Người Hầu Hoàn Mỹ

Chương 49: Chương 49: Lạt mềm buộc chặt




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit: Tira

Mễ Lộ đi vào tẩm điện của Liêu Mông tẩm điện với một trái tim vô cùng thấp thỏm.

Bởi vì, đêm qua cậu và thiếu gia đã ôm nhau ngủ suốt đêm. Hai người đã lâu không gặp, thiếu gia một chút tiết chế cũng không có. Tuy rằng Mễ Lộ đã tận lực áp chế thanh âm, nhưng lại vẫn không thể không lo lắng tai vách mạch rừng.

Nếu quan hệ của cậu và thiếu gia bại lộ thì không chỉ nguy hiểm đến tính mạng hai người bọn họ, mà còn sẽ phá hủy kế hoạch của Đế Quốc.

“Vương tử điện hạ, người hầu của Lôi Kha thiếu gia đã tới.”

Mãi đến khi người hầu dẫn đường bên cạnh mở miệng lên tiếng xin chỉ thị, Mễ Lộ mới phục hồi tinh thần.

“Ừ, tiến vào.”

Giọng Liêu Mông vang lên, Mễ Lộ cúi đầu, vòng qua một tấm bình phong, đi vào sảnh trong.

Mễ Lộ đứng cách Liêu Mông khoảng hai ba mét. Trên mặt cậu không có biểu cảm gì nhưng kỳ thật trái tim đã treo trước ngực.

Không nghĩ tới Liêu Mông mở miệng lại là một ngữ khí ôn hòa.

“Cậu chính là người hầu của Lôi Kha phải không, tới bên này ngồi đi.”

Mễ Lộ nghe vậy bất động thanh sắc gật gật đầu, nhưng là trong lòng lại thở phào nhẹ nhõm.

“Cậu… tên là gì?”

Liêu Mông vừa hỏi tên vừa cẩn thận đánh giá người trước mặt một chút. Hôm qua không để ý lắm, hôm nay trông thấy mới phát hiện người hầu này thật ra lớn lên không tồi. Trong lòng Liêu Mông tức khắc có điểm không vui lắm, sớm biết thế đã không để người đẹp như vậy bên người Lôi Kha.

Mễ Lộ bị Liêu Mông vừa lập tức trầm mặc một chút, lại vẫn là nhanh chóng nhỏ giọng trả lời nói: “Tôi tên là Khương Ninh.”

Khương Ninh là con trai của Khương Lệnh quản gia, cái tên này thường xuyên xuất hiện trong miệng Khương quản gia, dưới tình huống cuống quít Mễ Lộ liền lấy dùng.

“Ồ, Khương Ninh… “

Liêu Mông lẩm nhẩm cái tên này suy nghĩ một vòng, không cảm thấy có gì khả nghi,

liền lộ ra một cái ôn hòa tươi cười với Mễ Lộ.

“Hôm nay gọi cậu tới đây kỳ thật cũng không phải chuyện gì quan trọng. Chỉ là muốn hỏi cậu một chút, hôm qua Lôi Kha thiếu gia ngủ có ngon không?”

Ngay lập tức Liêu Mông đã nhắc tới vấn đề mấu chốt làm Mễ Lộ run sợ. Tuy rằng cậu biết rõ đối phương không hoài nghi gì, nhưng là vẫn là tránh không được hơi khẩn trương.

“Dạ… rất tốt.”

Liêu Mông nghe thấy câu trả lời rốt cuộc cũng gật đầu, sau đó bưng lên chén trà trước mặt, nhìn như lơ đãng nói: “Cũng không gạt cậu, cậu biết đến, Lôi Kha là người của Đế Quốc. Hắn vừa mới tới Sạ Hưng, tâm lý khó tránh khỏi có chút không tiếp thu được. Cậu cũng tới từ Đế Quốc, đây cũng là nguyên nhân ta sắp xếp cậu bên cạnh hắn. Cho nên… mục đích hôm nay gọi cậu đến, là muốn nhắc nhở cậu giúp ta âm thầm quan sát Lôi Kha. Cũng không phải bảo cậu giám thị hắn. Ta chỉ là… muốn càng thêm hiểu rõ, quan tâm hắn một chút thôi.”

