Trước ngày khai giảng của Đại học Đế Đô, trường học đã phát thông báo qua internet, sinh viên phải đến trường báo danh trước, đến ký túc xá sắp xếp chỗ ở, chỗ ăn uống này nọ. Tóm lại chính là trước khi nhập học phải xử lý việc sinh hoạt vặt vãnh cho tốt, có thể quên ăn cơm nhưng không thể nào quên học.
Nên trước đó một ngày Cố Diệp đã mang theo hành lý, bị cha mẹ đưa đi lấy phòng. Gần trường học có rất nhiều khu nhà ở nên có rất nhiều sinh viên thuê phòng chỗ này ở, xung quanh giao thông thuận lợi, phương tiện sinh hoạt toàn diện, ở của tiểu khu còn có một siêu thị lớn. Quan trọng là chỉ cần đi bộ 5 phút là đã đến trường.
Cố Đức Thành rất hài lòng với thư ký chọn nhà, "Không tồi, an toàn là trên hết, ba thấy công tác bảo vệ làm khá tốt, buổi sáng con thức sớm một chút, đi bộ tới trường, thói quen sinh hoạt của con quá lười, con còn trẻ, sao lại không có chút nghị lực nào thế?"
Cố Diệp ngoan ngoãn gật đầu, "Ba nói rất đúng."
Cố Đức Thành vừa lòng gật đầu, "Sau này ở một mình, trước tiên phải thích ứng với xã hội, có chuyện gì đều phải thử tự mình giải quyết, không cần dựa dẫm vào người khác. Nếu muốn dùng tiền giải quyết vấn đề, cũng được, miễn là tiền con kiếm."
Ý niệm của Cố tổng bồi dưỡng con trai chính là: Có thể dùng tiền để giải quyết vấn đề, không cần tự mình ra tay nhưng con phải tự động não kiếm tiền.
"Dạ ba, ba nói rất đúng."
Cố tổng thấy con trai ngoan ngoãn nghe lời rất vui mừng, đi dạo một vòng trong nhà, lầu một có ba phòng hai sảnh, một phòng được thiết kế một thư phòng, thư ký còn nhiệt tình mua luôn cả một phòng sách, còn có một cái bàn dài, có thể luyện chữ. Cố tổng vừa lòng gật gật đầu, "Đọc sách thường xuyên, tu tâm dưỡng tính."
Cố Diệp máy móc gật đầu, "Ba nói đều đúng hết."
Còn căn phòng thứ ba để trống, ý thư ký là Cố Diệp thích cái gì thì mua cái nấy, có thể lắp ráp trong ngày, tùy thuộc vào ý thích cá nhân của cậu. Cố Diệp nhìn sắc mặt của cha, nghiêm túc nói: "Mua thêm cho tôi mấy kệ sách là được, không cần mua sách để tự tôi mua."
Cố tổng rất vui vẻ, con trai càng ngày càng thích học tập.
Bên cạnh, Cố phu nhân nghĩ đến việc con trai lén đem cờ thưởng với phù chú về đây, vẻ mặt vô ngữ đi vào phòng bếp, vì huyết áp của bạn già nhà mình, vẫn là không nói thì tốt hơn.
"Đồ dùng phòng bếp đều mua hết cho con rồi, nếu con không muốn ăn ở ngoài, có thể tự nấu cũng được." Cố phu nhân bước ra, nói với Cố Diệp: "Mẹ sẽ cho người mỗi ngày lấp đầy tủ lạnh, quét dọn nhà cửa...."
"Tự nó làm, khỏi cần cho người làm, bà không quan tâm nó à?" Cố Đức Thành chặn miệng vợ nói, "Nó lớn rồi, việc của mình thì tự mình làm, bà đừng bao bọc nó nữa."
Cố Diệp cười khổ, cho nên nói, cha cậu trăm công ngàn việc, vì sao muốn đích thân đưa cậu đi học? Giống như mọi người cha trong thế giới, không biết những người cha có như vậy hay không, gặp mặt là thấy gì cũng có thể mượn cớ dạy dỗ con cái.
