Người Hầu Hoàn Mỹ

Chương 8: Chương 8: Xao động




Edit: Tira

Sáng sớm hôm sau, thời điểm Mễ Lộ tỉnh lại phát hiện trên giường đã trống không.

Mễ Lộ sửng sốt một chút, nhanh ngồi dậy, đánh răng rửa mặt xong, thay quần áo ra khỏi phòng.

Mễ Lộ đứng ở cầu thang lên lầu ngẩng đầu nhìn thoáng đồng hồ trên tường, còn năm phút nữa sẽ tới giời thiếu gia rời giường.

Mễ Lộ lẳng lặng đợi ở cửa phòng thiếu gia năm phút, sau đó duỗi tay sửa sang lại sơ mi trắng trên người mình, hít sâu một hơi lấy lại tinh thần xong mới duỗi tay gõ nhẹ cửa phòng thiếu gia.

Đợi một hai giây sau, Mễ Lộ nghe thấy truyền đến một thanh âm trầm thấp, “Vào đi.”

Cậu đẩy cửa ra lại đứng hình sửng sốt một chút.

Ngoài dự đoán, thiếu gia đã rời giường rồi, hơn nữa giống như đã tắm qua, tóc còn ướt. Giờ phút này nửa người dưới chỉ đơn giản quấn một chiếc khăn tắm, đứng ở trước giường quay đầu nhìn mình.

Mễ Lộ không tự giác mà đem tầm mắt tập trung ở nửa người trên trần trụi của thiếu gia, đường cong cơ bắp tuyệt đẹp của một Alpha trưởng thành làm cậu tức khắc có điểm hơi ngại ngùng.

Khi Mễ Lộ còn đang do dự đứng ở cửa, Lôi Kha cũng đang nhìn cậu.

Mễ Lộ thật mau phản ứng lại trước, đưa tay đem cửa phòng đóng lại, sau đó giống như thường ngày hơi rũ mắt, chậm rãi đi tới trước mặt Lôi Kha, nhẹ nhàng cầm lấy khăn lông trong tay hắn, sau đó hơi nhón chân duỗi tay đè đè lên bả vai thiếu gia.

Alpha còn căng chặt thân thể bởi vì động tác này của đối phương tức thì thả lỏng, dựa theo đối phương dẫn dắt ngồi ở mép giường.

Nhìn phản ứng của thiếu gia, khoé miệng Mễ Lộ không thể tự chủ được mà hơi cong lên, nhưng cậu vẫn im lặng không nói gì, chỉ là tới gần Alpha, sau đó cầm lấy khăn lông trong tay bắt đầu giúp đối phương chà lau tóc còn ướt dầm dề.

Động tác Mễ Lộ mềm nhẹ, ngón tay mảnh khảnh xuyên qua sợi tóc lạnh lẽo của Lôi Kha, động tác ôn nhu này làm hắn không nhịn được nhắm hai mắt lại.

Mễ Lộ lúc này nhịn không được, thoáng phân tâm cúi đầu nhìn khuôn mặt tuấn lãng của thiếu gia tuấn, cao thẳng cái mũi cùng độ cong của môi luôn làm cậu không thể dời mắt.

Tức thì, Alpha nguyên bản còn nhắm mắt lại lại đột nhiên mở ra, thâm thúy nhìn Omega ở trước mặt mình. Mễ Lộ sửng sốt, nhưng vẫn hơi cong cong khóe miệng, đặt khăn lông trong tay lên ngăn tủ bên cạnh, sau đó lui về phía sau một bước, quỳ xuống, giống như lúc bình thường làm việc mà đưa bàn tay hướng về phía khăn tắm bên dưới người Lôi Kha. Nhưng không đợi Mễ Lộ đụng tới, tay lại đột nhiên bị thiếu gia cầm lấy.

Mễ Lộ hơi ngẩng đầu, thấy thiếu gia đang dùng ánh mắt thâm trầm nhìn mình.

Nhưng cậu không có buông tay, chỉ rũ mắt xuống nhẹ giọng nói, “Thiếu gia, ngài nên đi xuống dùng bữa sáng.”

Vừa dứt lời, Alpha ánh mắt tối lại, hắn dần dần buông lỏng tay. Mễ Lộ hít sâu một hơi, sau đó duỗi tay cởi xuống khăn tắm dưới thân Lôi Kha. Phản ứng sinh lý bình thường của Alpha làm Mễ Lộ tức khắc sững sờ, cậu ngẩng đầu nhìn thoáng qua thiếu gia ngồi đoan chính, lại phát hiện trong mắt đối phương lên một tia ý cười như có như không. Mặt Mễ Lộ nóng lên, lúc này mới phản ứng lại tại sao vừa rồi thiếu gia lại ngăn cản.

Lôi Kha mang theo vui vẻ tùy ý xem xét dáng vẻ Mễ Lộ đang cực kỳ bối rối, vừa định duỗi tay kéo cậu lên, không nghĩ đột nhiên cảm giác được dưới thân một trận kích động tê dại. Lôi Kha kinh ngạc cúi đầu, phát hiện Omega đang quỳ gối trước mặt mình đã vươn tay cầm lấy chỗ đang đứng lên kia, trên mặt thoáng hiện lên một tia do dự, trước khi hắn kịp phản ứng cậu đã cúi đầu vùi mặt xuống.