Nói tới đây, trong mắt Liêu Mông hiện lên một tia cô đơn. “Bắt đầu từ ngày mai, cứ cách mấy ngày, ta liền sẽ chọn thời gian cho người gọi cậu tới, cậu tới báo cáo lại cho ta một chút. Đương nhiên, chuyện này phải bảo mật với Lôi Kha hiểu không?”

Giờ phút này Liêu Mông mỉm cười nhìn Mễ Lộ, nhưng Mễ Lộ lại chỉ cảm thấy nụ cười kia làm toàn thân mình lạnh lẽo. Mễ Lộ hắn làm bộ thuận theo gật gật đầu, sau đó đứng dậy rời khỏi tẩm điện của Liêu Mông.

·

Lúc Mễ Lộ trở về Lôi Kha đã trở lại, đang ăn cơm trưa.

Mễ Lộ liếc mắt nhìn, mấy Beta đều ở trong nhà ăn kia, vì thế cậu chỉ đứng một bên chờ Lôi Kha ăn cơm xong.

“Đi đâu?” Lôi Kha đầu cũng không nâng, bộ dáng hơi hơi phẫn nộ, lời này rõ ràng là đang nói với Mễ Lộ.

Mễ Lộ khiêm tốn mà khom khom lưng, “Vương tử điện hạ hỏi tôi ngài ngủ có ngon không, sau đó lại dặn dò tôi phải hảo hảo chăm sóc ngài.



“Ừ” Lôi Kha nghe xong lời này chỉ gật gật đầu, sau đó cầm lấy khăn ăn bên cạnh lau miệng. Hắn quay sang nói với Beta bên cạnh vẫn luôn đứng chia thức ăn: “Được rồi, phần còn lại đem xuống đi.”

Beta kia nghe vậy gật gật đầu, cô ta nhìn Mễ Lộ một cái, sau đó bê đồ ăn trên bàn cơm rời khỏi nhà ăn.

Mấy Beta kia mới vừa đi, Lôi Kha liền đứng dậy trực tiếp kéo tay Mễ Lộ đi lên phòng ngủ ở lầu hai. Túm người vào trong, khóa kỹ cửa rồi xoay người nâng mặt Omega, tinh tế hôn trong chốc lát. Mãi đến khi Mễ Lộ thở đều không xong rốt cuộc mới buông cậu ra.

“Liêu Mông gọi em tới làm gì?”

Trong lòng Mễ Lộ vốn đang có chút không cao hứng, nhưng thấy dáng vẻ thiếu gia lo lắng cho mình như vậy ngọn lửa nhỏ trong lòng cũng biến mất hầu như không còn. Tuy rằng trong lòng cậu không thoải mái, nhưng lại không muốn kể hết mọi chuyện. Sau đó rốt cuộc vẫn không nhịn được lại nói thêm vài câu.

“Cũng không có gì… Người ta bảo em nhìn chằm chằm anh cho tốt rồi báo cáo lại thôi! Cậu ta thật đúng là đủ thích anh đó.”

Những lời này của Mễ Lộ thật đúng là mang theo nồng đậm vị chua, làm Lôi Kha lập tức vui vẻ. Hắn biết đây là bảo bối nhà mình ghen rồi.

Lôi Kha nhanh nhẹn duỗi tay ôm lấy nhóc con đã uống một thùng dấm chua trước mặt, hôn chụt chụt cậu vài cái, cố ý trêu đùa. “Vậy em báo cáo cho cậu ta: Đêm qua Lôi Kha ở ta trên giường chứ đâu!”

Một câu này làm mặt Mễ Lộ nháy mắt đỏ bừng. Cậu chưa bao giờ biết tới hoá ra thiếu gia có một mặt không đứng đắn nhưu vậy, lập tức cũng nhịn không được bị trêu đến cười ha ha.

(””

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.