Người Hầu Của Đại Ma Vương

Chương 43: Chương 43




Cô tùy ý để hắn hôn như chuồn chuồn chạm nước lên trán và cánh môi, vẻ mặt chết lặng bị hắn ấn ngã vào trên giường, bỏ đi áo ngủ……

Cho đến đột nhiên điện thoại của hắn vang lên, hắn không kiên nhẫn tiếp điện thoại, rồi sau đó sắc mặt đột biến, ánh mắt sâu xa mà nguy hiểm,“Phải không? Tên kia rốt cục hành động ?”

Hắn lạnh lùng cười,“Xem ra thủ đoạn trừng trị của tôi quá mức nhân từ , ở nơi nào chờ tôi, tôi lập tức đến đó.”

Kích tình được một nửa đột nhiên ngừng lại Thượng Quan Nghiêu một lần nữa mặc áo sơmi quần dài, thuận tay kéo chăn che lên người cô, vội vàng hôn lên trán cô, nhéo mặt cô giống như nhéo đứa bé,“Trước tiên ngủ đi, anh có việc, đêm nay không trở lại .”

Lăng Thủy Nguyệt không nói một câu, thẳng đến bong người hắn biến mất ở ngoài phòng ngủ,nước mắt mới khống chế không được không ngừng chảy xuống má.

Cô không khỏi tự hỏi, tình yêu…… Thật sự có bảo tồn kỳ hạn sao?

……………..

Lăng Thủy Nguyệt không nghĩ tới cô sẽ lại gặp được tiểu ôn thần này. Hắn gọi tên là gì nhỉ? A, đúng rồi, Nghê Kiệt!

Cô giật mình nhìn mái tóc vàng đẹp mắt trước mắt,người đàn ông lộ ra vẻ mặt tà ác nụ cười xinh đẹp, lúc này đang bước đi tao nhã về phía mình.

Bọn họ thật có duyên phận như vậy sao? Tại sao bất kể đi đến nơi nào đều có thể gặp hắn? Bất ngờ chính là cô chỉ đến cửa hàng lớn mua mấy vật dụng thường ngày cũng có thể ngẫu nhiên gặp lại hắn.

Trời ạ! Sớm biết sẽ gặo hắn, cô sẽ không cố ý bỏ mặc hai bảo vệ do Thượng Quan Nghiêu phái tới bảo vệ cô, từ nhỏ đã quen một mình cô căn bản không thể thích ứng suốt ngày có người đi theo bên người, cho nên chỉ cần không bị Thượng Quan Nghiêu biết,cô vẫn thích một người ra ngoài.

Hắn lộ ra hàm răng trong suốt, cười tùy tiện,“Thật không nghĩ tới, cô chính là cô gái thần bí mà báo chí nói vì cô mà Thượng Quan Nghiêu vứt bỏ vị hôn thê của mình.”

Hắn đứng ở trước mặt cô, giống như thưởng thức một món đồ sứ tin xảo, đem cô từ đầu đến chân đánh giá một phen, cuối cùng còn không đứng đắn huýt sáo,“Khó trách Thượng Quan Nghiêu sẽ thích cô, ngay cả tôi cũng nhịn không được……”

Nói xong, hắn đột nhiên vươn bàn tay to hướng về phía dái tai của cô,cô theo bản năng lui về phía sau, đột nhiên nghĩ đến Thượng Quan Nghiêu từng nghiêm khắc cảnh cáo cô, phải rời xa người đàn ông này một chút.

Tuy rằng cô không biết bọn họ rốt cuộc có ân oán gì, nhưng lúc ở tang lễ của Thượng Quan Hồng Đồ, xem tình hình hai người giằng co cho thấy quan hệ hai người thật không tốt.

“Thật xin lỗi,tôi còn có việc……” Cô nhạy bén muốn lách sang bên cạnh, nhưng bả vai lại bị hắn nắm lại.

Hắn như cũ dáng vẻ cực kỳ ngang tàng,“A,cô không muốn biết tôi và Thượng Quan Nghiêu đến tột cùng là có quan hệ gì sao? Có lẽ chúng ta nên nói chuyện một chút……”

“Giữa chúng ta không có gì để nói.” Lăng Thủy Nguyệt thầm nghĩ muốn thoát khỏi hắn.

“Thật làm cho người ta thương tâm, vì để gặp được cô tôi đã hao tổn nhiều sức lực, nếu cứ để cô rời khỏi như vậy, chẳng phải là tự trả tiền cho vất vả của tôi sao?”

“Cậu tại sao muốn gặp tôi? Nếu cậu có việc thì nói tại nơi này nhanh một chút, tôi còn phải về nhà nấu cơm, thời gian mọi người ăn cơm đều thực quý giá.”

“Cô sợ Thượng Quan Nghiêu?” Hắn xấu xa nhíu mày.

“Tôi…… tôi tại sao phải sợ anh ấy?” Cô giống như bị nói trúng tâm sự cho nên dương cao âm điệu.

