Làm một người si mê đan dược, cho dù nằm mở Loan Lão cũng muốn mình được tăng thêm nhiều kiến thức về phương diện đan dược.
Người khác cảm thấy loại cảnh giới như ông ta đã là đỉnh phong, nhưng chỉ có trong lòng ông ta là rõ ràng, như thế vẫn còn thiếu rất nhiều.
Tất cả mọi thứ chỉ là khởi đầu mà thôi.
Viên đan dược này của Trần Bình thật sự là tiên đan, cứ như thế ngửi một hơi cũng khiến cho Loan Lão hãm sâu vào bên trong đó.
Hiện tại Loan Lão hận không thể trực tiếp ôm lấy Trần Bình nhận làm người thân.
Nhưng ông ta càng nghĩ người nhà mình và Trần Bình cơ bản không dính nổi một xu quan hệ, sao có thể nói chuyện nhận thân.
Nghĩ một lúc lâu, cuối cùng ông ta tiếp tục đứng lên, hướng về phía Trần Bình làm đủ loại quỳ lậy.
Nhìn thấy cảnh này, Trần Bình có chút sững SỜ.
Ông lão này làm gì thế? Mà người đàn ông mặc hắc bào nhìn thấy cảnh này cũng có chút hoảng hốt, anh ta dự định đi lên đỡ Loan Lão dậy, nhưng sau khi nhìn thấy ánh mắt của Loan Lão, cuối cùng anh ta vẫn dừng lại động tác trên tay.
Loan Lão cứ như thế trực tiếp quỳ xuống trước mặt Trần Bình, thái độ rất hèn mọn.
Nếu như để cho người bên ngoài nhìn thấy cảnh này, nhất định sẽ cảm thầy khiếp sợ không thôi.
Cho dù có như thế nào thì bọn họ cũng không cách nào tưởng tượng được, Loan Lão lại quỳ xuống trước mặt người ta.
Là một luyện đan sư có địa vị cao cao tại thượng, nay cả người thống trị khối đại lục này cũng phải nề mặt ông ta ba phần.
Gần như có thể nói luyện đan sư là một sự tồn tại trên vạn người.
Nhưng vị đứng đầu luyện đan sư này, hôm nay thế mà lại không chút do dự quỳ xuống với Trần Bình.
Đây chính là một người đàn ông trẻ tuổi chưa đến ba mươi đấy.
Cảnh tượng này khiến cho người đàn ông mặc hắc bào cảm thấy khó mà tin được.
Anh ta yên lặng nuốt nước bọt, trong nháy mắt có hơi sững sỡ.
Làm một thuộc hạ, anh ta hiểu rõ chức trách của mình, chỉ cần bảo vệ cho Loan Lão an toàn là được.
Nếu như ông cụ muốn làm ra hành động gì khiến cho người ta khiếp sợ, anh ta cũng không có quyền can thiệp.
Trần Bình nhẹ nhàng nắm tay lại, nguyên khí hóa thành một bàn tay, trực tiếp đỡ đối phương lên.
Anh quả thật không hiểu người này quỳ xuống làm gì.
Chẳng lẽ là dự định bái sư học nghệ? Trần Bình nhìn thoáng qua ông ta, ông ta là một người có tư chất rất khá, nhưng một luyện đan sư cao cao tại thượng, vô cùng ngạo khí thế mà sẽ hướng mình bái sư học nghệ ư? Vẻ mặt của Trần Bình tràn đầy nghỉ hoặc, anh thật đúng là không làm rõ được trong lòng Loan Lão có suy nghĩ gì.
Sau khi được Trần Bình đỡ dậy, Loan Lão có