Lầu hai hiện tại vẫn để trống, Cố Diệp ở một mình, thực sự là hơi quạnh quẽ một chút, Cố phu nhân đề nghị: "Nếu không thì con đem chó đến đây làm bạn đi."
Cố tổng nghiêm túc phủ quyết, "Nó đi học, nuôi chó làm gì? Tốt nghiệp rồi tính sau."
Cố Diệp thở dài, tự nhủ quả nhiên.
Cố phu nhân cũng không có biện pháp, đồng tình nhìn Cố Diệp, dặn dò nói: "Vậy được rồi, ở một mình, phải chú ý an toàn, đừng dẫn bạn bè xấu về. Nếu thật lòng thích con gái nhà người ta thì cũng không được làm bậy, không phải là người muốn kết hôn thì không giữ lại qua đêm."
Cố Diệp sắp điên rồi, "Con là loại người này sao?"
"Mẹ nói trước cho con biết, mẹ đồng ý cho con yêu đương trai gái nhưng mẹ không thể để liên lụy đến con gái nhà người ta, con lớn rồi, ba mẹ cũng không quản được, bất quá, không chừng mẹ sẽ đến kiểm tra bất ngờ." Cố phu nhân nhìn gương mặt này của Cố Diệp, lo lắng sốt ruột, "Con cũng để ý đừng để hồ ly tinh lừa, bây giờ nhiều đứa con gái mưu mô lắm."
Cố Diệp muốn quỳ lạy bà, "Ba mẹ, cả nhà mình vẫn nên nhanh chóng đến trường đi, làm thủ tục cũng hơi tốn thời gian."
"Được được được, không nói nữa." Cố phu nhân nặng nề thở dài, có loại cảm giác con lớn rồi không nghe lời mẹ nữa.
Cố Diệp mệt mỏi đi đến của, lúc này có hai người rinh một cái rương lớn đi vào, Cố Diệp nhận ra bảo bối của mình, nhanh chóng nói: "Đem mấy thứ này đặt vào phòng kia, còn lại các anh không cần phải đụng vào, tự tôi về sắp xếp." Nói xong quay đầu, một tay ôm cánh tay cha, tay kia ôm cánh tay mẹ nhỏ, kéo ra ngoài. "Muộn rồi muộn rồi! Hai vị nhanh lên!"
- ------
Đại học Đế Đô, thành lập vào đầu thế kỉ 19, đã trải qua mấy năm cận đại cực khổ nhất của Hoa Hạ, mưa gió trải qua hơn trăm năm đến nay đã đào tạo hơn 6000 giáo viên nổi tiếng thế giới, vì nước vì bồi dưỡng vô số nhân tài ưu tú.
Người có thể thi đậu trường này, có thể nói, đã đạt được cơ sở tương lai của nhân sinh. Có năng lực bồi dưỡng thanh niên ưu tú như vậy, phần lớn đều là gia đình có điều kiện.
Trong bãi đỗ xe gần trường học, phóng tầm mắt là thấy được vô số siêu xe, xe của Cố Đức Thành đậu ở đây vẫn là sự tồn tại như hạc trong bầy gà, một nhà ba người vừa mới xuống xe đã bị phóng viên bu lấy.
"Nghe nói con trai ngài là Trạng nguyên khoa học tự nhiên năm nay, con trai ưu tú như vậy, Cố tổng có muốn nói gì với cậu ấy hay không?"
"Tôi là phóng viên của báo điện tử Sinh viên Hoa Hạ, hôm nay hai vị lại đưa con nhập học, cơ hội khó gặp, trước cổng trường chụp một tấm ảnh đi."
"Cố tổng có mong đợi gì ở tương lại của con thứ ba mình không? Có phải hy vọng cậu ấy giống hai anh tự thành lập công ty không?"
"Rốt cuộc con trai nào sẽ nối nghiệp Cố tổng? Người thứ ba sao?"
........
