| Chương 2660: Âm mưu bắt đầu!
Cổ Tiêu Thị không nghĩ tới tất cả đều tiến hành thuận lợi như vậy, hai cha con tên này giống như đều không đầu óc giống nhau vậy, giải quyết chuyện này dễ như trở bàn tay.
Hơn nữa điều khiến Cổ Tiêu Thi đáng giá kiêu ngạo nhất chính là, cô ta thoáng cái đã bố trí xong bối cục, có thể khiến cho rất nhiều người mâu thuẫn.
"Tên nhóc, tiếp theo chính là muốn xem cậu biểu diễn rồi."
- Nhìn bóng lưng Hám Thiên Lăng rời đi, Cổ Tiêu Thị nhịn không được nở nụ cười.
Ngay sau đó, Cô Tiêu Thi lại nhét vào trong miệng mình một viên đan được, duy trì dung mạo này của mình không đề có sự thay đổi khác.
Chỉ có thể trong thời gian dài bảo trì khuôn mặt này, mới có thể thu được tín nhiệm của người khác, đạo lý này cô ta rất rõ ràng.
| Mà lúc này Hám Thừa Phong chẳng hay biết gì cũng tìm được Phan Minh Tâm, ông ta căn bản muốn để cho Phan Minh Tâm tự mình hành động, nhưng không nghĩ đến tốc độ của đối phương châm như vậy, làm cho ông ta có chút không nhẫn nại được.
"Ông rốt cuộc có hành động không vậy? Vì sao tới bây giờ còn chưa nhận được bất kỳ tin tức gì?"
| Hám Thừa Phong nghiêm túc chất vấn đối phương, đối với tất cả điều này cảm thấy rất không hài lòng. | "Nếu ông thật sự làm không nổi chuyện này, vậy thì giao cho người khác làm!" Hám Thừa Phong hung ác mở miệng, người xung quanh sợ tới mức đều không dám mở miệng.
Phan Minh Tâm cũng nhịn không được thở dài một hơi, đem toàn bộ chuyện ngày đó nói ra.
| Vốn dĩ ông ta muốn mượn cơ hội tốt này, bắt | luyện đan sự của đối phương đi, kết quả, chẳng
những không bắt được người ta, ngược lại còn rút dây đồng rừng.
Người của ông ta ngồi ở cửa rất lâu, cũng không thấy đối phương có bất kỳ ý định gì muốn ra ngoài cả.
"Tôi bên này coi như hoàn toàn thất bại rồi, hung quy cũng không thể ngồi ở đó mãi như vậy được." Phan Minh Tâm cũng cảm thấy có chút bất đắc dĩ, ông ta cũng từng tìm người thử qua, bản lĩnh của thằng nhóc kia thế nhưng rất trâu bò, cho dù là chính mình cũng không nhất định có thể thắng được.
c
Những chuyện này Phan Minh Tâm đều cần thận kể lại một cách rõ ràng dễ hiểu, ông ta biết đây là thời khắc mất mặt nhất trong cuộc đời ông ta.
Rõ ràng ông ta còn chưa bắt đầu hành động, thằng nhóc này thế mà đã đề phòng trước rồi.
| "Chuyện này....chỉ có thể kéo dài, bởi vì chúng ta bên này không có bất kỳ phương pháp | hợp lý nào có thể lừa đối phương ra ngoài cả,
muốn cưỡng ép xông vào cùng bọn họ đánh một trận, căn bản là không thể nào."
Phan Minh Tâm nhịn không được mở miệng khuyên nhủ một câu.
Ông ta không nghĩ tới Hám Thừa Phong vì thúc giục tốc độ của mình liền trở thành bộ dáng như này.
Rõ ràng ông ta thất bại chưa được bao lâu, lão già này đã tìm đến cửa rồi, thật sự làm cho người khác sốt ruột.
Không ngừng thúc giục, quả thật là có chút phiền, ông ta cũng muốn nhanh chút giải quyết Tàng Bảo Lâu lắm chứ.
Càng quan trọng hơn là, sau khi trải qua chính mình gây sức ép, dường như sản lượng của Tàng Bảo Lâu có vẻ có chút không đồng đều.
Càng ngày càng nhiều!
Rất nhiều đồ trân quý chỉ có thể mua được ở Tàng Bảo Lâu, chuyện làm ăn của Hội Bảo Lâu trở nên càng ngày càng kém, thậm chí đã không có người hỏi thăm. | Hơn nữa, ông ta còn nghe đồn, Tàng Bảo Lâu vậy mà còn nằm trong tay kỹ thuật nén không gian, điều này quả thật vô cùng thần kỳ.
Này chẳng phải có nghĩa là bọn họ có thể luyện chế ra nhẫn trữ vật sao?
Tàng Bảo Lâu cho dù bảo bối nhiều, ngày bình thường, cũng không nỡ lấy thứ này ra bán cho mọi người.
Có lẽ lần này là Phan Minh Tâm rút dây động rừng, cho nên đối phương mới cẩn thận như thế, thậm chí còn làm cho trên phố bắt đầu có tin đồn như vậy.
"Nghe nói qua vài ngày nữa bọn họ sẽ lấy ra
- ------------------