Người Thừa Kế Hào Môn

Chương 691: Chương 691: Bắt đầu!






Bỗng nhiên! Từ ngoài cửa truyền đến một âm thanh tức giận: “Bỏ linh vị của ông Chu xuống cho tôi”

Mọi người quay lại nhìn thấy mày bóng người đang chạy đến! Trần Bình lúc này rất phẫn nộ, hai mắt đỏ bừng, tràn đầy tức giận xông vào! Râm! Anh nhấc chân, đá vào lưng của Chu Mậu! Chu Mậu lập tức ngược lại, đập vào bàn ghế bên cạnh, bàn ghế vỡ vụn! Linh vị của ông Chu trong tay gã cũng bị Trần Bình giành lấy, lại đặt về vị trí cũ.

“Mẹ kiếp! Đứa nào dám đạp bố mày!”

Chu Mậu nổi giận đùng đùng đứng dậy, hai mắt đỏ bừng.

Khi nhìn thấy người thanh niên trước mặt, gã lập tức chỉ vào Trần Bình tức giận nói: “Con mẹ mày! Dám đá bố mày, người đâu, phế hai tay hai chân nó cho tôi!”

Tuy nhiên, Chu Mậu hét lên, lại không có ai ra tay.

Gã ta quay đầu nhìn về phía cửa ra vào, những người anh em gã mang đến đều đã nằm dưới đất, cả người co quắp.

Nhìn bên cạnh bọn chúng, có sáu người không có biểu tình gì đứng ở đấy! Lập tức! Cả người Chu Mậu run lên, trêи trán chảy mồ hôi lạnh ròng ròng! Sáu vị Thái Sơn Bắc Đấu! Lại có thể là sáu vị Thái Sơn Bắc Đẩu! Người thanh niên trước mặt không phải là Trần Bình, cậu chủ Trần nổi tiếng kia sao? I Đột nhiên, cả người Chu Mậu run lên, rất nhiều lời định nói ra đột ngột bị gã ta nuốt hết vào trong bụng! Gã ta âm thầm nuốt nước bọt, xoay người muốn rời đi.

Tuy nhiên, một lời nói lạnh lùng vang lên: “Tôi đã cho ông đi chưa?”

Ngay khi câu nói này được thốt ra, thân thể Chu Mậu run lên và gã đứng ngay tại chỗ.

Vẻ mặt gã âm trầm, đang nghĩ cách rời đi.

Chu Sùng Nhạc đã đứng dậy, dẫn người nhà họ Chu tới, cung kính đứng ở phía sau Trân Bình, nói: “Cậu chủ Trần Bình.”

Trần Bình gật đầu, ánh mắt rơi vào trên người Chu Mậu, anh quát: “Quỳ xuống, xin lỗi ông Chu ngay!”

Khóe mắt Chu Mậu lạnh lùng, xoay người lại, giả vờ bình tĩnh nói: “Cậu Trần, chúng ta không đụng chạm nhau, hơn nữa, đây là chuyện riêng tư giữa tôi và nhà họ Chu, cậu không thể can thiệp vào được.”

——————-

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.