Mắt nhìn thấy vài phóng viên bu đến, Cố Đức Thành xụ mặt, liền nói một câu: "Ba dẫn con đi nhập học bộ lạ lắm sao? Đâu ra nhiều vấn đề thế hả?"
Một câu nói làm cho đám phóng viên chỉ còn biết cười gượng, không dám hỏi lại. Bất quá cũng chưa bỏ cuộc, không xa không gần bám theo phía sau Cố Đức Thành như anh em hồ lô.
Cố Diệp lấy thư thông báo trúng tuyển ra, vào cổng trường, lập tức là nơi đón tiếp tân sinh viên, không ít học trưởng họ tỷ tự mình giới thiệu đường đi cho tân sinh viên, đi đường nào, làm gì trước, làm gì tiếp theo. Một số sinh viên được cha mẹ hỏi giúp, Cố Diệp là đầu tàu gương mẫu, sau khi hỏi rõ ràng thì tự mình làm.
Cậu đi trước, cha mẹ đi sau, tiếp sau là một đám phóng viên trà trộn vào, dẫn tới không ít ánh mắt chú ý của sinh viên khác.
Cố Diệp suy xét đến tuổi ba mình liền tìm một chỗ nghỉ ngơi ở ven đường, "Hai người ngồi đây đợi con, con làm xong sẽ quay lại tìm hai người, trưa nay chúng ta ra ngoài ăn cơm, đừng đi lung tung nha."
Hai vợ chồng dở khóc dở cười, Cố Đức Thành xua tay, "Coi chúng ta là con nít hả? Đi nhanh đi."
Cố Diệp cười rồi chạy đi.
Bên cạnh liền có người lén lút bàn luận: "
Chờ biết bao lâu rốt cuộc hot boy cũng tới rồi! Đẹp trai muốn xỉu!"
"Cười lên đẹp muốn chớt, tao cảm thấy thế giới này chỗ nào cũng có đường, Emma! Tim tao đập bịch bịch bịch á!"
"Đó là Cố Đức Thành phải hông? Cố ba ba thiệt nho nhã mà, 60 rồi còn không có tóc bạc! Giống đại thúc!"
"Mẹ cậu ấy đẹp thiệt luôn, trẻ dữ!"
"Suỵt! Là mẹ kế đó, nhỏ hơn ba cậu ta gần hai chục tuổi, có thể không trẻ sao?"
"Ai rảnh lo mẹ ruột mẹ kế, Cố Đức Thành tồn tại kia kìa! Mau chụp lại! Cố baba phù hộ con sau này tìm được chỗ làm tốt!"
.......
Cố ba ba nhìn lén đám phóng viên theo đuôi, lại nhìn lén sinh viên đang vây xem ông, mặt lập tức xụ xuống, "Con nít bây giờ, quá kỳ cục, tùy tiện kêu tôi là ba ba! Vừa mắt thằng ba hả? Nó chỉ có thể cưới một vợ thôi! Dám làm bậy tôi đánh gãy chân nó!"
Cố phu nhân uống miếng nước, bình tĩnh giải thích cho bạn già, "Anh suy nghĩ nhiều rồi, các cô bé ấy còn quản cả Úc gia Úc Trạch, con một Đổng gia, còn kêu thằng hai nhà mình là chồng, kêu thằng ba là chồng nhỏ, bồ nhí, thanh niên bây giờ là vậy đó, anh quá lạc hậu!"
Cố tổng đen mặt, "Kỳ cục hết sức! Cái này cũng tùy tiện kêu được hả! Hồ nháo!"
Cố phu nhân bị chọc cười, ôm cánh tay bạn già khen: "Ai nha, bộ dạng này của anh đáng yêu lắm đó!"
Mặt Cố tổng càng đen hơn, điên à! Bộ điên hết rồi à?!
Rất nhanh, Cố Diệp đã làm xong hết những việc nên làm, sốt ruột quay lại liền nghe sau lưng có người gọi: "Cố Diệp! Cậu là Cố Diệp phải không?"
