long cũng thực bất đắc dĩ, hắn vẫn cảm thấy phong cách ông chủ nhà mình dạo gần dây có điểm gì đó không đúng.

Lương Chu trầm tư một lúc lâu, phát hiện hình như tất cả tình huống đều đúng như lời Hà Long đã nói, những khu dân cư xung quanh Trường trung học số 2 cũng không có cái nào tốt hơn chỗ này.

Không thể chuyển nhà, không có nơi để dọn… Hắn đen mặt, từ trên người lấy ra kế hoạch công tác và lịch làm việc sáu tháng cuối năm.

Rốt cuộc khi nào mới có thể giải nghệ đây?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.