“Nếu không sợ, cô tại sao không dám đi theo tôi nói chuyện?”

“Giữa chúng ta có chuyện để nói sao?” Cô và hắn lại không quen, bất quá gặp mặt vài lần thôi.

“Lúc trước có lẽ không có việc gì để nói , bất quá hiện tại……” Hắn cố ý đến gần cô, cười đến cực kỳ mập mờ,“Tôi.”

“Cám ơn anh yêu thích tôi, bất quá thật có lỗi, tôi phải rời khỏi đây ……”

Cô thoát khỏi vướn mắt, nhanh chóng chạy ra lối ngoài cửa, ngay cả đồ muốn mua cũng chưa mua.Nghê Kiệt không có đuổi theo, nhưng nhìn dáng vẻ cô bối rối hô to:“Nếu lần trước tôi đâm xe chết, có phải sẽ không thể chọc cô chán ghét như vậy không ?”

Lăng Thủy Nguyệt nghe được hắn nói như vậy, bỗng nhiên xoay người, nhìn đến gương mặt xinh đẹp vốn kiêu ngạo kia giờ uốn éo cùng một chỗ, giống như một đứa nhỏ bị lạnh nhạt, ngay cả cặp ánh mắt mê người kia cũng toát ra cảm xúc bi thương làm cho người ta đau lòng.

……………………….

Nghê Kiệt trang hoàng nhà thật sự rất đẹp cũng rất có phong cách, hoàn toàn hóa không gian nam tính, nhìn sơ cũng biết hắn đối với chất lượng yêu cầu cực cao.

“Nhà của tôi nhìn như thế nào, đẹp không?” Nghê Kiệt cầm một ly nước đặt ở trước mặt cô, thuận thế tao nhã ngồi ở đối diện cô.

“Rất có mùi vị của người đàn ông độc thân……” Lăng Thủy Nguyệt khẩn trương cầm lấy ly nước, uống vài hớp.

Hắn đột nhiên cười lạnh,“Xét theo trình độ xa xỉ mà nói, đương nhiên so ra còn kém khu nhà cấp cao của Thượng Quan gia, lại càng không bằng căn biệt thự ba tầng lầu của Thượng Quan Nghiêu.”

Trong giọng nói của hắn có đùa cợt và châm chọc, làm cho cô cảm giác sâu sắc khó hiểu.Cô cẩn thận liếc mắt hắn một cái, tổng cảm thấy được hắn và Thượng Quan Nghiêu trong lúc đó dường như có thâm thù đại hận.

Nghê Kiệt đột nhiên lại cười giống như đứa bé thuần khiết vô tội, hơn nữa còn đưa gương mặt xinh đẹp làm người ta quên cả hô hấp, để sát vào trước mặt cô,“Còn nửa,món sủi cảo lần trước của cô thật sự rất ngon , tôi rất ít thích ăn món Trung Quốc, một hơi ăn sạch tất cả các viên sủi cảo đó , đáng tiếc chính là……”

Hắn thu người lại,nụ cười hồn nhiên trên mặt dần dần rút đi, tay nắm chặt lại nhưng giọng nói vẫn dịu dàng như trước,“Đáng tiếc chính là,cùng ngày buổi chiều có người tức giận xông vào nhà của tôi, ra sức đánh tôi một bữa, còn ép tôi nôn ra tất cả viên sủi cảo đã ăn, ngay cả hộp đồ ăn cũng bị đập nát ……”

Vẻ mặt của Lăng Thủy Nguyệt mê muội, trong đầu không khỏi theo lời hắn kể hiện ra một ít hình ảnh bạo lực.

“Khi đó tôi đại khái đã đoán được mình chọc tới ai,cho đến ở tang lễ của Thượng Quan Hồng Đồ nhìn thấy cô,tôi mới xác định, thì ra…… cô chính là bạn gái của Thượng Quan Nghiêu.”

Không khí bên trong đột nhiên trở nên loãng, cô mơ hồ cảm giác được bất an,người đàn ông trước mắt này vừa chính cũng vừa tà, cô không hiểu đến tột cùng hắn muốn nói cái gì.

Khi thì lộ vẻ mặt hung ác, khi thì lại lơ đãng biểu hiện bi thương,cô thật sự không hiểu được vẻ mặt như thế nào mới là chân chính của hắn,“Cậu nói những thứ này…… Rốt cuộc muốn nói cho tôi biết cái gì? Còn có…… cậu và Thượng Quan Nghiêu trong lúc đó……”

“Cô cảm thấy anh em chúng tôi giống nhau sao?”

“Ack……”

“A? Xem ra Thượng Quan Nghiêu còn chưa có nói cho cô nghe quan hệ của hắn và tôi, cũng khó trách loại con riêng như tôi,loại ở trên cao như hắn làm sao có thể thừa nhận với bên ngoài,như vậy chẳng phải là làm nhục thân phận cao quý của hắn sao.”

Cô như cũ khiếp sợ không thôi, ngườ này…… và Thượng Quan Nghiêu là anh em?!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.