Cố Diệp quay đầu lại, nghi hoặc nhìn nữ sinh đang đuổi theo mình, tóc ngắn, make up thoải mái trẻ trung, nhìn không giống sinh viên mới, "Chị tìm em có việc à?"
"Cậu không quen tôi?" Đàn chi kia trừng lớn mắt, thương tâm chỉ vào mũi mình, "Chúng ta đã gặp nhau ở thang máy đó, tên tôi là Hàng Tư Vấn, mẹ tôi họ Vương, cậu xem phong thủy cho nhà tôi, cứu 4 người nhà tôi đó."
Cố Diệp bừng tỉnh, "Á, em nhớ rồi, chị là con gái dì Vương, mắng Triệu Bằng Vũ là thằng ăn không ngồi rồi."
Hàng Tư Vấn ngượng ngùng cười cười, "Tại hồi nhỏ nó quậy quá, không nhắc nó nữa, tôi cảm ơn cậu cứu cả nhà tôi trước, tôi học năm hai ngành thiết kế, cũng là người của hội học sinh, sau này cậu có việc gì có thể tới tìm tôi." Hàng Tư Vấn móc giấy note trong túi ra, viết số điện thoại của mình, "Đây là số di động và Wechat của tôi, cậu đừng khách khí."
Cố Diệp nhận lấy, "Cảm ơn học tỷ."
"Đúng rồi, từ sau khi nhà tôi xảy ra chuyện đó tôi liền thành lập một cái xã đoàn thần quái, cậu muốn tham gia hay không? Tôi có thể nhường vi trí hội trưởng cho cậu."
Cố Diệp cười cười, "Cảm ơn chị, em không tham gia đâu."
Vẻ mặt Hàng Tư Vấn thất vọng nhưng vẫn còn chúng hi vọng, "Vậy, được rồi, cậu suy xét lại một chút nha."
Đang chú tâm nói chuyện thì Cố Diệp phát hiện mình bị vây xem, không ngừng tăng thêm, đến đàn anh đàn chị đều vây xem cậu, tức khắc Cố Diệp cảm thấy chọn sống bên ngoài là đúng đắn. Vội vàng tạm biệt Hàng Tư Vấn, lúc tìm được hai vị thân sinh, Cố Diệp liền phát hiện hai vị cũng bị vây xem. Sắc mặt Cố ba ba phi thường nghiêm túc, mẹ nhỏ còn đang khuyên nhủ. Vừa thấy Cố Diệp trở lại, hai vợ chồng đều đứng lên, "Xong hết rồi à?"
"Dạ xong rồi." Cố Diệp cười nói: "Bất quá, khả năng có thể phiền ba mẹ lại đến thêm một chuyến nữa, con được chọn làm đại biểu tân sinh viên, phải phát biểu trong buổi chào mừng tân sinh viên của trường, nhà trường mời ba mẹ tham gia, nếu ba không rảnh, mẹ đến thôi cũng được."
Cố Đức Thành xụ mặt, không thèm suy nghĩ giây này, "Vậy để mẹ con dự đi."
Cố phu nhân thật ra cũng không có gì phiền, dù sao ai gặp bà cũng khen bà trẻ đẹp, bà không thèm để ý nhiều đến chuyện khác, nghe nói Đại học Đế Đô mấy năm qua tổ chức chào mừng tân sinh viên và lễ tốt nghiệp rất long trọng, trường học sẽ phát sóng trưc tiếp, còn có đài truyền hình, phóng viên của các trang web lớn đến phỏng vấn, tới đài quốc gia cũng rất xem trọng. Đến lúc đó, các trang web lớn sẽ đăng tin, phát sóng trực tiếp, chắc chắn Cố Diệp bị chụp riêng rất nhiều, làm mẹ đại biểu tân sinh viên, khẳng định cũng phải bị chụp đến. Cố phu nhân vuốt vuốt tóc bên tai mình, ngạo nghễ nói: "Yên tâm đi, mẹ sẽ không làm cho con mất mặt đâu."
Cố Diệp nhịn cười dỗ bà: "Đương nhiên rồi, mẹ con đẹp nhứt thế giới mà."