Dạ đầu Lôi Kha lập tức tê dại, cảm giác sung sướng vọt lên tới tận óc, hắn hơi hơi nheo mắt lại nhìn động tác cố gắng của người dưới thân. Trên mặt Mễ Lộ thống khổ rõ ràng rồi lại cố nén không thể hiện ra làm mắt vị Alpha bắn ra một ngọn lửa. Hắn duỗi tay cầm bả vai gầy yếu, cực lực khắc chế xúc động mới nhịn xuống không rong ruổi ở khoang miệng mềm ấm của đối phương.

Kỳ thật sáng sớm hôm nay hắn mới rời khỏi phòng Mễ Lộ.

Cơn say rượu qua đi làm thần kinh Lôi Kha hơi ngây ngẩn, nhưng nhờ có năng lực cảm giác cường đại trời ban, hắn rất nhanh liền phản ứng lại mình đang ở trong phòng Mễ Lộ.

Rồi sau đó ký ức đêm qua dần xuất hiện.

Lôi Kha giật giật thân thể, liền biết trên giường chỉ có một mình mình, hắn đứng dậy nhìn về phía sofa bên cạnh, quả nhiên thấy được thân ảnh nho nhỏ nằm co lại.

Lôi Kha cơ hồ mang theo một cơn giận dữ không tên rời khỏi phòng. Hắn không hiểu tình huống ra sao mà lại không nhớ ra nguyên do kỳ thật bởi chính hắn.

“Mễ Lộ, ta thích thân thể của ngươi.”

Lời nói say đêm qua, nói đúng ra là Lôi Kha nói cho bản thân nghe.

Lôi Kha trở lại phòng mình không có cách nào đi vào giấc ngủ, sau cơn say cả người lười biếng khiến hắn vọt tới phòng tắm tắm nước lạnh, nhưng rốt cuộc vẫn không thể khắc chế xao động không ngừng mở rộng trong lòng.

Kỳ thật, lúc Mễ Lộ đứng ở trước cửa, Lôi Kha đã phát hiện. Nhưng lại như là mắc bệnh khó chữa, hắn đứng ở bên trong dựng tai lắng nghe suốt năm phút đồng hồ động tĩnh người nọ ở bên ngoài.

Một chút đều không muốn buông tha.

Năm phút đồng hồ sau, cửa phòng bị gõ vang.

Lôi Kha có điểm tự giễu mà cong cong khóe miệng, thật đúng là một người hầu có trách nhiệm.

Trầm giọng phát ra tiếng “Vào đi”, quay người lại, nháy mắt nhìn thấy đối phương, tất cả xao động trong động đều không hề giữ lại mà biến thành xúc động sinh lý nguyên thủy nhất. Cái nhiệt độ này len lỏi, không nhận được thoả mãn cùng phóng thích.

Cho nên, khi bàn tay cậu đưa đến khăn tắm của hắn, Lôi Kha nắm lấy tay cậu, đơn thuần bởi vì trong chớp mắt rối rắm cùng không đành lòng làm hắn muốn cho cậu một lối thoát.

Không nghĩ ngay khi cúi đầu liền đối diện với ánh mắt trong suốt kiên định của đối phương. Lý trí vừa mới hình thành của Lôi Kha trong nháy mắt hoàn toàn tan thành mây khói.

Trong nháy mắt khi Lôi Kha đạt tới cao trào liền dùng sức ngả thân thể ra phía sau, thế nhưng vẫn không cẩn thận làm bẩn mặt Mễ Lộ.

Lôi Kha khàn khàn thở hắt một tiếng, nhìn người quỳ gối trước mặt mình khuôn mặt đầy dịch trắng và con ngươi ngập nước, cảm giác yếu ớt chợt loé làm hắn định vươn tay giúp đối phương lau khô.

Nhưng Omega đang quỳ trên mặt đất đã đứng lên trước một bước. Có điểm chật vật mà đi tới phòng tắm bên cạnh.

Lôi Kha nhìn bàn tay trống rỗng, sau đó gắt gao mà nắm chặt.

Mười phút lúc sau, Lôi Kha đã mặc vào quần áo ngồi nhà ăn dưới lầu một thưởng thức bữa sáng. Mễ Lộ cũng đã chỉnh sửa gọn gàng, mắt nhìn thẳng đứng ở cạnh Lôi Kha hầu hạ hắn dùng cơm.

Lúc Mễ Lộ khom lưng giúp mình rót sữa bò thời Lôi Kha trộm liếc mắt nhìn cậu một cái, đỏ ửng trên mặt đối phương còn chưa hoàn toàn biến mất làm trái tim Lôi Kha đột nhiên co lại.

Vừa định duỗi tay cầm tay cậu, làm cậu ngồi xuống ăn cơm cùng mình, lại không nghĩ đột nhiên nghe được tiếng bước chân lộc cộc truyền đến từ phía sau.

Lôi Kha còn chưa có hành động, Mễ Lộ đã xoay người, hơi l khom lưng mở miệng cung kính chào: “Chào buổi sáng, thưa phu nhân”

26/12/19 Chúc mừng sinh nhật tuiii

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.