Hai người đồng thời mở miệng, Hoan Nhan nở nụ cười, quay sang nhìn anh: "Anh nói trước đi".
Thân Tống Hạo gợi lên khóe môi xem thường, đem chân ga giẫm xuống, anh không nhìn cô, chỉ là trong tiếng nói anh mang theo thân phận cao cao tại
thượng: "Tôi mặc kệ vừa rồi người đàn ông kia là gì của cô, tóm lại, sáu tháng này, đừng để tôi nhìn thấy cô cùng người khác có thân thể tiếp
xúc".
Cửa kính xe không đóng, gió mạnh mẽ dội thẳng vào, đem mái
tóc cô tán loạn thổi bay, sợi tóc mềm mại lướt qua ánh mắt, cô bỗng
nhiên có chút không rõ ràng lắm, nghe thấy những lời này của anh trong
lòng không biết mùi vị gì.
"Thân tiên sinh, sự độc chiếm của ngài quá mạnh mẻ rồi" Anh rõ ràng người đàn ông lăng nhắng muốn chết, chí
trước mặt bạn gái mình cùng người phụ nữ khác ngang nhiên tán tỉnh, còn
hùng hổ yêu cầu người khác dốc lòng tới cùng?
"Sai, chẳng qua là thích sạch sẽ mà thôi, như người khác chạm bồn tắm hoặc là giường, tôi quyết định không dùng lại".
Thân Tống Hạo quay sang, ánh mắt nhìn bàn tay trên khuôn mặt nhỏ nhắn: "Giống như, cũng dùng ở trên người phụ nữ".
Hứa Hoan Nhan liếc anh một cái, không nói nữa, đem mặt chuyển tới ngoài cửa sổ, gió buổi chiều mùa hè, thổi qua có chút không nóng, cô nhắm mắt lại nỉ non: "Mời đem cửa sổ đóng lại có được hay không?".
Anh trầm
mặc chốc lát, đè nút xuống, ánh sáng trong cửa sổ xe lờ mờ đóng lại,
Hoan Nhan làm như mỏi mệt lắm, thế nhưng trầm trầm đã ngủ.....
Thân Tống Hạo chuyên tâm lái xe, lại nhìn thấy cô hô hấp nhợt nhạt vang lên ở bên tai, đến biệt thự chậm rãi ngừng lại, anh thậm chí không muốn đem
cô đánh thức.
Có lẽ là ánh mắt nhìn cô quá mức chuyên chú, cô
nháy mắt mấy cái tỉnh lại, mắt nhập nhèm mang theo một chút mê mang, ngơ ngẩn nhìn lại anh.
"Xuống xe" Khóe môi anh hơi nâng, ngón tay lỗ mảng trên mặt cô phất qua.
"Muốn làm cái gì?" Cô có chút ngượng ngùng, đối với động tác ngả ngớn bất đắc dĩ lắc đầu.
"Mang cô đi bơi lội" Một tay anh để trong túi quần, bộ dáng phóng túng ngổ
ngược, quần áo được cắt khéo léo bao chân thon dài, các đường cong mạnh
mẽ rắn chắc.
"Đi bơi lội?" Cô có chút thẹn đỏ mặt, bước chân bắt kịp nhịp chân của anh, gương mặt dưới ánh mặt trời nhàn nhạt bạc hồng.