"Ây da! Cái thằng này, vậy cũng nói được luôn!" Cố phu nhân cao hứng niết mặt Cố Diệp, cười cong cả mắt.
Cố Diệp dở khóc dở cười xem đồng hồ, lúc này cũng hơn 11 giờ rồi, "Chúng ta đi ăn cơm đi, ăn cơm xong ba mẹ cứ về nhà, con tự lo được."
Cố Diệp cùng cha mẹ rời trường, trùng hợp lại gặp một nữ sinh thoáng qua. Nữ sinh đó đứng trong chỗ dừng chân, kinh ngạc quay đầu nhìn bóng dáng Cố Diệp, thấy cha mẹ cậu ăn mặc lịch sự, khí chất ưu nhã, đột nhiên nghĩ tới hình tượng gia đình Cố Diệp. Nhìn lại chính mình, cô há miệng thở dốc, chung quy là tự ti không dám mở miệng.
Cô mở di động, tìm được bức ảnh chụp quý báu, đây rõ ràng là bóng dáng Cố Diệp. Nữ sinh nhìn Cố Diệp biến mất trong tầm mắt, ôm chặt điện thoại vào ngực, lặng lẽ đỏ mặt.
Rất lâu sau, cô đăng mộ trạng thái ở chế độ chỉ mình tôi trên vòng bạn bè: Không ngờ ngày đầu tiên khai giảng lại gặp được cậu ấy, cậu ấy không nhớ được là chuyện bình thường. Bất quá, mình sẽ nỗ lực.
Ngày lễ chào đón tân sinh viên, Cố phu nhân đúng hẹn đến tham dự.
Phu nhân hào môn trang điểm dịu dàng động lòng người ngồi hàng ghế đầu, từ diện mạo cho đến khí chất đều là tiêu điểm của toàn bộ hội trường. Thêm vào đó giá trị nhan sắc của Cố Diệp, hai mẹ con lộ diện liền hot trên mạng: Người mẹ đẹp nhất lễ khai giảng Đại học Đế Đô!
Ảnh chụp Cố phu nhân đặc biệt sắc nét, tới lệ quang trong mắt đều rõ ràng. Con trai chính mình nuôi lớn, bây giờ ưu tú như vậy, làm một người mẹ, khó tránh khỏi sẽ có một chút kiêu ngạo. Hơn nữa lời cuối của Cố Diệp nói rằng: "Cảm ơn các thầy cô giáo, cảm ơn người thân, đặc biệt là cảm ơn mẹ đã vì con ngồi đây hôm nay, nuôi con lớn như vậy, mẹ vất vả rồi."
Câu cuối này, Cố phu nhân không nhịn được nữa, nước mắt thành dòng.
Trên mạng đăng lại toàn bộ, con trai ưu tú như vậy, làm mẹ phải trả giá bao nhiêu? Đặc biệt là người đã có con đều biết làm mẹ không dễ dàng chút nào, không ít cư dân mạng đều cảm thán Cố phu nhân vất vả, con cái hiểu chuyện. Cũng có người ghen ghét: Thật ra cũng không tốt đẹp gì đâu, đại biểu tân sinh viên này là con thứ ba của Cố Đức Thành còn nữ chính này là mẹ kế đấy.
Rất nhiều cư dân mạng lý trí phản hồi: Mẹ kế càng không dễ làm, mẹ kế hào môn lại càng càng không dễ, mắt nhìn cảm động như thế xem ra tình cảm cũng không tệ.
Đúng đúng đúng, con trai nói rất chân thành tha thiết, mẹ kế không dạy tốt là hư lâu rồi.
.......
Trong lúc trên mạng đang hài hòa, đột nhiên lòi ra một tin bát quái: Kiếp sợ! Mẹ kế hào môn đánh con riêng trên đường! Con riêng lại là Trạng Nguyên khối Khoa học tự nhiên năm nay!
