Tiếng rồng ẩn này vang vọng khắp từ đường dòng thứ.
Tất cả mọi người, vào lúc này, tập trung hướng mắt về phía cửa chính.
Ánh nắng chiều rọi qua một thân hình cao to, lực lưỡng, khí thế bừng bừng, tràn đầy uy nghiêm, xuất hiện ở cửa chính.
Người này có khuôn mặt cương nghị lại nghiêm túc, mặt vuông chữ điền, hai tròng mắt sáng như đuốc, mày rậm, mắt lạnh, sống mũi cao, môi dày, cả người tỏa ra khí chất bất khả chiến bại như của một con sói hung tàn! Nhất là hai hàng lông mày của ông ta, lạnh lùng như được dao khắc, in sâu trêи mặt.
Lúc mọi người nhìn thấy bóng dáng này, tất cả đều ngừng ồn ào, cúi cái đầu cao quý xuống.
Ngay cả đám người Trần Vũ lúc nãy ngông cuồng, vênh váo, nhưng lúc này thân người kia cũng lặng lẽ đứng sang một bên, hạ mình cúi đầu.
Đồng thời, trêи mặt bọn họ cũng thêm mấy phần hưng phấn và bình tĩnh, cuối cùng cũng có thể thở ra một hơi.
Chuyện này xem như có thể giải quyết viên mãn rồi.
Thằng oắt Trần Bình, hôm nay nhất định sẽ bị tan tành ở chỗ này! Giờ phút này, Trần Bình nghe tiếng, cũng nhướng mày nhìn chăm chằm bóng dáng uy nghiêm bước vào cửa chính.
Trần Khắc Sinh! Trong dòng thứ họ Trần đang đảm nhiệm chức vụ quản lý, quyên cao chức trọng, đứng đầu dòng thứ, đồng thời cũng có uy quyên tuyệt đối! Trong dòng họ Trần, địa vị của ông ta chỉ đứng sau ba anh Trân Thiên Tu.
Từng có lời bình, song long dòng họ Trần chính là chỉ Trần Thiên Tu và Trần Khắc Sinh! Người này tuyệt đối không phải những kẻ bình thường khác có thể so sánh.
Có thể nắm trong tay dòng thứ Trần thị lớn như vậy, ông ta chắc chắn vừa có tài trí mưu lược kiệt xuất, lại có lòng gan dạ sáng suốt! Trân Bình cau mày, không ngờ Trân Khắc Sinh trở lại vào lúc này.
Trần Khắc Sinh kia đã bước vào sân từ đường dòng thứ, chỉ có bốn tên cận vệ phía sau.
Bốn tên hộ vệ này là những hộ vệ át chủ bài của dòng thứ.
Bốn Long Thần Vệ! Tuy rằng thực lực không bằng Hàn Phong, nhưng nếu như bốn người cùng nhau công kϊƈɦ Hàn Phong, Hàn Phong cũng sẽ rất khó giải quyết.
Tình hình bên trong dòng thứ tuyệt đối không đơn giản như tưởng tượng.
Vào lúc này, Trần Khắc Thành chắp tay đứng ở trong sân, đôi mắt thâm sâu nhìn chăm chằm Trần Bình.
Giữa bọn họ, khoảng cách ba mét dường như cách một thiên hà, ở giữa sinh ra hỗn loạn và sấm sét, va vào nhau thành tia lửa chói mắt! Hào khí bùng nổi Toàn từ đường dòng thứ giờ đây bị bao phủ bởi khí chất bất khả chiến bại của cơ thể Trần Khắc SinhI Thậm chí, tất cả mọi người không khỏi muốn quỳ lạy! Đây là uy thế của Trần Khắc Sinh! “Về rồi?”
Đột nhiên, Trần Khắc Sinh lạnh lùng nói.
Trân Bình khẽ cau mày, gật đầu đáp lại, cung kính nói: “Chú Tư.”
Không còn cách khác, dựa theo bối phận, Trần Khắc Sinh là chú thứ tư của Trần Bình.
Hơn nữa còn là quản lý, tiếng chú Tư’ này, anh không thể không gọi.
Cùng lúc đó, Kỳ Lân Quân phía sau anh, ngay lập tức, tất cả tiến vào trạng chiến đấu, đôi mắt lạnh lẽ, nhìn chằm chằm về phía Trần Khắc Sinh và bốn hộ vệ át chủ của ông ta.
Trần Khắc Sinh lạnh lùng đáp: “Cậu vẫn còn biết tôi là chú tư của cậu.”
Trong lời nói mang theo ý khiển trách kèm theo cảm giác giận dữ lôi đình.
Trần Vũ, Trần Đức Thọ và những người khác ở bên cạnh nghe thấy những lời này của Trần Khắc Sinh, không khỏi mừng rỡ trong lòng.
Trần Đức Thọ là người đầu tiên lao ra, tố cáo với Trần Khắc Sinh: “Quản lý, cháu trở về rất đúng lúc! Cháu nhìn thằng oắt dòng đích này láo xược đến mức nào.
Ngày đầu tiên trở về, từ đường tổ tiên cũng không thèm đặt chân vào, còn hành xử độc ác với dòng thứ chúng ta! Cháu nhìn chắt của chú đi, bị thằng ranh Trân Bình đánh chết rồi! ”
Trần Đức Thọ vừa dứt lời, bốn tên hộ vệ đã mang xác của Trần Khải Phong đến chỗ Trần Khắc Sinh.
——————-