Đề tài mẹ kế đánh con chồng quá nhạy cảm, nổ ra liền lập tức hấp dẫn vô số cặp mắt, lập tức trên mạng truyền nhau video vài giây đơn giản, bối cảnh là trường cấp 3, hẳn là thời điểm thi đại học, Cố phu nhân vì sao lại dùng sức đánh vào bả vai Cố Diệp. Khoảng cách khá xa, không nhìn rõ biểu cảm của hia mẹ con nhưng có thể nhận ra người bị đánh là tân Trang nguyên Khoa học tự nhiên năm nay, Cố Diệp, hot boy tươi non nhất Đế Đại, con thứ ba của Cố Đức Thành!
Cư dân mạng từng khích lệ Cố phu nhân đều nghệt ra: Đậu má! Đánh con trên đường cũng được nữa hả? Sao không để về nhà đánh mà đi đánh trước mặt người khác vậy?
Ngay sau đó, lại có người đào ra được ảnh chụp của Cố Dương, đặt chung với ảnh chụp trước kia của Cố Diệp, hai bức ảnh hoàn toàn đối lập nhau, tiểu đáng thương bị ngược đãi vs tiểu thiếu gia nhà giàu vô ưu vô lo.
Mục rely lập tức nổ tung:
Má, tao hửi được mùi âm mưu ở đây!
Đáng sợ vl, bị ép tới mức độ nào mới có thể cậu ấy phải giả ngu từ nhỏ vậy?
Trời má, ả đàn bà này! Mị bị hù nổi da gà luôn!
Quá ghê tởm, diễn đúng đỉnh của chóp! Bả còn làm như bả xúc động thiệt, còn khóc luôn mới ghê! Ghê tởm!
Mẹ kế đội lốt người, lúc Cố Diệp nói câu đó có khả năng đang bị ép đó! Cảm ơn mẹ đã vất vả nuôi con lớn cái móc xì!
Loại đàn bà này sao còn tồn tại trên đời này thế nhỉ?
Đi chết đi! Ngược đãi con chồng, tao nói rồi mấy đời bánh đúc có xương, mấy đời mẹ ghẻ mà thương con chồng, không phải con đẻ làm gì mà đối xử tốt được?!
........
Chiều hướng trên mạng đột nhiên thay đổi, từ khen Cố phu nhân vất cả đến chửi phù thủy đội lốt người, nguyền rủ bà nhanh đi chết đi, thậm chỉ còn lên Weibo công ty của Cố Lâm hỏi: Em trai anh chịu ngược đãi như thế anh có biết không? Mẹ ghẻ diễn hay như vậy anh có biết không?
Vốn dĩ Cố phu nhân là người thường xuyên lướt Weibo hít drama, còn không được khen "người mẹ đẹp nhất" không bao lâu thì đã lập tức bị chửi như chó, Cố phu nhân tức đến độ muốn trở mặt, nhảy dựng lên chửi: "Nói bây nói bạ! Cái qq! Cắt câu lấy nghĩa! Tâm địa độc ác!"
Loại người như Cố phu nhân là kiểu thời điểm chịu ủy khuất tuyệt đối sẽ không khóc, nhất định phải để cho người khác không, bà nổi giận đùng đùng đăng Weibo, trực tiếp dùng acc đã được chứng thực share cái video đó, dỗi: Cục cớt nè! Đặt điều bà ngược đãi con cái, cả đời không đẻ được con, còn đẻ được thì xét nghiệm DNA không phải của mình, hí hí!
Mấy lời này quá ác, vừa nhìn thấy bà ngược đãi con riêng còn kiêu ngạo như vậy, anh hùng bàn phím lập tức ra trận:
Con đàn bà độc ác này!
Ác độc! Mụ phù thủy! Gớm ghiếc! Khoác áo ngoài giả nhân giả nghĩa, diễn... Tao đéo có gì để hình dùng con mụ này luôn!
Không có phẩm chất! Cố Đức Thành bị mù hả? Sao tìm được con đàn bà độc ác này hayvậy!
Nhìn là biết không phải mẹ ruột rồi, không chỉ ác mà còn thô lỗ! Không có tốt chết! Chết nhanh giùm đi! Diêm Vương sao còn không dẫn ả đi giùm cái?!
.............
Cư dân mạng đều bị Cố phu nhân chọc điên, bị chửi không tìm được từ nào để phản bác, trừ bỏ chửi bà đi chết đi, không có tốt chất, trong nhất thời cũng không biết chửi bà thế nào.
Cố phu nhân cũng không khác mấy, chọn cách dỗi không đầu óc, lúc chửi mắng người khác đúng là không có tố chất gì.
Mẹ của Cố Diệp: Cố Đức Thành có mù hay không là chuyện rõ như ban ngày rồi, thứ thiểu năng trí tuệ bị thằng khốn nặng bơm cho mấy câu bịa đặt liền bị lừa tới không nhớ được mồ mả ông bà mình ở đâu chắc chắn là đầu chỉ dùng để mọc tóc, có mắt không tròng, ông già hàng xóm tự nhận mình là ba mày thì mày nghe theo kêu người ta là ba à?! Nói gì tin nấy à?!
Anh hùng bàn phím: !!!
Trên mạng nổ tung, chưa bao giờ thấy phu nhân nhà giàu nào không biết xấu hổ, cứng đầu, không có tố chất như vậy!
Lúc Cố phu nhân chửi người liền lướt cái Weibo đã được chia sẻ, số lượng bình luận, thỉnh thoảng chụp màn hình lưu lại, gọi điện thoại cho luật sư, "Tôi nghe nói chỉ cần lượt chia sẻ đủ nhiều, tin giả trê mạng cũng có thể bị phạt phải không?"
Luật sư giải thích nói: "Đúng vậy, hiện tại trên mạng cũng không phải là nơi nằm ngoài luật pháp. Căn cứ vào điều thứ nhất hình pháp 200 46 quy định, dùng bạo lực hoặc là phương pháp khác vũ nhục người khác hoặc là bịa đặt phỉ báng người khác, tình tiết nghiêm trọng, bị giam ba năm tù có thời hạn, tạm giam, quản chết hoặc là tướt đoạt quyền lợi chính trị. Tin này đã được chia sẻ hơn 8000 lần, bình luận hơn 30000, điều thứ nhất luật số 200 46 quy định, tin giả có lượt xem trên 5000 hoặc được chia sẻ 500 lần trở lên, bị coi là tình tiết nghiêm trọng, tin bịa đặt phải phụ trách tránh nhiệm hình sự. Tôi muốn hỏi Cố phu nhân, video này là thật hay giả? Tôi biết đây là một đoạn được cắt ra, bị cắt câu lấy nghĩa. Ý tôi là nó có bị người khác xử lý ác ý qua chưa?"
Cố phu nhân xem lại video một lần nữa, khẳng định nói: "Tốc độ bị tua nhanh hơn, có vẻ đánh vừa mạnh vừa tàn nhẫn, tôi cũng không điên! Cớ gì phải đánh con trước mặt nhiều người như vậy?!"
Cố phu nhân đột nhiên nhớ đến câu 'đừng để người ta quay' của Cố Diệp, "Cái miệng thúi này!" Bây giờ bà thiệt sự muốn đánh con, đáng tiếc, không đánh được!
Luật sư đầu dây bên kia cười, "Cái này là bằng chứng rất tốt, đã đủ cấu thành tội bịa đặt phỉ báng người khác. Nếu tạo tổn thương tinh thần cho người bị hại, thậm chí có hành vi tự sát, tội danh sẽ càng nặng hơn."
Cố phu nhân cười lạnh một tiếng, "Có phải lượng share càng nhiều, tội danh của thằng đó sẽ càng nặng phải không? Còn tôi thì không chịu được áp lực tâm lý, phát điên muốn tự tử, chuyện nàng sẽ càng lớn hơn nữa?"
Luật sư không nói, lần đầu tiên thấy một người phụ nữ sau khi bị bạo lực mạng tàn nhẫn lý trí như vậy.
- ----
Cố Diệp, Triệu Bằng Vũ còn có Hạ Tường, ba người sau khi ăn xong cùng nhau đi dạo trong vườn trường, trong khung cảnh sân trường quen thuộc, không biết vì lý do gì, ba người phát hiện người đi ngang qua đều nhìn Cố Diệp bằng ánh mắt đồng tình.
Cố Diệp và Hạ Tường đều là người có cảm quan tương đối mẫn cảm, lập tức nhận ra có gì đó không thích hợp, "Chuyện gì xảy ra vậy? Sao ai cũng nhìn tao như nhìn cọng cải thìa mùa đông vậy?"
Hạ Tường móc điện thoại ra, bình tĩnh nói: "Tôi lướt mấy trang bát quái tí sẽ biết, chỗ này tập trung drama mọi nơi, mặc kệ là drama lớn hay bé, chỉ cần muốn tìm, sẽ không có chuyện tìm không thấy."
Cố Diệp thò đầu lại gần nhìn thấy, trên trang chủ là mẹ nhỏ cậu đang tự sát trên mạng, Cố Diệp lập tức bị dọa ngốc, "Đậu mớ! Mẹ tao điên rồi hả?!" Trán Cố Diệp ong ong, làm tim đập nhanh, đặc biệt là sau khi cậu hứa sẽ dưỡng lão cho bà, đối phương gần đây đối đãi với cậu như con ruột.
Cố Diệp bị hù sợ, nhanh chóng gọi điện thoại cho mẹ, động tác móc điện thoại đột nhiên dừng lại, "Không đúng, cái này không giống với tình tình mẹ tao! Lúc này ba với em tao đều đang ở nhà, ai dám bắt mẹ tao tự tử?"
Hạ Tường nhanh chóng lướt web, "Dì bị bao lực mạng cũng không biết ai đăng một cái video, nói dì đánh cậu, làm cho rất nhiều cư dân mạng tấn công, nói ông từ nhỏ đã bị dì ngược đãi. Dì nhất thời không chịu được kích thích, livestream Weibo tự sát. Livestream thật chứ không phải là đưng bài nói livestream. Dì chửi đám anh hùng bàn phím đều là kẻ giết người, biến thành quỷ cũng sẽ không bỏ qua cho bọn họ, trước đó còn chửi lộn với họ một trận."
Cố Diệp đang muốn gọi điện thoại, sau khi nghe được câu này đột nhiên không nóng nảy, "Mày nói mẹ tao chửi lộn với người ta rồi mới livestream tự sát hả?"
Hạ Tường nhanh chóng gật đầu, "Đúng vậy."
Triệu Bằng Vũ cũng sốt ruột, "Báo công an nhanh đi, gọi điện thoại cho người nhà mày, nếu không tụi mình xin nghỉ về nhà xem sao!"
"Không cần." Cố Diệp đột nhiên vui vẻ, "Má tao đòi nhảy lầu hay uống vitamin?"
Hạ Tường: "......Nhảy lầu."
Khóe miệng Triệu Bằng Vũ giần giật, "Cái gác mái cao nhất ở tầng ba nhà nó, có một cái cửa, nhảy qua cửa sổ là xuống lầu hai."
Khóe miệng Cố Diệp cong lên, lén lút gọi điện thoại cho mẹ: "Tao nên diễn làm sao để thật trân đây? Để tao bơm thêm miếng dầu cho bốc!"
- -------
Tác giả có lời muốn nói:
Mẹ nhỏ: Không dạy cho bọn mày khóc cha gọi mẹ, tao đi bằng đầu!
Cố Diệp: Mẹ ơi, con tới rồi~~~ diễn tinh nhập hồn.jpg
- ---------------------------------------------
Đây là lời của editor không phải tác giả:
Tại sao Úc tổng với Úc phu nhân lúc xưng anh-em, lúc xưng tôi-ông/bà?
Giống như hai vợ chồng bình thường hay cha mẹ trong nhà mình thế đấy, lúc vui thì xưng anh-em chứ lúc dỗi nhau hay cãi nhau sao bình tĩnh xưng anh-em được. Thử để ý xem nào